Chương 1223


...

- Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi không phải từ Thiên Âm Cốc tiến vào?

Trung niên nam tử kia xì cười nói một câu, vốn hắn nói lời này, chỉ là muốn thuận miệng trào phúng Diệp Huyền, thế nhưng sau khi nói xong, trên mặt hắn nhất thời lộ ra vẻ hoảng sợ, cùng hai người khác đột nhiên đối diện một chút, trong mắt không khỏi bay lên một tia cuồng nhiệt.

Tuy bọn họ không quá tin tưởng Diệp Huyền không phải từ Thiên Âm Cốc tiến vào, thế nhưng vẻ mặt của Diệp Huyền, lại làm cho bọn họ sản sinh một chút nghi hoặc.

Nếu như thiếu niên này thật không phải từ Thiên Âm Cốc tiến vào thì sao?

Nghĩ tới vị trí bí ẩn này vẫn còn có một lối vào khác, trong lòng ba người kia nhất thời tràn ngập cuồng nhiệt.

Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'

Chỗ bảo địa này ở Huyền Vực vẫn là lần thứ nhất xuất hiện, mà Thiên Âm Cốc hàng năm chỉ mở ra ba tháng, nếu như tiểu tử này không phải từ Thiên Âm Cốc tiến vào, đây chẳng phải nói sau này bọn họ muốn làm sao đi vào liền làm sao đi vào sao? Muốn vào bao lâu liền vào bao lâu?

Giả như bí mật này chỉ có thế lực của bọn họ khống chế, vậy thế lực bọn họ chẳng phải là kiếm lời lật trời?

- Bắt lấy hắn.

Nghĩ tới đây, ba người không kịp nhớ cái khác, trong con ngươi lộ ra vẻ dữ tợn, trong nháy mắt liền vây quanh Diệp Huyền.

Diệp Huyền nhíu mày:

- Các ngươi muốn làm gì?

- Khà khà, làm gì, tiểu tử, tốt nhất bó tay chịu trói cho ta, sau đó ngoan ngoãn nói ra ngươi là từ nơi nào đi tới.

Trung niên đầu lĩnh cười nói.

Trong lòng Diệp Huyền lạnh lẽo:

- Ta cũng là từ Thiên Âm Cốc tiến vào.

Nam tử trung niên cười ha ha, cười nhạo nói:

- Tiểu tử, hiện tại ngươi cũng là từ Thiên Âm Cốc tiến vào? Vừa nãy xem ra không giống a.

Một bên thanh niên không nhịn được nói:

- Đừng dông dài, trực tiếp bắt hắn, tra hỏi một phen chẳng phải sẽ biết.

Ba người tất cả đều tỏa ra sát khí nồng nặc, khóe miệng mang theo nụ cười dữ tợn.

Ánh mắt của Diệp Huyền phát lạnh nói:

- Lẽ nào trước đây các ngươi liền tùy tiện ra tay với người như thế sao?

- Tùy tiện ra tay với người? Ha ha.

Thanh niên kia nhất thời không nhịn được cười to lên:

- Tiểu tử, ngươi đến tột cùng là đệ tử thế lực nào? Xem tu vi của ngươi không tệ, không nghĩ tới ấu trĩ như thế, thế giới này chú ý chính là thực lực vi tôn, ngươi lại nói với chúng ta cái này, quả thực là ấu trĩ.

- La thiếu, không cần ngươi động thủ, bắt tiểu tử này, ta một người liền được.

Nam tử trung niên nói xong, trường kiếm trong tay đã lướt ra, hóa thành một đạo kinh hồng, trong nháy mắt bổ về phía tay phải của Diệp Huyền, hiển nhiên là muốn trực tiếp chém đứt tay phải của Diệp Huyền, để hắn mất đi năng lực phản kháng.

Ánh mắt của Diệp Huyền dần dần lạnh xuống, cũng không nói lời nào, Tài Quyết Chi Kiếm sáng lên, bổ ra một chiêu Kiếm Trảm Tinh Thần.

Nam tử trung niên chính là Vũ Vương tam trọng đỉnh phong, thực lực càng có thể so với bát giai nhất trọng, gặp phải Vũ Vương phổ thông, tùy tiện hành hạ đến chết cũng có thể, nhưng hắn gặp phải là Diệp Huyền.

Diệp Huyền từ thời điểm cấp bảy nhất trọng, liền đánh chết Vũ Hoàng nhất trọng, bây giờ hắn đột phá đến cấp bảy nhị trọng, thực lực càng tăng lên mấy lần, đối phó một Vũ Vương tam trọng, lại sao lại sợ hãi.

Càng đáng buồn chính là, trung niên nam tử kia bởi vì xem thường, thậm chí không có sử dụng tới toàn bộ thực lực, chiêu kiếm này vẻn vẹn là dùng ra bảy phần mười uy lực.

Này trực tiếp dẫn đến hắn bi kịch.

Kiếm Trảm Tinh Thần của Diệp Huyền hóa thành ánh chớp màu xanh lam, trong nháy mắt cùng nam tử trung niên bổ ra kinh hồng va chạm, chỉ nghe răng rắc một tiếng, nam tử trung niên sử dụng tới cầu vồng kiếm trong nháy mắt chia năm xẻ bảy, mà Kiếm Trảm Tinh Thần của Diệp Huyền mang theo ánh chớp thì không có nửa phần dừng lại, trong nháy mắt dâng tới nam tử trung niên.

Ánh kiếm đáng sợ, trong nháy mắt nát tan Huyền Nguyên hộ thể của nam tử trung niên.

- A!

Một tiếng hét thảm, nam tử trung niên thậm chí không kịp phản ứng lại đây đến cùng phát sinh cái gì, trường kiếm trong tay hắn đã bị Tài Quyết Chi Kiếm của Huyền Nguyên đánh bay, vô số ánh kiếm xuyên qua thân thể của hắn, mang theo từng đám sương máu.

Diệp Huyền có chút ngây người, Kiếm Trảm Tinh Thần này, là một bộ kiếm kỹ kiếp trước hắn nắm giữ, uy lực xác thực là cực kỳ đáng sợ.

Nhưng trung niên nam tử đối diện kia, cũng không phải hạng đơn giản, từ quá trình lúc trước đối phương đánh giết Địa Long Yêu thú, liền có thể thấy được hắn không phải hạng dễ nhằn, ai biết kém như thế, trực tiếp bị mình một kiếm chém giết.

Diệp Huyền rất nhanh liền hiểu, đây là đối phương quá khinh địch, bằng không mình cũng không thể nhẹ nhõm chém giết đối phương như vậy.

- Thật là trò mèo.

Diệp Huyền lắc đầu, thu hồi trường kiếm cùng không gian giới chỉ của trung niên nam tử kia, lúc này mới quay đầu nhìn về phía hai nam tử khác, lạnh lùng nói:

- Xem các ngươi lớn lối như vậy, dáng vẻ muốn đánh muốn giết, còn tưởng rằng các ngươi mạnh bao nhiêu, nguyên lai tất cả đều là tôm chân mềm.

- Ngươi dĩ nhiên một kiếm liền giết Vương Trùng!

Hai người còn lại mãi đến tận Diệp Huyền nói ra lời này, mới bỗng nhiên tỉnh táo, từng cái từng cái trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.

Thực lực của hai người bọn họ so với Vương Trùng đều kém một tí, mà Vương Trùng ở trước mặt thiếu niên kia, ngay cả một chiêu cũng không có sống qua, tuy có nhân tố Vương Trùng bất cẩn cùng xem thường, nhưng cường giả có thể thẳng thắn lưu loát đánh giết Vương Trùng như vậy, thì hai người bọn họ liên thủ cũng chưa chắc sẽ là đối thủ.

- Ngươi... Ngươi đến cùng là ai...

Hai người này mới phản ứng được, thiếu niên trước mặt này xem ra nhiều nhất chừng hai mươi, dĩ nhiên đã là Vũ Vương nhị trọng, lai lịch của đối phương tuyệt đối không phải bình thường, thiên tài như vậy, trên tay sao lại không có chút bí thuật?

- Đi!

Hai người ngay cả dũng khí cùng Diệp Huyền giao thủ cũng không có, một cái xoay người, dĩ nhiên liền muốn chạy khỏi nơi này.

Diệp Huyền cười xùy một hồi, nếu như này cũng có thể làm cho bọn họ chạy mất, vậy hắn cũng đừng lăn lộn.

Hơi suy nghĩ, trong lòng đất phía trước, đột nhiên xạ ra một cái bóng màu đen, bóng đen kia tốc độ nhanh chóng, trong nháy mắt liền đánh vào ngực nam tử trung niên khác.

Chính là con tê tê vẫn mai phục ở dưới nền đất.

Chỉ nghe răng rắc một tiếng, Huyền Nguyên hộ thể của trung niên nam tử kia trong nháy mắt bạo liệt, thân thể con tê tê cứng rắn, từ trước ngực hắn tiến vào, sau đó trực tiếp từ phía sau lưng xuyên thấu ra, phù một tiếng mang ra từng đám máu tươi.

...