...
Để đánh bại Đường Tam, tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú thậm chí đã không nghĩ đến những tranh tài phía sau. Chủ yếu là vì hắn bị Kim Bằng Biến áp chế quá khó chịu. Nhận mang của hắn rõ ràng muốn đánh trúng Đường Tam, nhưng kết quả luôn bị đối thủ làm bật ra hoặc né tránh được, chung quy vẫn không có tác dụng gì. Huyết mạch chi lực của hắn lúc này đã ngày càng yếu. Mắt thấy sắp thua trận, hắn không còn giữ lại nữa. Hơn nữa, thành công thi triển Trảo Nhận Phong Bạo cũng đủ để nói rõ hắn cường hãn cỡ nào.
Trong phong bạo khủng bố như vậy, việc né tránh đều vô nghĩa, bởi vì trong Trảo Nhận Phong Bạo, không gian đều bị phá toái, gần như không có khả năng né tránh.
Cảnh tượng này không hề nghi ngờ làm chấn kinh toàn bộ dân chúng trên quảng trường Tổ đình, bọn họ đã rất nhiều năm chưa nhìn thấy Bỉ Mông Cự Thú thi triển Trảo Nhận Phong Bạo. Cho dù các quý tộc trên đài khách quý cũng không khỏi tán thưởng.
Mao Văn Võ có chút khó coi. Gia hoả này thật mạnh a! Công kích trình độ này chính mình có thể chịu được sao? Chỉ sợ là rất khó. Quá kinh khủng, mình vậy mà lại rút thăm trúng cái tổ này. Nói cách khác, dù hắn không thua bởi tên số 6 kia, trước mặt tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú, hắn cũng không chiếm được chỗ tốt.
"Bốp!" Hắn cảm thấy sau ót đau nhức, phía sau lại truyền đến thanh âm tức giận của phụ thân, "Ngươi nhìn người ta xem, nhìn người ta có thực lực gì! Nhìn lại ngươi xem! Phế vật!"
....
Mao Văn Võ rất uỷ khuất, không có tranh luận gì, bởi bì hắn rất rõ nếu tranh luận thì có kết quả như thế nào. Đây chính là "con nhà người ta" trong truyền thuyết sao?
Nhưng ngay sau đó, ánh mắt của hắn sáng lên, quay đầu nhìn phụ thân, nói: "Hắn sẽ không thua."
Phụ thân của Mao Văn Võ, Hoàng Kim Mãnh Mã to lớn sửng sốt một chút. Hắn cũng đã nhìn thấy.
Trong hồng quang giữa trời kia có một đạo kim quang phóng lên tận trời, xoay tròn với tốc độ cao bay lên không trung, lao ra khỏi phạm vi bị hồng quang bao phủ.
Bên ngoài kim quang còn có một tầng hào quang bạch kim bao phủ.
Đường Tam không ngờ đối thủ lại liều mạng như vậy? Khi cảm nhận được khí huyết của đối phương suy yếu, Đường Tam cho rằng mình đã thắng, lại không nghĩ tới đối phương còn có thủ đoạn bộc phát này.
Nhưng hắn là ai? Đã từng là Thần Vương, luận kinh nghiệm chiến đấu, dù là Hoàng Giả ở thế giới này cũng không thể so sánh với hắn. Khi cảm giác được không ổn, Đường Tam ngay lập tức đưa ra được phán đoán chính xác.
Lúc này, muốn dùng không gian truyền tống để thoát ly chiến trường là chuyện không thể. Nếu đã vậy thì cũng chỉ có thể dùng tốc độ để giành chiến thắng.
Tốc độ Kim Bằng Biến tăng lên đến cực hạn, dù sau đó vẫn bị nhận mang bao phủ, nhưng dựa vào tốc độ "lên như diều gặp gió chín vạn dặm", hắn vẫn xông ra ngoài phạm vi công kích của Trảo Nhận Phong Bạo. Mượn thế xông bùng nổ đột ngột, hắn khống chế thân thể mình cấp tốc xoay tròn, hai cánh mở ra, Sư Hổ Kim Cương không giữ lại chút nào toàn bộ rót vào trong đó. Khi xoay tròn thì đem năng lực bài xích của Sư Hổ Kim Cương toàn diện triển khai.
Hắn tựa như một cánh quạt, trước khi nhận mang khép lại đã ngạnh kháng xông ra bên ngoài.
Dưới chân là hồng quang dày đặc, còn có không gian phá toái. Cảm nhận được năng lượng bộc phát khủng bố kia, Đường Tam mặc dù đã chạy thoát nhưng da đầu vẫn có cảm giác tê dại.
Quá kinh khủng, Bỉ Mông Cự Thú tộc thật là quá kinh khủng!
Tốc độ, lực lượng, phòng ngự, công kích, tất cả đều rất kinh người. Bởi vậy có thể thấy được, Liệt Thiên Đại Yêu Hoàng mạnh mẽ như thế nào. Như vậy, ba Đại Yêu Hoàng xếp trên hắn còn kinh khủng đến cỡ nào đây!
Nhận mang màu đỏ phía dưới dần biến mất. Bạo phát siêu cấp kéo dài gần chục giây cơ hồ đã hoàn toàn phá huỷ đài thi đấu. Ở trung tâm hồng quang, thân ảnh cao lớn dần hiện ra, hắn khom người, dùng đôi trảo chống xuống mặt đất để chống đỡ cơ thể mình, đang thở hổn hển từng ngụm khí lớn.
Không chờ nhận mang hoàn toàn biến mất, Đường Tam đã quay lại, lần nữa tăng tốc, trong kim quang lấp loé, đôi mắt hắn ánh lên hào quang tử kim rồi nhanh chóng biến mất. Đường Tam phát ra tinh thần trùng kích ngay lập tức đánh mạnh vào Tinh Thần Chi Hải của tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú.
Bỉ Mông Cự Thú tộc mặc dù không am hiểu Tinh Thần Lực, nhưng khả năng phòng ngự tinh thần của bọn họ rất mạnh. Ở trạng thái khát máu, bọn họ thậm chí có thể phong toả tinh thần, để đối thủ am hiểu Tinh Thần Lực không thể công kích.
Được xưng là vô địch lục địa, bọn họ đúng là không có khuyết điểm.
Nhưng là, bọn họ muốn phong toả tinh thần thì phải ở trạng thái bình thường. Sau khi liên tiếp thi triển khát máu và Thị Huyết Cuồng Hoá, tên Bỉ Mông Cự Thú kia đã sớm không thể làm gì được nữa. Hắn thậm chí đã nghĩ Đường Tam sớm bị Trảo Nhận Phong Bạo nghiền thành tro bụi. Sau khi luyện thành một chiêu này, hắn đã biết nó có uy lực mạnh mẽ như thế nào. Liệt Thiên Đại Yêu Hoàng từng nói với hắn, trong phạm vi một chiêu này, không có bất kỳ đối thủ nào có thể tránh khỏi.
Bỉ Mông Cự Thú tộc khác với các chủng tộc có Hoàng Giả khác. Trong tất cả các chủng tộc Yêu Quái, trừ Long tộc và Phượng tộc, bọn họ là chủng quần thứ ba luôn có Đại Yêu Hoàng. Nói cách khác, dù thời đại nào, Bỉ Mông Cự Thú tộc luôn có Đại Yêu Hoàng. Điểm này ngay cả Thiên Hồ tộc cũng không bằng. Có thể thấy Bỉ Mông Cự Thú tộc có nội tình thâm hậu cỡ nào.
Vì vậy, sau khi hoàn thành một kích này, hắn cho rằng mình đã đánh chết đối thủ. Tinh thần trùng kích đến ngay lúc này, cho nên hắn làm sao có thể phòng ngự được.
Gần như trong nháy mắt, ánh mắt hắn đã mất đi vẻ sáng ngời, đại não trống rỗng, ngay cả nhận thua cũng không thể nói. Mà Đường Tam ngay lúc này lao xuống, không tấn công đầu hắn, mà tay nhẹ nhàng đưa ra, một chưởng ấn vào vị trí trái tim trên người tên Bỉ Mông Cự Thú.
Sư Hổ Kim Cương, Huyền Thiên Công triển khai toàn bộ, lúc này còn không thôn phệ thì chờ đến lúc nào? Thực lực đối thủ cường đại tất nhiên mang lại cho Đường Tam áp lực cực lớn, nhưng tương tự cũng khiến Đường Tam tìm thấy lạc ấn huyết mạch mà mình muốn nhất.
So với huyết mạch lạc ấn thuần phòng ngự của Hoàng Kim Mãnh Mã, năng lực tổng hợp công phòng nhất thể, lực bộc phát kinh người, thiên phú khát máu cùng Chiến Tranh Tiễn Đạp của Bỉ Mông Cự Thú đều là năng lực mà Đường Tam hy vọng có được. Hắn đợi đối phương suy kiệt sắp nhận thua mà phát động tinh thần trùng kích, vì tránh để đối phương chính thức nhận thua.
Hắn không sử dụng Âm Dương nhị khí, mà trực tiếp thôn phệ huyết mạch chi lực của tên Bỉ Mông Cự Thú.
Tên này vừa hoàn thành Thị Huyết Cuồng Hoá, là lúc huyết mạch đang sôi trào và thuần tuý nhất. Đường Tam toàn diện triển khai thôn phệ, cơ hồ trong nháy mắt đã cảm thấy tu vi của mình áp chế không nổi nữa, đã xông vào cánh cửa Cửu giai.
Mà tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú quá thảm rồi. Sau hai lần thi triển khát máu, huyết mạch chi lực của hắn tiêu hao gần hết, đã không còn sức tái chiến. Lúc này Đường Tam lại điên cuồng thôn phệ, hắn làm sao có thể chống cự được. Hắn chỉ cảm thấy trái tim bị bóp nghẹt, chờ hắn khôi phục lại từ trạng thái hoảng hốt đã qua vài giây. Đường Tam không do dự lại cho hắn một cái tinh thần trùng kích, để đầu óc hắn trống rỗng, sau đó tiếp tục thôn phệ.
Bị thân hình to lớn của tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú che khuất, trọng tài cũng không phát hiện ra mánh khoé này. Hơn nữa, theo quy tắc, tranh tài kết thúc khi một bên mất đi sức chiến đấu hoặc nhận thua.
Lúc này, tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú nhìn qua dường như đang cưỡng ép chống đỡ lấy công kích của Đường Tam, không ngã xuống đất và cũng không nhận thua. Vì vậy, tranh tài còn chưa kết thúc. Thế là Đường Tam cứ như thế thôn phệ gần hai mươi giây, sau khi đảm bảo hấp thu đầy đủ huyết mạch chi lực Cửu giai đỉnh phong mới thu tay lại.
...