Chương 1174: Tu La Kiếm trảm


...

Khi Vô Định Phong Ba dùng ra, một phút trước Bất Tử Đại Yêu Hoàng khí thế vô cùng lừng lẫy như thể sắp huỷ diệt cả thế giới giờ đã đông cứng giữa không trung, không thể động đậy. Từng vòng sáng màu vàng trên người siết chặt, lực áp mạnh mẽ khiến hắn dù giãy giụa thế nào cũng không thể thoát được.

Cùng lúc đó, Tiểu Vũ luôn yên lặng đột nhiên di chuyển. Nàng tiến lên một bước đến bên cạnh Đường Tam, tay phải vung mạnh, Tu La Kiếm lóe lên một đạo hồng mang.

Bất Tử Đại Yêu Hoàng bị Vô Định Phong Ba khống chế hoàn toàn gần như ngay lập tức cảm nhận được nguy cơ tử vong.


Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'
Tất cả đều xảy ra quá nhanh, khi các Hoàng Giả đều cho rằng Bất Tử Đại Yêu Hoàng có thể mang đến cho bọn họ hy vọng, có thể đánh chết Đường Tam và Tiểu Vũ thì Đường Tam và Tiểu Vũ liên thủ, nhìn qua không có bất kỳ dung hợp nào lại khiến bọn họ có cảm giác hít thở không thông.

Dung hợp với Ngô Đồng Thiên Tinh Hoàng hoá thành Thần Khí cường đại, Bất Tử Đại Yêu Hoàng đã phá vỡ áp bức của vị diện này nhưng y không thể thoát khỏi vầng sáng màu vàng, mà kiếm quang kinh khủng của Tu La Kiếm đã đến.

Lúc này Bất Tử Đại Yêu Hoàng đã ở một tầng thứ khác, nhưng cũng vì vậy mà cảm giác của y mới càng rõ ràng. Y cảm giác được dù thế nào thân thể của mình cũng không đỡ được một kiếm này, mà năng lực thiên phú niết bàn trùng sinh của Bất Tử Hoả Phượng tộc e rằng cũng khó có thể trùng sinh dưới một kiếm này.

Đã xong...

Đầu Bất Tử Đại Yêu Hoàng lập tức trống rỗng.

"Phốc ----"

Máu tươi trào ra, trong khoảnh khắc, máu chảy khắp nơi. Huyết vũ trên bầu trời bay tán loạn, lại có Hoàng Giả vẫn lạc.

Trong chớp mắt này, bầu không khí Tổ đình trở nên vô cùng u ám, ngột ngạt đến mức làm người khác có cảm giác hít thở không thông. Giữa thiên địa dường như ẩn chứa một lực áp vô hình, đang nghiền ép toàn bộ Tổ đình.

Trong nháy mắt lại giống như một thế kỷ trôi qua, Bất Tử Đại Yêu Hoàng mới dần khôi phục lại.

Vòng sáng màu vàng trên người y đã biến mất, giờ phút này, trong tay hắn chỉ có một cây Phượng Hoàng Thần Thương đứt gãy.

"Phốc ----" Bất Tử Đại Yêu Hoàng phun ra một ngụm máu tươi.

Phượng Hoàng Thần Thương do lực lượng của y kết hợp với bản thể của Ngô Đồng Thiên Tinh Hoàng mà thành. Thần Thương đứt gãy, thần trí của y và huyết mạch chi lực đều bị thương nặng. Nhưng thê thảm hơn là Ngô Đồng Thiên Tinh Hoàng. Dưới Thẩm Phán Chi Kiếm, Ngô Đồng Thiên Tinh Hoàng đã mất đi thần hồn, không thể chết thêm được nữa. Huyết vũ rơi xuống trên bầu trời chính là vì hắn.

Tiểu Vũ khẽ gật đầu với Bất Tử Đại Yêu Hoàng, "Gia gia, chuyện không thể thì đừng nên miễn cưỡng. Chúng ta không có ý muốn huỷ diệt tất cả."

Bất Tử Đại Yêu Hoàng ngơ ngác nhìn chính mình. Trước nay y luôn kiêu ngạo, tưởng tượng ra tình cảnh một môn tam Hoàng nhờ cháu gái. Y cười thảm một tiếng: "Bỏ đi." Trong tay cầm chặt Phượng Hoàng Thần Thương bị gãy, y hạ xuống mặt đất, khoanh chân ngồi xuống, không nói một lời.

Một kiếm vừa rồi, vào thời khắc cuối cùng, Tiểu Vũ thủ hạ lưu tình chỉ chặt đứt Phượng Hoàng Thần Thương trong tay y, cắt đứt liên thủ giữa hai Hoàng Giả, gϊếŧ chết Ngô Đồng Thiên Tinh Hoàng, nhưng chỉ làm tổn thương Bất Tử Đại Yêu Hoàng, mà không phải đánh chết y.

Cắt đứt liên thủ là điều cần thiết. Bởi vì sau khi đạp Hoàng đăng thiên sẽ không bị quy tắc hạn chế, tất cả Hoàng Giả đều khôi phục tự do. Bất Tử Đại Yêu Hoàng đã chạm tới một tầng thứ khác, nếu có Ngô Đồng Thiên Tinh Hoàng, y chính là một uy hϊếp rất lớn. Vì vậy, mối liên hệ này nhất định phải cắt đứt, nhưng rốt cuộc y cũng không chết. Dù sao, Bất Tử Đại Yêu Hoàng đối với Tiểu Vũ không tệ, thậm chí còn truyền thừa cho nàng huyết mạch Phượng Hoàng.

Đường Tam thở sâu, trên người hắn mơ hồ sáng lên một tầng ánh sáng đỏ, đôi mắt cũng trở nên sáng ngời hơn. Phượng Tê Ngô Đồng Mộc, huyết mạch siêu cấp, hoàn thành tấn chức.

Trong mắt các Hoàng Giả bên dưới, trận này Đường Tam và Tiểu Vũ đã đánh bại Bất Tử Đại Yêu Hoàng và Ngô Đồng Thiên Tinh Hoàng một cách nhẹ nhõm, hơn nữa còn gϊếŧ chết Ngô Đồng Thiên Tinh Hoàng. Nhưng trên thực tế, bọn họ đã dùng toàn lực. Dù Vô Định Phong Ba hay Tu La Kiếm của Tiểu Vũ, đây đều là hai Siêu Thần Khí liên hợp.

Phượng Tê Ngô Đồng Mộc tuy rằng cường đại, nhưng khi đối mặt với hai Siêu Thần Khí, còn có thần kỹ khống chế mạnh nhất của Đường Tam, bọn họ làm sao có thể chống lại được?

Trong quá trình chiến đấu, bọn họ căn bản không có khả năng nào khác. Nhưng có thể bức một đời Thần Vương sử dụng thần kỹ mạnh nhất, kỳ thật Bất Tử Đại Yêu Hoàng đã có thể thoả mãn.

Ánh mắt Đường Tam nhìn về phía tổ Hoàng Giả tiếp theo.

"Thiên Dương, Địa Âm, hai vị Thiên Tinh Hoàng, mời lên." Quy tắc đạp Hoàng đăng thiên là không thể dừng lại. Vì vậy, hắn trực tiếp mời hai vị Thiên Tinh Hoàng mạnh nhất.

Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng ánh mắt ánh mắt trầm ngưng, sau đó, nàng cầm tay Địa Âm Thiên Tinh Hoàng xông vào giữa không trung.

Bất Tử Đại Yêu Hoàng bại là điều các nàng không ngờ tới, ít nhất không nghĩ rằng Bất Tử Đại Yêu Hoàng thể hiện ra thực lực như vậy lại thua nhanh đến thế, tất cả đều không thể tưởng tượng nổi. Hoặc là nói, từ khi đạp Hoàng đăng thiên bắt đầu, nhìn qua đều không chân thật.

Đạp Hoàng đăng thiên tiến hành đến hiện tại, Tinh Quái Tộc bên này trước sau vẫn lạc ba Hoàng Giả, Vô Tận Thiên Tinh Hoàng, Nhϊếp Hồn Thiên Tinh Hoàng và vừa rồi là Ngô Đồng Thiên Tinh Hoàng. Ba Thiên Tinh Hoàng đã chết, Thiên Tinh Hoàng chỉ còn lại các nàng và Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng. Trong lịch sử Nhật Thần Đế Quốc, không biết bao nhiêu năm mới có tình huống ít Hoàng Giả như vậy.

Thiên Vũ Đế Quốc bên cạnh tình huống cũng không tốt. Trừ Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng chưa ra tay, Hoàng Giả còn sống có Bất Tử, Bạch Hổ, Tinh Phượng và Kiếm Thánh, bốn Đại Yêu Hoàng. Các Hoàng Giả khác đã bị Đường Tam và Tiểu Vũ gϊếŧ chết.

Mà từ thái độ của bọn họ với nhân loại, chỉ cần Đường Tam tiếp tục thắng, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng. Cục diện như vậy thật khó tin được.

Vào thời kỳ đỉnh phong, Tổ đình có 16 vị Hoàng Giả, nhưng hiện tại chỉ còn 8 người sống sót, mà đạp Hoàng đăng thiên vẫn chưa kết thúc.

Trước trận chiến vừa rồi, trong lòng Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng đầy căm phẫn. Cận Miểu Lâm hoá ra là Đường Tam, đã lừa gạt mình thời gian dài như vậy, đáng hận là mình còn luôn giúp đỡ hắn, giúp hắn trấn áp Hung Long, giúp hắn hoàn thành báo cáo công tác, thậm chí còn đề nghị thay phiên hộ pháp trước khi bọn họ độ kiếp. Mà cuối cùng lại mang đến tai hoạ cực lớn cho Tổ đình. Sự khác biệt trước sau này quả thực làm Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng phẫn nộ đến thổ huyết. Đây được gọi là người một nhà với mình? Vào lúc này, hắn giống như một Ma vương, lơ lửng trên bầu trời Tổ đình, giẫm đạp lên đầu các Hoàng Giả.

Nhưng trận chiến với Bất Tử Đại Yêu Hoàng và Ngô Đồng Thiên Tinh Hoàng đã dội một chậu nước lạnh lên đầu nàng.

Khi Phượng Hoàng Thần Thương xuất hiện, Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng hiểu, mình và Địa Âm Thiên Tinh Hoàng liên thủ rất khó nói có thể chạm tới cấp độ cao hơn hay không. Nói cách khác, các nàng không nắm chắc có thể chiến thắng Bất Tử Đại Yêu Hoàng trong trạng thái đó. Nhưng Đường Tam lại làm được. Hắn chẳng những chiến thắng Bất Tử Đại Yêu Hoàng, mà cùng Tiểu Vũ liên thủ chém chết Ngô Đồng Thiên Tinh Hoàng. Đối thủ như vậy, các nàng có thể chiến thắng sao?

Nếu không phải sợ chết, lúc trước nàng đã không giúp Cận Miểu Lâm ngay từ đầu. Mà thấy từng Hoàng Giả vẫn lạc, bầu trời vẫn còn đổ huyết vũ, tâm tình Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng và Địa Âm Thiên Tinh Hoàng đã thay đổi.

"Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?" Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng nhìn Đường Tam với ánh mắt lạnh như băng. Không có cảm giác cao cao tại thượng như trước kia, và tất nhiên cũng không có nửa phần thân thiết.

...