Chương 490: Không cần miệng quạ đen


...

Bất quá, thông qua trận chiến ngày hôm nay với Liệt Dương Hoa Tinh tộc đã làm hắn hiểu rõ hơn một chút về Tinh Quái Tộc. Năng lực của Liệt Dương Hoa Tinh tộc thậm chí có thể khắc chế thuộc tính không gian, dù Mỹ công tử đối mặt với hắn thì cũng không dễ đối phó. Nhưng cũng không phải là không có biện pháp. Bộ tộc này năng lực công kích mạnh, nhưng lực phòng ngự thì không quá cao, đều là dựa vào liệt dương hoả trụ dùng công thay thủ. Nếu như gặp phải một đối thủ có lực bộc phát cùng tốc độ cực nhanh, liều mạng chịu thiêu đốt và nhanh chóng hạ gục bọn họ trong thời gian ngắn thì có khả năng tốc thắng. Tất nhiên đây không phải là một chuyện dễ dàng, dù sao, lực công kích của Liệt Dương Hoa Tinh tộc rất hung mãnh, ở trong Tinh Quái Tộc cũng hẳn là mạnh nhất ở phương diện này.

Mà chiến thắng này cũng gây náo động khán đài, chấn động nhất là ghế khách quý bên kia. Những vị quý tộc cao đẳng này biết rõ tuyển thủ Tinh Tiễn đến từ Liệt Dương Hoa Tinh tộc này mạnh mẽ cỡ nào, đây là một đời mới nổi bật trong tộc, càng là hậu bối đích truyền của Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng, được Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng tự mình chỉ điểm, thậm chí là một trong những người có quyền thừa kế Thiên Dương cung trong tương lai. Thế mà ở vòng thi đấu thứ hai đã thua? Hơn nữa còn bại bởi một nhân loại... Nhìn qua tên nhân loại kia không có năng lực gì đặc biệt mạnh, chỉ dùng một cái trận bàn cùng một số vũ khí kỳ quái. Đặc thù duy nhất chính là chuôi chuỳ không sợ liệt dương hoả trụ kia. Chỉ vậy cũng có thể giành chiến thắng? Đây chính là người nổi bật trong Liệt Dương Hoa Tinh tộc a!

Đúng như Đường Tam phán đoán, Liệt Dương Hoa Tinh tộc tuyệt đối là một trong những chủng tộc mạnh nhất ở Nhật Thần Đế Quốc, và còn được mệnh danh là chủng tộc có sức tấn công vô địch, có được danh xưng Liệt Dương Hoa khai thiên lập địa.

Nhưng vị Liệt Dương Hoa Tinh tộc này thậm chí còn thua đối thủ khi thi triển toàn bộ Liệt Dương Hoa. Điều này quả thực không thể tưởng tượng được.

Giờ khắc này, trên khán đài có một người vẻ mặt tức giận, nhìn qua mặt mũi bị đánh bầm dập, thân hình cường tráng. Hắn chính là đối thủ vòng trước của Đường Tam, Hoàng Kim Mãnh Mã Mao Văn Võ.

"Ta nói rồi, ta không phải cố ý thua, gia gia còn nói ta lười biếng không muốn tiếp tục tranh tài nên mới cố ý để thua, lại còn đánh ta. Hiện tại thì biết sai rồi đi. Ngay cả gia hoả Liệt Dương Hoa Tinh tộc cũng thua, ta thua thì sao chứ? Hừ!"

Lúc trước, khi hắn phát hiện mình rút thăm cùng tổ với tên Liệt Dương Hoa Tinh tộc thì có chút buồn bực. Mặc dù dựa vào lực phòng ngự mạnh mẽ mà chọi cứng với công kích của đối phương thì có thể giành chiến thắng, nhưng hắn sợ mình sẽ bị thiêu thành một con voi nướng, cảm giác đó tuyệt đối không dễ chịu chút nào.

Nhưng ngay trận đầu tiên đã để thua một nhân loại là điều hắn không bao giờ nghĩ tới. Nhưng những người khác không nhìn như vậy a! Sau khi trở về, hắn trực tiếp bị lão cha đánh một trận, gia gia còn mắng hắn lười biếng.

Hiện tại nhìn thấy Tinh Tiễn cũng bại bởi Tu La, hắn đúng là có cảm giác vui sướng. Lần này đã chứng minh hắn không phải cố ý thua tranh tài. Không phải Tinh Tiễn cũng thua đó sao?

Mọi người đều ở cùng một đẳng cấp, hôm trước mình đã thua, hôm nay gia hoả Tinh Tiễn cũng thua, nghĩa là chính mình không vô dụng.

"Bốp!" Một lực mạnh truyền đến từ phía sau đầu, Mao Văn Võ bị đập đầu về phía trước, suýt chút nữa đã đập trúng khán giả ở hàng ghế phía trên. Hắn lập tức quay đầu lại và trừng mắt nhìn sau lưng mình. Đó là một tồn tại còn cường tráng hơn cả hắn.

"Tại sao lại đánh ta? Đây không phải đã chứng minh ta không có lười biếng sao?" Mao Văn Võ cả giận nói.

Tên to con phía sau lạnh lùng nói: "Người ta kiên trì được bao lâu? Ngươi kiên trì được bao lâu? Người ta đánh đối thủ chật vật cỡ nào, còn ngươi thì sao? Ngươi thua thế nào, trong lòng ngươi biết rõ sao? Trở về xem ta thu thập ngươi thế nào."

"..."

Đường Tam đương nhiên không biết bóng ma trong lòng con voi ma mút nào đó, hắn lúc này đã trở lại khu vực chờ.

Nhìn dáng vẻ chật vật của hắn, Đại Miêu biểu lộ có chút cổ quái. Hắn muốn cười nhưng lại không thể cười. Đây là lần đầu tiên hắn thấy Tu La chật vật như vậy, ngay cả mặt nạ cũng có mấy phần sắp bị nóng chảy, có thể thấy được trận chiến vừa rồi gian khổ cỡ nào.

"Khi đối phó với các chủng tộc có phạm vi công kích lớn, vừa lên thì phải bộc phát, không cho bọn họ có cơ hội triển khai toàn diện thế tiến công, nếu không khẳng định là sẽ chịu thiệt." Đại Miêu nói.

Mỹ công tử nhíu mày đi tới chỗ Đường Tam, "Ngươi không sao chứ? Bị thương nặng sao?"

Đường Tam làm như không nghe thấy lời Đại Miêu nói, lập tức mỉm cười đáp lại: "Không có việc gì, không có việc gì. Gia hoả này đúng là mạnh mẽ. Kỳ thật ta đã sớm có thể chiến thắng, chỉ là ta muốn nhìn một chút cường tộc trong Tinh Quái Tộc có sức chiến đấu đến trình độ nào."

Trước mặt người thương của mình, làm sao có thể thể hiện rằng mình không tốt chứ? Đây là bản năng của nam nhân, Thần cũng không ngoại lệ.

Đại Miêu khoé miệng giật giật, quay đầu đi chỗ khác.

Mỹ công tử nói: "Ca ca, vận khí của ngươi đúng là quá kém đi. Sao mỗi vòng đều gặp phải cường giả huyết mạch cấp một vậy."

Đường Tam nói: "Ta cũng không biết a. Không sao, chỉ cần khi thi đấu hai người thì vận khí tốt là được rồi." So với thi đấu hai người, thi đấu cá nhân tính là gì? Thua thì thua, nhưng thi đấu hai người cùng Mỹ công tử thì nhất định không thể thua.

Đại Miêu cười ha ha nói: "Vận khí của Tu La huynh đúng thật chả giống ai, liên tục hai trận đều gặp phải cường tộc Hoàng Giả, đây là tình huống vào vòng chung kết mới có, ngươi lại gặp ngay ở vòng loại. Không biết tổ thứ ba còn có chủng tộc Hoàng Giả nào nữa hay không?"

Đường Tam tức giận: "Không cần miệng quạ đen a!"

Đại Miêu nhún vai, nói: "Gặp thì gặp, lúc đầu ta muốn thông qua chiến đấu tôi luyện bản thân, ta ước gì có thể gặp cường địch đây, đối thủ như vậy mới có thể kíƈɦ ŧɦíƈɦ ta phát triển." Hắn nói thật lòng, Đường Tam cũng có thể cảm giác được chiến ý của hắn.

Đại Miêu quả thực là chiến sĩ bẩm sinh, dường như sinh ra là để chiến đấu. Ở trên chiến trường, hắn mới có thể phát ra hào quang rực rỡ nhất, hơn nữa phải là chiến trường sinh tử. Hắn có thể ở Đấu Thú Tràng thành Gia Lý bằng vào một người chém gϊếŧ mà nuôi sống chủng tộc, chuyện này không chỉ là trách nhiệm, mà còn là thiên phú. Sau khi giải quyết vấn đề huyết mạch xung đột, chiến ý của hắn đã sớm không áp chế được. Lần này đi cùng Đường Tam là cơ hội để Sư Hổ tộc thể hiện ra uy áp của bản thân, muốn chọn đối thủ mà đánh bại.

Mỹ công tử đỡ Đường Tam ngồi xuống. Trạng thái hiện tại của hắn đúng là không tốt, ngũ tạng như lửa đốt. Hắn khoanh chân ngồi xuống vận chuyển Huyền Thiên Công chữa thương cho mình. Ngày mai còn phải thi đấu hai người, hắn nhất định phải mau chóng hồi phục mới được.

Nhưng trận đấu hôm nay cũng giúp hắn cảm nhận được diệu dụng của Âm Dương nhị khí. Mặc dù Âm Dương nhị khí có thể nói là miễn cưỡng tiểu thành, nhưng hôm nay đã có tác dụng rất lớn, hoá giải phần lớn khí tức chí dương chí cương của Liệt Dương Hoa kia, nếu không sẽ rất khó để xử lý chúng. Tận dụng thời gian này, hắn phải tiếp tục tăng lên nó mới được.

Sau khi tranh tài hôm nay kết thúc, Đường Tam sẽ đến núi Thiên Dương và núi Địa Âm lần nữa để tiếp tục tu luyện Âm Dương nhị khí.

Tranh tài hôm nay càng thêm đặc sắc và kịch liệt. Có kinh nghiệm từ vòng thứ nhất, các tuyển thủ đã phát huy càng tốt năng lực của mình. Chiến đấu cũng theo đó mà có chút đẫm máu, không thiếu trường hợp đối thủ bị trọng thương hay gϊếŧ chết đối thủ.

Không có người nào ra tay ngăn cản. Cho dù những tuyển thủ này đều là tinh anh trong các cường tộc, nhưng cũng không có ai ngăn cản tranh tài có chút khốc liệt này. Đây chính là đạo sinh tồn của hai tộc Yêu, Tinh, kẻ mạnh mới có thể sống sót. Muốn trở nên cường đại hơn thì phải không ngừng thử thách bản thân và chiến thắng đối thủ. Chỉ có như vậy mới có thể không ngừng tiến bộ, cuối cùng trở thành lãnh tụ của chủng tộc, thậm chí là lãnh tụ hai tộc Yêu, Tinh.

Một giờ sau, cuối cùng đã đến tổ thứ sáu ra sân. Đại Miêu đã sớm đi đến khu vực chờ lên đài thi đấu.

...