Chương 1183: Đấu La, đại đoàn viên


...

Đấu La Tinh.

Thành Tinh La là một đô thị hiện đại được đặt tên theo Tinh La Đại Lục hàng vạn năm trước. Đây là một trong mười thành phố hàng đầu trên Đấu La Tinh, xếp ở vị trí thứ tư, thứ năm trong bảng xếp hạng.

Từ trên cao quan sát, các toà nhà cao tầng khiến thành phố giống như một khu rừng thép. Nhưng thành phố này không hề có vẻ lạnh lẽo và khô cứng, bởi vì các toà nhà được nối với nhau bằng những thảm thực vật, mang đến một luồng sinh khí phồn hoa cho cả thành phố.

Đây là tòa chung cư cao 53 tầng.

Phòng 3805 không lớn, khoảng 100 mét vuông, bao gồm một phòng khách rộng 20 mét vuông và ba phòng ngủ nhỏ. Điểm sáng duy nhất là ban công rộng nối phòng khách với tất cả các phòng.

Đứng trên ban công tầng 38 nhìn ra xa có thể chứng kiến đường chân trời phía xa, vào ban đêm thậm chí còn nhìn thấy ánh đèn của hàng nghìn hộ gia đình trong thành Tinh La.


Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'
Trong căn hộ 3805, nam chủ nhân đang ngồi trên ghế sô pha vải trơn trong phòng khách, buồn chán xem ti vi. Ở trong gian bếp mở, nữ chủ nhân xinh đẹp đang buộc tạp dề nấu cơm.

Cơm tối rất đơn giản, một phần gà gầm, rau xào và canh. Gia đình này luôn thực hiện thói quen ăn uống không lãng phí, bữa nào cũng ăn hết, không để thừa. Theo nam chủ nhân, đây là phương thức tốt nhất.

"Thân yêu, chuẩn bị ăn cơm. Đi gọi con trai đi." Nữ chủ nhân khẽ cười nói.

"Được." Nam chủ nhân cười đứng lên, đi đến phòng ngủ thứ hai bên trong. Đây là gian phòng của con bọn họ, đứa con trai sáu tuổi đang làm bài tập.

Bọn họ còn có một cô con gái, tuổi lớn hơn không ít, không thường xuyên ở nhà.

"Trảm Tật, ăn cơm." Nam chủ nhân gõ cửa phòng con trai.

"Vâng, ba ba." Giọng nói lanh lảnh của đứa trẻ vang lên.

Cửa mở, một cậu bé khôi ngô hớn hở chạy ra.

"Mẹ, hôm nay ăn chân gà đúng không? Con muốn ăn mấy cái."

"Được, đến đây..."

Nữ chủ nhân bưng một đ ĩa chân gà từ phòng bếp đi ra, nhưng ngay sau đó, nàng dường như cảm nhận được gì đó, khuôn mặt đột nhiên trở nên trắng xám, ngay cả cái đ ĩa trong tay cũng trượt xuống.

Nam chủ nhân hành động rất nhanh, trong chớp mắt đã tiếp được cái đ ĩa rơi xuống.

"Vũ Đồng, sao vậy?" Hắn kinh ngạc hỏi. Nhưng ngay sau đó, hắn tựa hồ cũng cảm nhận được gì đó, ánh mắt lập tức cứng lại.

Hốc mắt nữ chủ nhân lập tức đỏ lên, "Trở về, bọn họ, bọn họ rút cuộc trở về. Rút cuộc trở về rồi! Oa..."

Nàng đột nhiên nhào vào lòng nam chủ nhân, khóc lớn lên.

"Mẹ, mẹ sao vậy? Sao mẹ lại khóc? Là ai trở về?" Cậu bé đã chạy tới, nhào vào người mẹ, khẩn trương nhìn nàng.

Nam chủ nhân nói: "Là ông ngoại và bà ngoại của con trở về. Còn nhớ mẹ đã từng nói với con nguồn gốc tên của con không? Lúc trước bà ngoại sinh bệnh, chúng ta đều hy vọng bà khỏi bệnh nên mới đặt tên con là Trảm Tật."

Nữ chủ nhân ngẩng đầu, nước mắt không ngừng trào ra, kêu lên với nam chủ nhân: "Nhanh, mau gọi Oánh Oánh trở về, nhanh... Một nhà chúng ta, một nhà chúng ta rốt cuộc có thể đoàn tụ."

Nam chủ nhân nhìn con trai ở bên cạnh, "Trảm Tật làm sao bây giờ? Cho nó đi cùng sao?"

Nữ chủ nhân nhẹ nhàng gật đầu, "Đi thôi, về sau phong ấn phần trí nhớ này của nó là được."

"Được."

Nam chủ nhân vung tay lên, quang huy màu vàng bỗng xuất hiện, quấn lấy một nhà ba người, sau đó liền biến mất.

- -------------------

Bên ngoài cung điện to lớn tràn ngập các loại màu sắc, tiên linh khí loé ra vầng sáng rực rỡ đầy màu sắc vờn quanh.

Một nam một nữ đã sớm chờ ở chỗ này.

Nam tử mặc trường bào màu vàng nhạt, sau đầu có một vòng quang luân màu tím, toả ra khí tức cường đại.

Nữ tử mặc váy dài màu bạc, sau đầu có một quang luân màu xanh lá lấp lánh.

Khí tức trên người bọn họ hoàn toàn trái ngược nhau, nhưng họ đứng cùng nhau và nắm tay nhau lại có vẻ vô cùng hài hoà.

Nam tử mặc trường bào màu vàng khẽ run, nữ tử mặc váy dài màu bạc lặng lẽ an ủi hắn.

Đúng lúc này, một đạo kim quang loé sáng, ba thân ảnh hiện lên bên cạnh bọn họ.

Đôi nam nữ đồng thời quay lại, người đến chính là một nhà ba người trong căn hộ 3805 ở thành Tinh La.

Cậu bé ngạc nhiên nhìn cảnh tượng kỳ ảo xung quanh mình, giống như là phim hoạt hình, trong nhất thời khuôn mặt tràn đầy vẻ tò mò.

Nam tử áo vàng nhìn thấy nam chủ nhân và nữ chủ nhân thì vội vàng nghênh đón, thanh âm của hắn có chút run rẩy.

"Tỷ tỷ, tỷ phu."

Đôi mắt nữ chủ nhân còn đỏ hoe, ôm chầm lấy hắn, "Trở về, ba mẹ, bọn họ rốt cuộc đã trở về rồi."

"A! Ba đã tìm được mẹ, thật sự là quá tốt. Hiên Vũ đâu?"

Nữ tử váy bạc dài nói: "Đã thông báo cho nó. Nó và Tú Tú hẳn sẽ nhanh đến. Đây là Trảm Tật sao?" Nàng nhìn cậu bé.

Nữ chủ nhân gật đầu, nói với cậu bé: "Gọi cậu, mợ."

Cậu bé tò mò nhìn nam tử rất đẹp trai mặc trường bào màu vàng trước mặt, lại nhìn quang luân sau đầu bọn họ, "Con chào cậu mợ. Con là Hoắc Trảm Tật. Hào quang kia là gì?"

Nam tử áo bào vàng lúc này đã khôi phục một chút tâm tình, nghe vậy mỉm cười nói: "Đó là Thần Vị của chúng ta. Mợ của con là Thần Sinh Mệnh, ta là Thần Huỷ Diệt."

"Thần? Thật sự có Thần sao?"

Nam tử áo vàng nói: "Đương nhiên là có. Ba mẹ của con cũng vậy. Tỷ, ngươi và tỷ phu cũng thật là, sao lại để Trảm Tật sinh hoạt như người bình thường?"

Nam chủ nhân có chút bất đắc dĩ nói: "Là tỷ ngươi muốn sinh hoạt như người bình thường, nàng nói như vậy mới có thể nuôi dưỡng hảo hài tử. Ừ, ngươi xem, lúc trước ngươi và Hiên Vũ phát triển không phải đều lớn lên trong gia đình bình thường sao?"

Đúng lúc này, hai đạo hào quang gần như đồng thời xuất hiện, lại có ba thân ảnh hiện lên.

"Ba mẹ vội vã gọi chúng con tới có chuyện gì sao?" Một đôi phu thê trẻ tuổi xuất hiện trước mặt nam tử áo vàng mà nữ tử váy bạc.

"Đúng vậy! Sao đột nhiên lại gọi bọn con trở về?" Trong một quang ảnh khác, một thiếu nữ xinh đẹp đi ra, "Con đang theo lão sư rèn luyện đây."

Nữ chủ nhân thở sâu, nói: "Ông bà ngoại sắp trở về."

Nam tử áo vàng thì thào nói: "Một nhà chúng ta rốt cuộc đoàn tụ, rốt cuộc đoàn tụ."

Đúng vậy, cả nhà bọn họ rút cuộc sắp đoàn tụ.

Nữ chủ nhân chính là Điệp Thần Đường Vũ Đồng, nam chủ nhân là Tình Tự Chi Thần Hoắc Vũ Hạo.

Thiếu nữ phía sau là con gái của bọn họ Đái Oánh, và họ mang theo con trai Hoắc Trảm Tật lớn lên ở nhân gian.

Nam tử trường bào màu vàng là Thần Huỷ Diệt Đường Vũ Lân, nữ tử váy dài màu bạc là Thần Sinh Mệnh Cổ Nguyệt Na. Đôi phu thê trẻ tuổi là con trai và con dâu của bọn họ, Long Thần Đường Hiên Vũ và thê tử Bạch Tú Tú.

"Đến!"

"Đến rồi!"

Hào quang như lưu tinh từ chân trời phía xa bay vụt đến, những nơi nó đi qua, tiên linh khí trào lên.

"Ba, mẹ ----"

Trong quang ảnh màu vàng, hai thân ảnh dần hiện ra rõ ràng, lộ ra nụ cười mang theo nước mắt của Đường Tam và Tiểu Vũ. Cả nhà bọn họ rốt cuộc đã đoàn tụ.

---- Toàn văn hoàn ----

Lời cuối sách:

Viết xong rồi! Đấu La Đại Lục 5 cuối cùng đã kết thúc. Đây cũng nên là cuốn cuối cùng của Đấu La. Đúng vậy, là phần cuối cùng. Đã 14 năm kể từ năm 2008. Viết xong bộ Đấu La 5 này, một số cảm thấy kiệt sức, một số cảm thấy mất mát, nhưng nhiều hơn là không nỡ. Tuy nhiên, cũng đã đến lúc nói chia tay.

Kỳ thật khi bắt đầu viết Đấu La 2 Tuyệt Thế Đường Môn, tôi đã có kế hoạch cho bộ truyện Đấu La. Vào thời điểm đó, phần 4 Chung Cực Đấu La được lên kế hoạch là bộ cuối cùng. Vì vậy tôi đã mất rất nhiều năm để viết.

Khi viết Chung Cực Đấu La và bắt đầu viết bộ truyện Thần Lan Kỳ Vực Thất Thần Châu, tôi đã có rất nhiều ý tưởng, đồng thời lập một số kế hoạch dài hạn, thậm chí lên kế hoạch cho bộ thứ chín. Nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận, tôi quyết định đặt cuốn tiểu thuyết này là kết thúc cho bộ truyện.

Bởi vì nếu tiếp tục thì nên là câu chuyện Thần Lan Kỳ Vực chứ không nên gọi là Đấu La. Nó có thể được viết trong tương lai, cũng có thể là không vội. Tôi đã để lại lưu bút, nếu có hứng thú mọi người có thể đi xem Thất Thần Châu một chút.

Rốt cuộc đã viết xong, có chút thoải mái, có chút thả lỏng. 14 năm, hơn 2000 vạn chữ. Tôi đoán rằng mình không thể tạo được một siêu phẩm như vậy trong tương lai. Ở chỗ này, tôi vô cùng biết ơn các độc giả đã ủng hộ tôi trong 14 năm qua, không có các bạn sẽ không có Đấu La hôm nay, không có các bạn sẽ không có Thế Giới Đấu La thuộc về chúng ta. Thật sự, từ một Tiểu Đường biến thành một lão Đường, tôi xin chân thành cảm ơn các bạn ở đây. Tôi tạo ra Đấu La, nhưng các bạn đã làm Đấu La có linh hồn. Chính tình yêu của các bạn dành cho Đường Tam, Tiểu Vũ, Hoắc Vũ Hạo, Đường Vũ Đồng, Đường Vũ Lân, Cổ Nguyệt Na, Đường Hiên Vũ, Bạch Tú Tú mới làm Đấu La đi đến hôm nay.

Tôi biết, mọi người có lẽ rất muốn biết nếu Đấu La kéo dài đến phần 9 thì sẽ như thế nào. Tiếp theo, sẽ có một quyển cuối cùng được ra mắt, coi như là kết thúc Đấu La, có tên là "Ngoại truyện Đấu La Đại Lục Thế Giới Đấu La", rất nhiều điều sẽ được giải thích rõ ràng trong cuốn cuối cùng này, đây cũng có thể coi là phần cuối của loạt truyện Đấu La. Sách cứng sẽ sớm đến tay các bạn, bắt đầu từ hôm nay tôi cũng bắt đầu đăng miễn phí ngoại truyện này. Số lượng từ không nhiều, mười mấy vạn chữ. Đây cũng là phần cuối cùng rồi.

Hơn một tháng sau, khi "Thế Giới Đấu La" hoàn tất, Thần Ấn 2 sẽ ra mắt, tên là "Hạo Nguyệt Đương Không". Nếu bạn đã đọc Ngoại truyện Thần Ấn Thiên Thủ Chi Thần thì bạn sẽ biết những gì sẽ được viết trong phần thứ hai.

Đấu La 6 và Đấu La 7 trong kế hoạch ban đầu, nếu có viết hẳn là sẽ dùng tên Thần Lan Kỳ Vực. Cuối cùng, một lần nữa xin cảm ơn các bạn đọc đã ủng hộ tôi, cảm ơn các bạn đã ủng hộ Đấu La và ủng hộ tôi.

Đường Tam bái tạ.

Lời editor: Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình trong suốt thời gian qua. Cảm ơn các bạn đã sửa lỗi và góp ý để bản edit này được hoàn thiện và chỉn chu hơn. Sắp tới có ra mắt ngoại truyện, mình để link ngoại truyện dưới cmt nhé! Cảm ơn tất cả mọi người!

...