Chương 525


...

Thấy Lý Siêu Anh bị Cố Tiểu Tây ép sát từng bước, Lưu Nhị Nhĩ muốn tiến lên che chở người phụ nữ này một tí, suy cho cùng trong bụng cô ta vẫn còn con nhỏ, nhưng giờ đến cả gã cũng là tượng Phật đất qua sông, bản thân còn khó giữ được, nào có gì để bảo vệ người khác?

Gã cũng không ngu, biết thời điểm này nên thành thật đứng tại chỗ, tránh để mọi người liên tưởng sang mình.


Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'
Lúc này, một giọng nữ trung niên chen vào: "Cô vừa nói gì? Gì mà có thai trước kết hôn?"

Giọng của người phụ nữ này rất vang, rất có khí thế, không hề thua cán bộ của đại đội là Hoàng Phượng Anh chút nào.

Con ngươi Cố Tiểu Tây chợt lóe, độ cung trên khóe môi càng cao, nếu đã đến đông đủ hết rồi thì trò hay nên mở màn.

Cô thật sự không ngờ đêm nay trừ cứu bò ra, thế mà còn có cơ hội chơi nhà họ Trần một vố thế này.

Tuy cô đã nói chuyện Trần Nguyệt Thăng tham ô khoản tiền mua sắm của đại đội cho bí thư chi bộ, nhưng chuyện này cần tìm chứng cứ, không thể vạch trần ngay được. Thế này vừa lúc, dùng chuyện của Lý Siêu Anh và Lưu Nhị Nhĩ tạm thời lấy chút lợi tức.

Một hộ có hai đội trưởng đội sản xuất, nhà họ Trần hưởng vinh quang ở đội sản xuất Đại Lao Tử nhiều năm như vậy cũng nên chấm dứt rồi.

Cô quay đầu nhìn người đi tới, một người phụ nữ trung niên cắt tóc ngắn mặt mày sắc bén nghiêm túc, mà bên cạnh người đó còn có cả Trần Nhân, nhưng khác với sự khắc nghiệt ngày thường, hiện giờ Trần Nhân trở nên cẩn thận dè dặt hơn nhiều.

Thân phận của người phụ nữ trung niên này tất nhiên vô cùng sống động, bà ta là mẹ của Trần Nguyệt Thăng và Trần Nhân, Lôi Đại Hoa.

Nhà họ Trần có thể vinh quang mấy năm nay một phần là nhờ cách vận hành của Lôi Đại Hoa, đội trưởng dân quân ở công xã Lôi Đại Chùy là anh trai ruột của bà ta, quan hệ này đặt trong đại đội vô cùng có máu mặt, không thì cũng không nuôi ra được tính cách bá đạo như Lôi Đại Hoa.

Lý Siêu Anh là dùng thủ đoạn để gả vào nhà họ Trần, nếu không thì bình thường sao Lôi Đại Hoa có thể chấp nhận một quả phụ làm con dâu? Phải biết rằng trước đó bà ta vô cùng bất mãn với Điền Tĩnh mà Trần Nguyệt Thăng ngày đêm mong nhớ.

Vừa nhìn thấy Lôi Đại Hoa, Lý Siêu Anh đã hơi run người, cố chống chọi tinh thần nở một nụ cười tươi, ngập ngừng nói: "Mẹ... Sao mẹ lại tới đây?"

Lôi Đại Hoa liếc cô ta một cái, giọng điệu không nhìn ra vui buồn: "Sao tôi không thể đến đây?"

Bà ta nói xong cũng không nhìn Lý Siêu ANh nữa mà quay đầu bắt đầu quan sát Cố Tiểu Tây.

Mấy tháng nay cô gái này khiến đội sản xuất nháo nhào hết cả lên, đâu đâu cũng nghe được sự tích của cô, tuy bà ta luôn không có cơ hội chạm mặt với cô nhưng lời đồn Cố Tiểu Tây trở nên xinh đẹp lại nghe không ít.

Hiện giờ vừa gặp mới biết được lời đồn này không ngoa chút nào.

Trong trí nhớ, Cố Tiểu Tây luôn là con bé xấu xí béo đến trăm ký, mặt mày đều chụm lại với nhau, bình thường ăn không ngồi rồi, chuyện làm được duy nhất là theo đuôi con trai bà, cho gạo cho mì, một trái tim chân thành.

Mà hôm nay gặp mặt mới phát hiện cô thật sự đã thay da đổi thịt, trông rất giống Cẩm Thư.

Khó trách, khó trách dạo gần đây con trai bà ta luôn mất tập trung, vợ vừa cưới về chỉ thấy mới mẻ vài ngày, có được cơ hội đã chạy ra ngoài. Bởi vì Cố Tiểu Tây, nó và Lý Siêu Anh cũng cãi nhau không ít lần.

Nhưng thay đổi thì thay đổi, bà ta vẫn không thích cô.

Trước kia do cảm thấy xấu, không xứng với con trai bà, giờ thì do quá đẹp, trông quá quyến rũ, không có gì cũng đã hớp hết linh hồn nhỏ bé của đám đàn ông. Một người con dâu như thế bà ta cũng không dám muốn, nói không chừng có thể dỗ ngọt con trai thành kẻ không chung lòng với bà ta! Lôi Đại Hoa hơi ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói: "Cô vừa nói gì? Sao cô biết Lý Siêu Anh mang thai trước khi kết hôn?"

Cố Tiểu Tây khoanh tay trước ngực, nở nụ cười ý vị sâu xa: "Vấn đề này có lẽ bà nên hỏi chú Lưu."

...