Chương 973: Uy Lực Của Hỏa Liên!


...

Khoảnh khắc va chạm, thiên địa chợt tĩnh lặng, ngàn vạn giọt mưa giăng giăng đầy trời, cũng dừng cả lại, lững lờ giữa thinh không.

Rồi một quầng sáng chói lọi rực rỡ, như một vầng mặt trời chợt mọc, đột ngột bùng lên. Cường liệt quang mang, trong nháy mắt đã chiếu sáng cả không gian, soi tỏ cả phiến mây đen đang vần vũ mờ mịt. Quầng sáng cực mạnh này, tựa như mặt trời nóng rực vừa nhú ở đằng Đông.

Lôi điện ầm ầm gào thét, như Lôi Thần phẫn nộ, ầm ì vang vọng liên miên bất tận. Thế nhưng lẳng lặng như đã có từ trước, tự bên trong vụ nổ kinh thiên động địa ấy, xuất hiện một bông sen lửa ba màu, va thẳng vào lôi điện khổng lồ, vô số những tia sáng bạc mà mắt thường có thể nhìn thấy được lóe lên. Hai luồng năng lượng cực độ đáng sợ cứ như thế lặng im cắn nuốt lẫn nhau.

Dưới sự cắn nuốt xâu xé nhau giữa hai luồng năng lượng kinh khủng đó, một cái lỗ đen đường kính chừng nửa thước đột ngột hiện ra. Không gian xung quanh dường như không chịu nổi áp lực, đã bắt đầu rạn nứt chằng chịt. Lỗ đen từ từ mở rộng hơn trượng dưới vô số ánh mắt khiếp hãi.

Lỗ đen không gian càng lan rộng, bàn tay lôi điện khổng lồ và bông sen lửa ba màu kia càng chấn động mãnh liệt hơn. Từng luồng sét ngoằn ngèo như rắn bạc, theo bàn tay to lớn kia cuồn cuộn đầy trời, như muốn mạnh mẽ đẩy lùi bông sen lửa. Còn đóa Hỏa Liên dưới sự tấn công điên cuồng đó vẫn lẳng lặng xoay tròn chậm rãi, hừng hực toát ra những lưỡi lửa ba màu mơ hồ, bao bọc lấy những con rắn bạc đó, thong thả cắn nuốt.

Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'

Hỏa Liên chầm chậm xoay tròn, mỗi lần nó xoay một vòng, bàn tay lôi điện mơ hồ nhạt đi một chút, sắc mặt bọn Trường Mi trưởng lão cũng tái đi càng nhiều. Lực lượng mang tính hủy diệt của Hỏa Liên làm cho sâu trong linh hồn họ cũng vang lên những âm thanh răng rắc đầy kinh khủng.

Dưới vô số ánh mắt chằm chằm quan sát, Tam Sắc Hỏa Liên đột nhiên xoay tròn nhanh dần, khiến cho Lôi quyền cự đại càng lúc càng ảm đạm. Rồi đột ngột, dưới ánh mắt khiếp hãi của bọn Trường Mi trưởng lão, vô số những khe nứt chằng chịt lan ra trên Lôi quyền, khiến nó phát ra vài tiếng răng rắc rồi ngay tức khắc vỡ tung tóe thành vô số điểm sáng màu bạc nho nhỏ.

Đại trận kết hợp uy lực như thế, đám Trường Mi trưởng lão dốc toàn lực như thế, mà cư nhiên vẫn không chịu nổi sự khủng bố của Hỏa Liên.

Nếu lấy thực lực bản thân Tiêu Viêm thi triển Tam Sắc Hỏa Liên, thì khó mà đạt được hiểu quả như vậy. Nhưng bây giờ, hắn đang mượn lực lượng của Thiên Hỏa Tôn Giả, thực lực hiện tại cực kỳ kinh khủng, thi triển Tam Sắc Hỏa Liên uy lực vô cùng đáng sợ. Bởi Phật Nộ Hỏa Liên vốn tăng trưởng theo trình độ của Tiêu Viêm, thực lực hắn tăng bao nhiêu thì đấu kỹ cũng cường hãn vô bì bấy nhiêu.

Chỉ cần lực lượng của Tiêu Viêm không ngừng nâng cao, thì uy lực của Phật Nộ Hỏa Liên cũng sẽ không ngừng lớn mạnh, càng ngày càng trở nên lợi hại.

Phụt!

Lôi quyền cự đại nổ tung thành tro bụi, bọn Trường Mi trưởng lão cũng nhất tề phun máu, ánh mắt tràn ngập kinh hãi. Mấy lão già này không thể ngờ được, hợp lực của ba người họ, lại thêm cả Cửu Thiên Lôi Ngục trợ trận, mà vẫn không thể nào chống đỡ nổi đóa sen lửa khủng khiếp kia của Tiêu Viêm.

Lôi quyền to lớn tan nát, đóa sen lửa ba màu cũng nhợt nhạt hẳn đi, nhưng vẫn không hề tiêu biến, mà ngay lập tức hóa thành một vệt sáng, vun vút xuyên vào mây đen mà đi.

Trường Mi trưởng lão thấy vậy run lên bần bật, vội vã kết xuất thủ ấn, vài đạo lôi trụ thô to từ trong mây đen tức khắc bắn ra, xông thẳng vào Hỏa liên.

Luồng sét to lớn đánh mạnh vào bông sen lửa, nhưng vẫn không cách nào làm cho nó dừng lại hẳn, từng lưỡi lửa nhỏ như đầu ngón tay quét ra, trực diện đón nhận lôi trụ, đốt nó thành hư vô, khiến vô số người phải kinh hồn thất sắc.

Sấm sét liên miên, nhưng không làm sao chống đỡ nổi Hỏa Liên. Sen lửa vẫn bốc cháy ngùn ngụt, tạo thành một vệt sáng rực kéo dài trên không trung, đâm thẳng vào trong Lôi Vân.

- Thiên Cương Đường, triệt trận!

Nhìn Hỏa Liên đâm thẳng vào Lôi Vân, Trường Mi trưởng lão co rụt con ngươi, kinh hãi hét lớn.

Ùng, oàng, oàng!

Tiếng thét còn chưa tiêu tan, những cường giả của Phong Lôi Các còn chưa kịp hoàn hồn, đã nghe vô số những âm thanh vang dội rung trời chuyển đất từ trong đám mây truyền ra.

Biển lửa ngập trời, sóng lửa cuồn cuộn lan tràn!

Dưới lực trùng kích kinh hồn của tầng tầng sóng lửa, Lôi Vân chỉ cầm cự được trong phút chốc, rồi tức thì tan vỡ, lộ ra một tia lôi điện thật nhỏ.

Lôi Vân này chính là do những cường giả của Phong Lôi Các phối hợp với Đấu khí của bọn Trường Mi trưởng lão tạo thành. Vì thế, bọn họ lập tức bị ảnh hưởng, thổ huyết đương trường, sấm chớp vốn đang tràn ngập không trung tức thời biến mất.

Vô số những âm thanh vang vọng lại từ phía Thiên Thành, kiến trúc trong thành đang rùng rùng nứt nẻ rồi sụp đổ. Hàng loạt người đứng trên đó té ngã rơi xuống, đồng loạt trào máu. Người trong Thiên Thành toát mồ hôi lạnh, màn mưa trắng xóa đất trời trong phút chốc bị biển lửa thiêu đốt tiêu tan vô ảnh. Vạn dăm sáng trong không một gợn mây.

- Trời ạ! Ngay cả ba Đại trưởng lão Phong Lôi Các xuất thủ, bày ra Cửu Thiên Lôi Ngục Trận, cũng không vây được hắn sao?

- Tên Tiêu Viêm này, quả thật khủng khiếp!

- Lấy sức một người chống lại ba đại trưởng lão của Phong Lôi Các và hàng loạt cường giả như thế, nhất định hắn sẽ nổi tiếng toàn Bắc Vực cho mà xem.

- Ha ha! Thật sự thống khoái, thống khoái a! Lần này cất công tới đây, quả không uổng phí! Bình sinh trong những người trẻ tuổi mà ta từng gặp, chỉ sợ không có ai là đối thủ của tên Tiêu Viêm này cả!

- Nghe nói Phong Lôi Các có Phượng tiểu thư, thiên phú tu luyện kinh thế hãi tục, là nhân tuyển số một của cho vị trí đứng đầu Đông Các cường đại. Nếu nàng ta xuất thủ, có đánh lại Tiêu Viêm không nhỉ?

Khi trong thành vang lên trận trận âm thanh rì rầm bàn tán, thì trên bầu trời, đám ba người trưởng lão Trường Mi thân thể cứng đờ, mặt mày trắng bệch, hơi thở suy yếu. Lôi Vân bị đánh tan, đối với bọn họ mà nói, đã tạo thành tổn thương quá lớn.

- Rút lui thôi!

Trường Mi trưởng lão bàn tay run rẩy, mất một lúc mới nghiến răng quát khẽ.

- Đã bức ta ra tay khổ chiến như vậy, các người còn định để ta quay về tay không nữa ư?

Tiêu Viêm cười nhạt, nhãn thần ngưng trọng, một cỗ linh hồn lực bàng bạc che phủ đất trời tức thì xuất hiện, trong nháy mắt xuyên qua không gian, dũng mãnh ập vào những thân hình vốn đang vô cùng suy yếu của ba người Trường Mi.

Hự.. hự..! Phụt..!

Thân thể đã rã rời hết mức, lại chấn thương nặng nề, thì ba người Trường Mi trưởng lão làm sao chống đỡ nổi, lập tức lại phun máu, bắn ngược ra sau. Nạp giới trên bàn tay cũng bị chấn văng ra, được Linh Hồn Lực của Tiêu Viêm bao bọc lấy kéo về phía hắn.

Nhìn thấy Nạp giới bị đoạt, Phong trưởng lão giận dữ vô cùng, định há miệng gào thét gì đó, thì Trường Mi trưởng lão mặt mũi âm trầm đã giơ tay ngăn lại.

- Chạy!

Một tiếng quát chói tai vang lên, chút Đấu khí còn sót lại trong cơ thể ba người nhất tề phát ra, hóa thành ba đạo lôi quang, phân ra làm ba hướng chạy khỏi Thiên Thành, trong phút chốc đã mất hút nơi chân trời.

Yên lặng nhìn đám Trường Mi trưởng lão bỏ chạy, Tiêu Viêm khẽ giơ tay chộp lấy ba cái Nạp giới. Không phải hắn không muốn diệt sạch ba lão già này, mà vì bọn họ lúc nào cũng dính chặt như sam, muốn bức họ đến tình trạng đó, chỉ sợ là cá chết lưới rách, được không bằng mất. Hắn đủ sức đánh chết bọn họ, nhưng cái giá phải trả nhất định sẽ rất lớn.

Khẽ đưa mắt liếc nhìn ba cái Nạp giới, Tiêu Viêm nâng tay lên, mượn Linh Hồn Lực của Thiên Hỏa Tôn Giả mà xóa đi toàn bộ những ấn ký linh hồn trong đó.

Linh hồn ấn ký tiêu tan, thì linh hồn của Tiêu Viêm cũng liền xâm nhập. Sau một thoáng, trên tay hắn bỗng xuất hiện ba quyển trục lấp lánh ánh bạc tỏa sáng.

- Quả nhiên là mấy lão gia hỏa này cất giữ!

Ba cái quyển trục màu bạc này hoàn toàn giống với quyển trục mà hắn lấy được từ Trầm Vân, thậm chí những đường nét hoa văn đều giống nhau như đúc. Hiển nhiên, ba quyển trục này cũng là một phần trong Tam Thiên Lôi Huyễn Thân, không biết nếu kết hợp với quyển của hắn nữa, thì có thể trở thành một bộ hoàn chỉnh hay không.

Nghĩ đến đây, Tiêu Viêm có chút khẩn trương, nhưng hắn cũng không dại gì ở đây mà thử. Khẽ lật tay cất ba quyển trục đó vào nạp giới, Tiêu Viêm quắc mắt như mặt trời rực lửa, âm trầm chậm rãi hướng đến chỗ Hồng Thiên Khiếu đang giằng co với khôi lỗi Địa Yêu ở đằng xa. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Đối với lão gia hỏa này, Tiêu Viêm vô cùng chán ghét. Hắn biết, tin tức Trầm Vân bị hắn giết, là do lão già này truyền ra, Phong Lôi Các nắm tin tức của hắn, cũng từ lão già này.

Hôm nay tuy hắn không giết được đám ba người Trường Mi trưởng lão, nhưng riêng lão già Hồng Thiên Khiếu này, nhất định phải chết!

Hồng Thiên Khiếu đang giao chiến với khôi lỗi Địa Yêu đằng xa lúc này cũng đã nhận thấy đám Trường Mi trưởng lão bỏ chạy, mặt mũi vô cùng khó coi rủa thầm:

- Ba lão rùa đen chết tiệt! Khốn kiếp!

Lòng rít gào giận dữ, Hồng Thiên Khiếu vừa xuất chiêu mạnh mẽ đẩy lùi khôi lỗi Địa Yêu ra, thì lập tức cảm giác được một ánh mắt lạnh lùng tràn ngập sát ý từ xa nhìn chằm chằm vào lão.

Nhận thấy sự thù địch trong ánh mắt kia, Hồng Thiên Khiếu mặt mày trắng bệch, mồm miệng méo xệch. Bỗng dưng lão chợt nhận ra một chuyện, là lão đã chọc đến một đối thủ đáng sợ như thế nào!

...