Chương 1585: Tìm kiếm


...

Những tiếng kèn cảnh báo vang lên dồn dập khắp trời đất, khiến cho vẻ mặt của tất cả tộc nhân Cổ tộc nơi đây đều kịch biến.

"Hồn Thiên Đế!"

Sắc mặt Cổ Nguyên lạnh như băng nhìn tới Hồn Thiên Đế, năng lượng trong thiên địa đột nhiên chấn động từng hồi, từ xa nhìn lại giống như cơn sóng thủy triều tuôn trào ra bốn phía.

Theo lẽ thường, một cơn thủy triều năng lượng như vậy chỉ thành hình khi có dị tượng trong thiên địa. Nhưng hôm nay không ngờ lực lượng này lại bị Cổ Nguyên sử dụng tâm niệm tạo thành, thực lực của Cửu tinh Đấu Thánh đúng là vô cùng đáng sợ.

Áp lực từ trong cơn sóng năng lượng kia tràn đến, coi như là Tứ ma thánh của Hồn tộc cũng phải nghiêm túc đối đãi. Bọn hắn biết rằng mình không thể đối kháng với Cổ Nguyên được quá lâu, thân thể và thậm chí cả linh hồn sẽ bị áp lực đáng sợ kia chấn vỡ thành hư vô.

Cổ Nguyên triệu hoán ra dòng năng lượng kia nhanh chóng ập tới hai người Hồn Thiên Đế và Hư Vô Thôn Viêm.

"Tộc trưởng, Cổ Dương trưởng lão đả thương từ đường trưởng lão, lấy trộm Cổ Ngọc đi rồi!"

Ngay khi Cổ Nguyên tập trung lực lượng thì một thân ảnh từ trong sơn mạch phóng tới nhanh như chớp, quát lên thê lương.

"Cái gì?"

Nghe thấy tiếng quát này, toàn bộ Cổ tộc bắt đầu nháo nhào lên, trong mắt mọi người tràn ngập thần sắc khó tin.

"Cổ Dương trưởng lão? Làm sao có thể?"

Huân Nhi không nhịn được mà la lên thất thanh.

"Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ Cổ Dương là gian tế của Hồn tộc?" Thủ đoạn này là chiêu Hồn tộc am hiểu nhất. Vì thế Tiêu Viêm thoáng cái là đoán ra nguyên nhân vấn đề.

"Cổ Dương cũng là từ đường nhị trưởng lão, thủ hộ từ đường đã hơn trăm năm. Lòng trung thành và tận tâm đối với Cổ tộc không thể nghi ngờ, làm sao có thể trộm đồ rồi lẩn trốn?" Huân Nhi lẩm bẩm tự hỏi, xem bộ dáng tựa hồ nàng cũng biết Cổ Dương trưởng lão. Hơn nữa còn có ấn tượng rất tốt.

"Là đám các ngươi giở trò quỷ?" Cổ Nguyên nhìn về phía Hồn Thiên Đế, chậm rãi nói.

Hồn Thiên Đế không vội trả lời, chỉ đứng đó nhìn chằm chằm vào Cổ Nguyên. Chỉ cần hắn đứng ở chỗ này thì Cổ Nguyên sẽ không dám quay đầu rời đi. Bởi vì ở nơi này không còn người nào có thể ngăn cản hắn.

Cổ Nguyên tự nhiên hiểu được ý đồ của Hồn Thiên Đế, dần dần thu liễm khí tức. Mặc dù Cổ Ngọc đã bị mất trộm nhưng còn chưa đủ làm cho hắn phải lo lắng.

"Phong tỏa không gian Cổ giới, Cổ Đạo, ba người các ngươi suất lĩnh Hắc Yên Quân triển khai tìm kiếm Cổ Dương cho ta." Cổ Nguyên mở miệng quát.

"Vâng!"

Cổ tộc Tam tiên lập tức lên tiếng đáp ứng, ngay khi ba người vừa định khởi hành thì Hồn tộc Tứ ma thánh từ từ bay ra, nhìn bộ dáng dĩ nhiên là muốn ngăn trở rồi.

"Ha ha, Cổ Nguyên, những người này cũng không thể đi." Hồn Thiên Đế cười nói.

"Còn chưa tới phiên ngươi quyết định." Cổ Nguyên lạnh lùng nói, thủy triều năng lượng ở sau lưng lập tức dâng cao hóa thành một chưởng ấn khổng lồ đánh về phía Hồn Thiên Đế. Không gian theo đó run rẩy kịch liệt, cường giả chỉ tiện tay đánh một kích không ngờ lại có thể xé rách không gian.

“Rốt cục muốn xuất thủ rồi sao? Nhưng ngươi cũng biết không có bao nhiêu tác dụng đối với ta." Nhìn thấy Cổ Nguyên công tới, Hồn Thiên Đế nhấc tay lên, một lỗ đen dần dần thành hình rồi nhanh chóng bành trướng khổng lồ trực tiếp bao phủ một mảnh trời cao. Cái lỗ đen kia tỏa ra khí tức lạnh lẽo khiến cho đám người Tiêu Viêm rét lạnh toàn thân. Bọn hắn biết rằng nếu bị dung nhập vào trong đó ngay cả linh hồn sẽ lập tức bị thôn phệ tan biến vào hư vô.

Phía chân trời xa xăm, chưởng ấn khổng lồ hung hăng va chạm với lỗ đen kia, không có tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, chẳng qua là vùng không gian bên đó lặng lẽ nứt vỡ, lực lượng hủy diệt âm thầm lan tràn ra bốn phía. Nếu không có không gian Cổ giới trải qua gia cố phòng thủ hơn ngàn năm, chỉ với một lần giao thủ này có lẽ toàn bộ sơn mạch sẽ bị phá hủy hết thảy.

Nhìn thấy Cổ Nguyên xuất thủ với Hồn Thiên Đế, Viêm Tẫn cùng Lôi Doanh âm thầm gật đầu. Tất cả Hồn tộc cùng lúc hành động hiển nhiên là có mục tiêu hủy diệt các bộ tộc viễn cổ. Lúc này bọn hắn dám công kích Cổ tộc, như vậy tiếp theo sẽ đến phiên Viêm tộc và Lôi tộc, không người nào có thể chạy thoát.

"Động thủ!"

Viêm Tẫn quát lớn một tiếng, hai người không hẹn mà cùng nhau lao ra, khí tức của Bát tinh Đấu Thánh lập tức bạo phát, chèn ép về phía đối phương.

Hai người ra tay cùng lúc, thanh thế tự nhiên cũng không kém, dù sao thì trừ Cổ Nguyên, Hồn Thiên Đế và Hư Vô Thôn Viêm ra thì gần như bọn họ đã là những người mạnh nhất trên đại lục này rồi.

"Hắc hắc, hai vị hà tất phải vội vàng như thế? Nếu như muốn giao thủ thì bổn tọa vui đùa cùng các ngươi một lát..."

Ngay khi hai người Viêm Tẫn xông ra, Hư Vô Thôn Viêm cười cười thi triển thân pháp hiện ra trước mặt bọn họ. Hắc Viêm liên tục tuôn tràn ra hóa thành Hắc Long khổng uốn lượn quanh thân.

"Hừ!"

Nhìn thấy Hư Vô Thôn Viêm hiện thân, hai người Viêm Tẫn không nói một lời, tuy tên kia đã tiến vào hàng ngũ Cửu tinh Đấu Thánh nhưng dù sao cũng chỉ vừa chạm tới Cửu Tinh sơ kỳ. Hai người bọn hắn đều ở cảnh giới Bát tinh hậu kỳ, liên thủ lại với nhau cũng chưa chắc đã thua..

"Huân Nhi, dẫn người lục soát sơn mạch, Cổ Dương nhất định chưa chạy xa đâu, bắt hắn thu hồi Cổ Ngọc lại."

Trên bầu trời, Cổ Đạo sắc mặt ngưng trọng quát lên: "Các trưởng lão còn lại bố trí đại trận hộ tộc, phong tỏa Cổ giới cùng với sơn mạch, cương quyết không cho đám Hồn tộc mất dạy này thừa nước đục thả câu."

Nghe thấy Cổ Đạo ra lệnh, các trưởng lão đồng thời lên tiếng đáp ứng, ngoại trừ những người đang giao thủ, số còn lại chuẩn bị tinh thần đề phòng Hồn tộc có thủ đoạn gian trá. Bởi vậy bọn họ không dám ra tay liên thủ tương trợ.

"Thanh Dương đại ca, lục soát sơn mạch!"

Giờ phút này Huân Nhi cũng lộ vẻ nghiêm túc hẳn lên, quay đầu lại nói với đám người Cổ Thanh Dương.

"Được!"

Cổ Thanh Dương dẫn dắt đám chiến sĩ Hắc Yên Quân lập tức phóng đi, bắt đầu tìm kiếm toàn bộ sơn mạch.

Thấy Cổ tộc như lâm đại địch, Tiêu Viêm thật sự không thể nào nghĩ tới mọi chuyện lại phát sinh nhanh như vậy. Tuy lần này Hồn tộc không có xuất động đại quân, nhưng đám người ở trên kia đại biểu cho lực lượng cao tầng nhất của Hồn tộc. Đội hình cỡ này còn mạnh hơn Dược tộc không biết bao nhiêu lần. Lúc này song phương chỉ mới thử dò xét mà thôi, càng về sau trận chiến sẽ càng thêm hung hiểm.

Mục đích bọn hắn kéo dài hiển nhiên là vì trì hoãn thời gian cho cái tên Cổ Dương kia trộm đồ.

Có lẽ Hồn tộc đang chờ đợi Cổ Dương hiện thân giao Cổ Ngọc cho bọn họ, Cổ tộc lại cố gắng tìm kiếm người nhằm đoạt lại Cổ Ngọc.

Bởi vậy trận chiến nhìn như kịch liệt, kỳ thật quan trong nhất vẫn là nhân vật Cổ Dương kia.

"Huân Nhi, thực lực Cổ Dương thế nào?" Tiêu Viêm dõi mắt nhìn quanh tòa sơn mạch, tuy Hắc Yên Quân đang phân ra tìm kiếm, nhưng không thể có kết quả trong đoạn thời gian ngắn được.

"Ngũ tinh Đấu Thánh hậu kỳ." Huân Nhi cắn răng hồi đáp, Cổ Dương ở trong Cổ tộc cũng là cường giả hàng đầu, không ai ngờ được hắn lại có thể làm ra sự tình này.

"Linh hồn của hắn đạt đến Thiên Cảnh đại viên mãn chưa?" Tiêu Viêm lại hỏi lần nữa.

"Có lẽ là chưa, cách đại viên mãn vẫn còn một đoạn." Huân Nhi trầm ngâm đáp, nếu muốn tu luyện linh hồn tới cảnh giới Thiên Cảnh đại viên mãn đúng là không hề dễ dàng.

"Giúp ta hộ pháp!"

Nghe vậy, Tiêu Viêm lập tức hành động, ngồi xếp bằng ngay trên không trung, thủ ấn biến đổi dung hợp linh hồn với Tiểu Y, lực lượng linh hồn như sóng thủy triền tràn ra ngoài xa. Chỗ mi tâm Tiêu Viêm đột ngột bắn ra một vòng xung kích vô hình càn quét cả tòa sơn mạch.

Tiêu Viêm khống chế lực lượng linh hồn coi như là đạt tới đỉnh cao, mỗi một góc nhỏ trong sơn mạch đều có ý thức hắn xẹt qua. Thậm chí bởi vì tạm thời dung hợp với Tiểu Y, lực lượng linh hồn của hắn còn có thể xâm nhập vào trong lòng đất, dựa vào năng lượng dung nham gia tăng cảm ứng càng thêm rõ ràng.

Chỉ cần Cổ Dương chưa thoát khỏi dãy sơn mạch này, vậy thì hắn không thể nào tránh thoát cảm giác của Tiêu Viêm.

Nhìn thấy Tiêu Viêm ngồi đả tọa giữa không trung, Huân Nhi cũng nhận ra một luồng năng lượng vô hình cuốn qua chỗ mình, nàng đi tới gần dõi mắt cảnh giác nhìn quanh.

"Huân Nhi, không tìm thấy."

Trong lúc Tiêu Viêm đang dò xét, đám người Cổ Thanh Dương đột nhiên trở về bộ mặt vô cùng khó coi không cam lòng nói. Bọn hắn đã lục soát khắp sơn mạch một lần nhưng không có phát hiện tung tích Cổ Dương.

Huân Nhi cau mày suy nghĩ, đôi mắt nhìn về phía Tiêu Viêm tràn đầy mong đợi. Ngày hôm nay phụ thân cùng với ba vị Thái Thượng trưởng lão đều đã bị Hồn tộc quấn lấy, có thể tìm được Cổ Dương hay không chỉ có thể dựa vào hắn rồi.

Nhìn thấy ánh mắt Huân Nhi khẽ biến hóa, đám người Cổ Thanh Dương cũng hiểu vấn đề, yên lặng đứng ở một bên chờ đợi.

Thời gian yên tĩnh trôi qua, ước chừng mười phút sau Tiêu Viêm đột ngột mở mắt ra, bất ngờ tung một chưởng đánh tới một ngọn núi bên ngoài chục dặm, sườn núi bị lực lượng cường hãn đánh nứt ra, theo sau dung nham tuôn chảy là một thân chật vật bị phun ra ngoài.

"Cổ Dương!"

...