Chương 1622: Nguy cơ trước mắt


...

Xích hồng nham thạch nóng chảy phảng phất như muốn thôn phệ cả thiên địa, chỉ cần phóng mắt nhìn đi thì đều thấy cả phiến thiên địa như bị vạn trượng nham tương làm cho biến thành một hỏa lô khổng lồ.

Đại quân song phương bởi vì khí lãng từ đạo sóng nham tương kia mà vội vang lùi về phía sau, từng đạo ánh mắt kinh hãi nhìn về biển nham thạch phía dưới kia, đến lúc này bọn hắn cũng đã cảm nhận được cái sinh vật cực kỳ bí ẩn phía bên trong biển nham thạch kia đáng sợ thế nào.

Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế lúc này cũng đã ngừng tay, cả hai đưa ánh mắt cảnh giác nhìn về phía biển nham thạch bên dưới, lúc đạo khí tức hung hãn kia xuất hiện, mặc dù là lấy thực lực của bọn hắn cũng cảm thấy một loại hương vị nguy hiểm.

“Xem ra đúng như lời Tiêu Viêm đã nói, bên trong động phủ có một sinh vật thần bí thủ hộ” Sắc mặt Cổ Nguyên lúc này đã trở nên ngưng trọng, ánh mắt mang theo quang mang lập lòe, nói.

“Ầm ầm”

Sóng nham thạch sau khi phóng lên cũng là ầm ầm đổ sập xuống lọt vào biển nham thạch nóng chảy bên dưới tạo thành một con sóng khổng lồ, đem ngọn sơn phong chỗ xa kia bao phủ xuống.

Theo con sóng khổng lồ đó hạ xuống, bên trong biển nham thạch, một sinh vật cự đại hiện lên, chỉ thấy thân thể nó được bao quanh bởi vô số lân phiến to lớn. Tuy chỉ mới là một đoạn thân thể nhưng thể tích nó đã cực kì khổng lồ. Nó không ngừng lộ ra uy áp cường đại, lúc này sinh vật thần bí khổng lồ đó quay đầu nhìn lên phía bầu trời đang tụ tập rất đông nhân mã, trong mắt thoáng hiện nét kinh ngạc.

“Không nghĩ tới thật sự có người tập hợp đủ Đà Xá Cổ Đế ngọc để triệu hồi ra cái Cổ Đế động phủ chết tiệt này a!”

Cự nhãn của nó đảo qua đám nhân mã trên bầu trời, sau đó tập trung tại trên người Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế, tuy rằng nhân số trên bầu trời tụ tập rất đông nhưng có thể làm cho nó có chút trịnh trọng đối đãi cũng chỉ có hai người này mà thôi.

Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế ánh mắt đã trở nên ngưng trọng cảnh giác nhìn sinh vật thần bí bên dưới, mặc dù lấy kiến thức hai người đều không có cách nào nhận ra thân phận của quái vật khổng lồ này, dù sao cái mà bọn hắn nhìn thấy giống như chỉ là một góc của tòa băng sơn mà thôi.

“Tại hạ Cổ Tộc tộc trưởng Cổ Nguyên, không biết các hạ là…” Cổ Nguyên hướng về phía sinh vật thần bí chắp tay, sau đó trầm giọng nói.

Một bên Hồn Thiên Đế cũng sợ Cổ Nguyên sẽ liên thủ cùng với sinh vật thần bí kia nên lập tức chắp tay hướng sinh vật thần bí báo ra thân phận, trong ngôn ngữ lộ ra vẻ hết sức khách khí.

“Cổ Tộc, Hồn Tộc? Tựa hồ năm đó vẫn chưa có cái gì danh vọng a, không nghĩ hiện tại lại có thể tập hợp được Đà Xá Cổ Đế ngọc.”

Nghe được Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế báo danh, thần bí sinh vật cũng phát ra âm thanh đinh tai nhức óc, làm cho nham thạch nóng chảy trên mặt biển lóe lên từng đạo hỏa trụ.

Nghe được lời nói của sinh vật thần bí kia, Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế đều khẽ giật mình, tựa hồ thời gian tồn tại của sinh vật kia đã cực kỳ lâu đời, thật sự thì đúng là tại vài vạn năm trước đó Hồn Tộc cùng Cổ Tộc chưa được coi là cái gì cường tộc.

“A, ai đem Cổ Đế động phủ triệu hoán ra? Xem như bổn hoàng đã thiếu nợ người đó một phần nhân tình rồi…” Tựa hồ không để ý đến sự kinh ngạc của hai người, sinh vật thần bí lại lần nữa lên tiếng.

Nghe vậy, Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế đều biến sắc, kẻ trước sắc mặt trở nên khó coi, mà người sau lại hiện lên sắc mặt cuồng hỷ.

“Ha ha, vị bằng hữu kia, Cổ ngọc ở trong tay ta, ngươi nói xem ai có thể triệu hồi ra Cổ Đế động phủ?” Hồn Thiên Đế tiến lên trước một bước, cười nói.

Cự nhãn của thần bí sinh vật nhìn về phía Hồn Thiên Đế chợt hiện lên cường quang, thân thể to lớn của nó liền nhanh chóng thu nhỏ hóa thành một vị nam tử tóc màu tử kim, đồng tử kim sắc nồng đậm uy áp nhìn về phía Hồn Thiên Đế, cười nhạt một tiếng nói: “Nợ ngươi một điểm nhân tình đúng ra nên giúp ngươi một chút, nhưng bây giờ ta đang có những chuyện khác nên về sau mới tính toán lại đi.”

“Hô”

Cổ Nguyên lặng lẽ thở dài một hơi nhìn Hồn Thiên Đế bên cạnh khuôn mặt không nhịn được có chút run rẩy, trong mục quang hiện lên hàn mang lưu động, nếu không phải kiêng kị thực lực khủng bố của người thần bí này, hắn sớm đã hạ lệnh đem người này giết chết.

Trung niên nam tử sau khi nói chuyện xong cũng không chú ý đến vẻ mặt Hồn Thiên Đế, đồng tử kim sắt nhanh chóng quét qua bầu trời, sau đó dừng lại trước một nhân ảnh, trong đồng tử lập tức hiện lên vẻ băng lãnh.

Trên bầu trời, Tiêu viêm vừa thấy được thần bí nhân ánh mắt tập trung lên chính mình sắc mặt tức thì đại biến, gia hỏa này chẳng lẽ nhận ra ta sao?

“Tiểu tử, mau qua đây cho bổn hoàng.”

Trung niên nam tử nhìn qua Tiêu Viêm, đại thủ vươn ra cùng với một tiếng long ngâm, sau đó một đạo kim hoàng sắc cự trảo phá không mà ra nhằm hướng Tiêu Viêm chụp xuống.

“Đáng chết!”

Vừa thấy thần bí nhân nói xong liền động thủ, sắc mặt Tiêu Viêm dị thường khó coi, thân hình hắn nhanh chóng lùi lại, ngay sau đó thi triển ra Hoàng Tuyền Thiên Nộ.

“Xoạt”

Linh hồn âm ba hung hăng công kích trên kim sắc cự trảo nhưng lại không gây ra chút sức mẻ nào cho nó.

“Các hạ, không biết Tiêu Viêm liệu có chỗ nào đắc tội?” Nhìn thấy một màn này, Cổ Nguyên sắc mặt đại biến, vội vàng lên tiếng quát.

“Mục tiêu của ta là hắn, nếu ngươi muốn nhúng tay ta cũng sẽ không tha.”

Nghe được tiếng quát của Cổ Nguyên, thần bí nhân lạnh lùng quát lại, tại mấy ngày trước khi Tiêu Viêm tiến vào bãi nham tương hắn đã cảm nhận được trong máu của Tiêu Viêm có hương vị của con hắn. Loại huyết mạch này chỉ có trong tộc của hắn mới có mà tên nhân loại Tiêu Viêm cũng chảy dòng máu này, hiển nhiên kết quả chỉ có một, đó là Tiêu Viêm đã từng luyện hóa qua huyết mạch của hài tử của hắn!

Nói không chừng con của hắn đã trúng phải độc thủ của Tiêu Viêm!

Tưởng tượng đến điểm này, thần bí nhân trong mắt sát ý lập tức càng trở nên nồng đậm.

“Ha ha, Cổ Nguyên, xem ra ông trời cũng không đứng về phía ngươi.” Hồn Thiên Đế cũng vì một màn đang xảy ra mà ngẩn người, sau đó phục hồi lại tinh thần không nhịn được cất tiếng cười sảng khoái.

Cổ Nguyên sắc mặt lúc này đã tái nhợt, tuy hắn không biết thần bí nhân kia vì nguyên nhân gì lại nhằm vào Tiêu Viêm đuổi giết, nhưng bất kể như thế nào Tiêu Viêm cũng là con rể của hắn, là thành viên của liên quân, hắn không thể trơ mắt nhìn Tiêu Viêm bị đánh chết. Vì thế lập tức Cổ Nguyên liền tức giận quát lên: “Ngăn hắn lại!”

Nghe được tiếng quát của Cổ Nguyên, nhân mã bên phía liên quân đám người Lôi Doanh cũng là cắn răng xuất thủ. Tiêu Viêm không phải là nhân vật bình thường của bên liên quân mà có thể nói bỏ là bỏ được, vì vậy bọn hắn không thể khoanh tay đứng nhìn.

“Hừ”

Đang chặn đường Tiêu Viêm, nghe được xung quanh phát ra những âm thanh xé gió, thần bí nhân liền hừ lạnh một tiếng, chỉ thấy mãnh liệt âm ba từ trong thiên địa hướng xung quanh công kích đến.

“Phanh phanh!”

Lôi Doanh vừa mới lao tới, còn chưa kịp xuất thủ đã bị cỗ sóng âm đáng sợ đánh tới làm cho thân hình trực tiếp bị bắn ngược về sau, huyết khí trong cơ thể sôi trào không ngớt, khuôn mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.

“Tiểu tử, để mạng lại!”

Thần bí nhân thân hình chợt lóe liền xuất hiện trước mặt Tiêu Viêm, sau đó một chưởng liền xuất ra nhắm tới đỉnh đầu Tiêu Viêm bổ xuống,

“Rầm”

Ngay khi thần bí nhân ra tay, một cự đại quang trạch cửu sắc xẹt qua phía chân trời cuốn lấy thân thể Tiêu Viêm sau đó cấp tốc lui lại phía sau.

“Cửu thải thôn thiên mãng? Thật không nghĩ đến thế gian vẫn còn tồn tại loại này a.”

Thần bí nhân cũng bởi vì một màn vừa xảy ra mà có chút giật mình, ánh mắt quét qua bầu trời phía xa chỗ Cửu Thải Cự Mãng, kinh ngạc nói.

“Kim Đế Phần Thiên Trảm”

Kim sắc hỏa diễm tại lúc tiếng quát vang lên trong thiên không đã hóa thành một đóa hoa kim sắc lớn mấy ngàn trượng hung hăng hướng phía thần bí nhân bổ xuống.

“Phanh”

Đối diện với thế công mãnh liệt áp tới, thần bí nhân vẻ mặt vẫn vô cùng bình thản, một quyền đánh ra trong nháy mắt liền đem quang hoa kia làm cho sụp đổ.

“Chỉ là chút tài mọn.”

Một quyền đánh tan quang hoa, thần bí nhân cười nhạt một tiếng, kim sắc đồng tử nhìn về phía Tiêu Viêm ở phương xa, bước chân khẽ động liền xuất hiện ngay trước mặt Tiêu Viêm.

“Ngươi chạy không thoát đâu.”

Nhìn Tiêu Viêm gần ngay trước mặt, thần bí nhân trong mắt hung quang đại thịnh, tử kim quang ấn tuôn ra hướng Tiêu Viêm cùng Huân Nhi đánh tới.

“Đi”

Nhìn quang ấn xuất hiện tại trước mặt, không gian xung quanh thì đã bị phong tỏa, Tiêu Viêm sắc mặt kịch biến, trong ánh mắt hắn lúc này chợt hiện lên vẻ điên cuồng. Hắn đánh ra một chưởng làm xuất hiện một cổ cự lực mạnh mẽ hình thành nên một lồng bảo hộ quanh thân thể Huân Nhi, ngược lại thân thể của hắn nhanh chóng bành trướng, hắn lại muốn tự bạo thân thể!

Tuy nói rằng đạt đến cấp bật như Tiêu Viêm hiện tại cho dù tự bảo thân thể cũng không chết được nhưng mà hậu quả xảy ra đối với hắn là hết sức nghiêm trọng, thậm chí có thể ảnh hưởng đến thực lực của bản thân hắn sau này. Nhưng dưới tình huống này, Tiêu Viêm hắn không có đường khác để lựa chọn.

“Dừng lại đi”

Nhìn thấy một màn đang diễn ra, Huân Nhi sắc mặt tái nhợt liền, thanh âm trong trẻo lạnh lùng pha lẫn chút thê lương.

“Hảo tiểu tử, thật ngoan độc a!”

Thần bí nhân bởi vì Tiêu Viêm ra tay tàn nhẫn mà có chút phân tâm, nhưng mà hắn vẫn không chút nào có ý muốn dừng tay lại.

Thân thể Tiêu Viêm nhanh chóng bành trướng, khi sắp đến giới hạn tự bạo thì thủ ấn trên bàn tay Tiêu Viêm chợt bộc phát ra ánh sáng chói mắt, nhìn qua quang đoàn kia đúng là Long ấn mà lúc trước Tử Nghiên đã lưu lại trên người Tiêu Viêm, tại lúc một trong hai người gặp nguy hiểm người kia cũng có thể cảm ứng được.

“Tiêu Viêm, mau dừng lại đi!”

Quang ấn lập lòe truyền ra một thanh âm lo lắng của một cô gái, ngay sau đó kim quang sáng chói từ Long ấn bạo dũng mà ra nhanh chóng đem thân thể Tiêu Viêm đang muốn tự bạo bao bọc lấy.

“Xùy”

Tại lúc Long ấn áp chế thân thể Tiêu Viêm đang muốn tự bạo, không gian xung quanh nhanh chóng đổ vỡ, một con kim long cự đại xuất hiện, long thân vặn vẹo nhanh chóng đem thân thể Tiêu Viêm bao bọc vào bên trong.

“Tử Nghiên, mau mở ra!”

Nhìn thấy thân ảnh cự long phá không mà ra, Tiêu Viêm sắc mặt đại biến, lấy thực lực của Tử Nghiên nếu trúng phải chưởng kia thân thể chắc chắn sẽ trong khoảnh khắc biến thành huyết tương.

“Ông…”

Tử kim cự ấn mang theo lực lượng kinh khủng dưới ánh mắt hoảng sợ của liên quân nhanh như chớp xuất hiện ở trước đỉnh đầu cự long. Nhưng khi tất cả mọi người đều cho rằng cự ấn kia sẽ giáng xuống thân thể cự long thì điều không ai ngờ đến đã xảy ra, chưởng ấn đột nhiên ngừng lại.

Quang ấn thật nhanh tán đi, ánh sáng bắn ra bốn phía chiếu vào khuôn mặt thần bí nhân, thân thể đang có chút run rẩy.

“Hài tử!”

...