Chương 715: Chờ mong


...

TIN TỨC HOT
Ca sĩ Hoà Minzy quyên góp số tiền cao kỷ lục giúp bà con miền Bắc chống lũ lụt
Ca sĩ Hoà Minzy quyên góp số tiền cao kỷ lục giúp bà con miền Bắc chống lũ lụt
Toàn cảnh hiện trường vỡ đê sông Lô tại Tuyên Quang
Chưa bao giờ buồn đau đến thế
👇👇👇
Gia đình 4 người của cô giáo mầm non không qua khỏi vì sạt đất: Ảnh cưới vương vãi ở hiện trường, 2 đứa con còn quá nhỏ 👇
"Được! Hiện đang bắt đầu làm việc!" Đường Khả Hinh lại cầm bộ đàm lên, nặng nề nói: "Các bộ phận sẵn sàng!! Các vị khách mời chuẩn bị bước vào! Lập tức mang điểm tâm cùng rượu ra! !"
Cuối cùng nhân viên phụ trách phòng bếp cùng với nhân viên phụ trách rượu nhanh chóng từ cửa sau đi ra ngoài, một nhóm đi tới phòng bếp, đem những món ăn mà lão đầu bếp đã chuẩn bị từ sáng, sắp xếp những món điểm tâm, bánh bông lan, bánh ngọt thủy tinh, hoa quả salad cùng với những món ngon khác, toàn bộ những cái khay đều được trang trí với những sợi dây màu bạc rực rỡ, nhân viên phục vụ nhanh chóng bước lên, theo trình tự nhanh nhẹn cầm khay lên, nâng món điểm tâm lên, chia ra đứng vào hàng thứ nhất, nhân viên phục vụ rượu, tất cả có 12 người, nhất trí tiến lên, đồng loạt từ trong túi chế phục của mình, lấy ra bao tay màu trắng, đeo vào, lại nhanh chóng cầm dụng cụ mở chai lên, mở nắp 12 chai rượu mơ đầy màu sắc, nhất trí rót rượu vào các ly thủy tinh, lập tức đem 12 ly rượu, sắp xếp theo thứ tự, đặt vào khay, vững vàng giơ lên, đồng loạt xoay người, cùng với những đồng nghiệp bên phục vụ điểm tâm chia ra đứng vào hàng thứ hai!
"Tiến vào! !" Nhã Tuệ lập tức cầm bộ đàm lên, ra chỉ thị!
Những đồng nghiệp phục vụ điểm tâm và rượu vừa nghe, lập tức dùng một tay nâng khay lên, đồng loạt nghiêm chỉnh cất bước theo sự huấn luyện bình thường, đi ra phía sau phòng bếp, nhanh chóng bước qua không gian rộng lớn, cùng xoay người đi vào phòng khách rực rỡ của bữa tiệc, giẫm lên thảm hoa mẫu đơn, đem rượu và điểm tâm, nhất trí đặt phía sau bàn tròn lớn dành cho khách quý tham dự, những đồng nghiệp bên bộ phận trang trí, mỗi người đều mỉm cười tay nâng khay hoa hồng sâm panh, đặt giữa bàn ăn màu trắng.
Những đồng nghiệp trong nhóm điểm tâm thứ hai, tay nâng khay kem, nhanh nhẹn đi tới, đặt trên chiếc bàn dài dành cho tiệc đứng, 12 người đồng nghiệp phía sau,
mỗi người tay nâng một ly kem, đặt giữa khay kem, lại xoay người, nhanh nhẹn nhận lấy kem sâm panh từ những đồng nghiệp nhóm thứ hai đưa qua, mặt trên trang trí dâu tây, các loại quả lạ, còn có thêm cam cùng rất nhiều những viên trái cây nhỏ...
Những đồng nghiệp trong nhóm điểm tâm thứ ba, đã nhanh chóng bưng ra bánh ngọt trứng cá muối hoàng kim, bánh trứng tổ yến, bánh ngọt mousse Italy, bánh mứt dâu tây !
Lão đầu bếp mặc đồng phục đầu bếp trắng dẫn theo ba người trợ lý đầu bếp, sau khi nhóm điểm tâm đầu tiên đi ra, lại đứng kiểm tra thật kỹ, cuối cùng dừng lại trước món bánh ngọt trứng cá muối hoàng kim, ngón tay khẽ chạm vào miếng bánh ngọt, làm cho nó gọn gàng lại, liền gật đầu nói: "Tốt! !"
Ông nói xong liền xoay người ngay lập tức, dẫn trợ lý đầu bếp, đi ra phòng tiệc.
Đường Khả Hinh vừa nhanh chóng đi tới, nhìn thấy lão đầu bếp, biết ông vừa rồi tức giận đến mức giậm chân, cô lập tức xin lỗi đứng trước mặt ông, lấy phong thái của một người hậu bối, cúi người về phía ông bày tỏ ý tôn kính cùng áy náy.
Nét mặt lão đầu bếp căng thẳng, liếc mắt nhìn cô một cái, liền nặng nề thở một hơi, mới nói: "Cố lên!"
Vừa nói xong, người đã nhanh chóng đi ra ngoài.
Đường Khả Hinh cảm kích đứng dậy, liếc mắt nhìn bóng lưng lão đầu bếp, cô bỗng cảm ơn cười, lại nhanh chóng ngẩng đầu, cầm bộ đàm lên, nói: "Các vị khách mời chuẩn bị vào bàn! Thắp đèn! !"
Chuyên gia phụ trách đèn tiệc vừa nghe, từ phía sau sân khấu lập tức nhanh chóng dùng thao tác trên máy tính, chuẩn bị về mặt ánh sáng trước, rồi mới cầm bộ đàm lên, nói: "Thắp đèn! !"
Chiếc đèn thủy tinh ngay trung tâm phòng tiệc rực rỡ, dần dần chiếu xuống muôn ngàn màu sắc sặc sỡ, từng đoàn từng đoàn ánh sáng cuộn tròn như những ngọn đèn vàng, 12 chiếc cổng vòm hoa hồng sâm panh, cũng trong nháy mắt sáng lên những ngọn đèn nhỏ trắng như tuyết, những bông hoa nhỏ dường như tỏa ra thứ ánh sáng lấp lánh, ầm ầm ầm... Mười hai âm thanh vang lên, trên vách tường hai sảnh tiệc, nhanh chóng hạ xuống một chiếc màn hình thủy tinh, từ hiệu ứng 3D, tạo ra 12 cổng vòm theo kiểu Gothic, hướng thẳng đến thời La Mã cổ đại lúc mới khởi nguồn rượu nho , từ hình ảnh có thể thấy được người La Mã tôn kính nhất là thần rượu Marks, giữa một cổng vòm khác lại diễn giải về vị thần rượu của Hy Lạp cổ đại - Dionysus, thần rượu Ai Cập cổ đại - Orsiris, giữa mười hai cổng vòm và cửa, từ từ hạ xuống những bức tượng điêu khắc của nữ thần chủ tế phương Tây, có thể nhìn thấy rõ vị nữ thần chủ tế cầm trong tay vòng hoa và quyền trượng, tựa như đang say, chìm đắm trong thế giới rượu đỏ...
Dường như trong nháy mắt, đưa mọi người đi vào thế giới rượu đỏ thời cổ đại.
Những vị khách đến từ Pháp, Anh, Italy bước tới trước, nhìn phòng tiệc mộng ảo huy hoàng này, còn nhìn thấy mười hai cổng vòm mỗi cái là những câu chuyện truyền thuyết đẹp đẽ về các vị thần rượu, bọn họ lập tức khiếp sợ xúc động kêu to: “Oh, God!"
Đây là buổi tiệc thử rượu tuyệt vời nhất mà bọn họ từng tham dự.
Nhã Tuệ lập tức cùng trợ lý, mỉm cười đi tới, trước tiên dẫn những vị khách mời uống rượu.
Giới phóng viên báo chí và biên tập viên, đi vào phòng tiệc, trong khoảnh khắc dường như được đặt mình vào phương Tây thời cổ đại, trong đó có một cổng vòm hiện ra hình ảnh thần Bacchus bị những kẻ nghiện rượu vây quanh, chỉ thấy thái độ say mê và lãng mạn của Bacchus, bọn họ lập tức hưng phấn giơ máy ảnh kỹ thuật số lên, vừa phấn khởi chụp ảnh, vừa thán phục sự sáng tạo của tiệc thử rượu này rốt cuộc từ ý tưởng nào mà ra...
Vô số những vị khách nước ngoài lần lượt đến, mỗi người đều là những người có thân phận hiển hách trong giới rượu đỏ đến từ khắp các nước trên thế giới, Đường Khả Hinh tay cầm bộ đàm, thỉnh thoảng nhận ra một vài người bạn của thầy, cô lập tức tươi cười ngọt ngào, đi qua tôn kính dùng tiếng Anh chào hỏi, ông biết được người phụ trách tiệc thử rượu lần này là Đường Khả Hinh, lập tức nâng mặt cười to, còn có nguyên lão trong giới rượu đỏ người Italy, nhẹ nhàng nắm hai cánh tay Đường Khả Hinh, đặt lên trái phải hai bên má cô một nụ hôn...
Đường Khả Hinh vừa vui vẻ trò chuyện cùng các vị khách, vừa chỉ huy mọi quá trình trong phòng tiệc.
Một nhóm nhân viên phục vụ, đứng trước những ly rượu bằng bạc xa hoa, sẵn sàng chờ chỉ thị!
Lúc này, các vị nguyên lão Hoàn Cầu cùng Vitas và Laurence cũng đi tới, ngẩng đầu nhìn phòng tiệc được bài trí rực rỡ mộng ảo, 12 chiếc cổng vòm với hiệu ứng 3D đang diễn giải, vô cùng sống động, cô đọng được trí tuệ cùng những tinh hoa trong lịch sử, thực sự làm cho người ta cảm động, Vitas nhìn xung quanh những thứ này, còn có sự thán phục của những vị khách mời, ông lập tức hạ xuống được tảng đá lớn trong lòng, chậm rãi mỉm cười .
"Vẫn là nên nhường cơ hội cho người trẻ tuổi..." Laurence cũng ngẩng đầu, nhìn về phía những hình ảnh đặc sắc này, xúc động cười nói: "Thật đẹp ."
"Thầy!" Đường Khả Hinh thấy thầy đi tới, cô lập tức vui vẻ cũng bước tới.
"Khả Hinh! Làm tốt lắm!" Laurence nhìn về phía Đường Khả Hinh mỉm cười gật đầu.
"Cảm ơn!" Cô lên tiếng trả lời, thoáng cái có chút căng thẳng nhìn về phía thầy.
Vitas im lặng nhìn Khả Hinh thật lâu, cuối cùng khuôn mặt hiện lên nét tươi cười, vươn tay vỗ nhẹ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nói: "Làm tốt lắm. Vất vả rồi."
Trong lòng Đường Khả Hinh đau xót, nhìn về phía thầy, đôi mắt lập tức ngấn lệ, vì mấy ngày qua vẫn lo lắng ăn không ngon ngủ không yên, quả thực rất mệt mỏi.
"Có thể thấy một người cha tốt, ông ấy mới có thể nuôi dưỡng và dạy dỗ một cô con gái ngoan đáng tự hào như vậy." Vitas hiếm khi lại nói thêm một câu khen ngợi.
Đường Khả Hinh đột nhiên cười rộ lên.
Lúc này, những vị khách mời vẫn lần lượt đến, những vị khách trong giới kinh doanh và chính trị, người nhà họ Tưởng và nhà họ Trang cũng cùng đi, Bác Dịch mặc lễ phục màu đen, dùng thân phận giám khảo thi thử rượu, cùng với Trang Ngải Lâm mặc chiếc váy dài màu đen kèm dây lưng phía trước, mỉm cười đi tới, Tưởng Tuyết Nhi đứng bên cạnh mẹ, cũng vui vẻ đi tới... Toàn bộ phòng tiệc lập tức vô cùng náo nhiệt...
"Khả Hinh!" Nhã Tuệ nhanh chóng đi tới trước mặt Đường Khả Hinh, cúi đầu nhỏ giọng nói: "Những vị khách mời đều đã lần lượt vào rồi, có thể mời nhân viên của các trang trại rượu tiến vào!"
Đường Khả Hinh vừa nghe, lập tức gật đầu, nói: "Được! !"
"Vậy cô mau đi thay quần áo ! Nhanh lên một chút!" Nhã Tuệ nét mặt đầy chờ mong nhìn về phía Đường Khả Hinh cười nói: "Trang điểm thật xinh đẹp nhé! Nhất định đấy!"
Đường Khả Hinh chậm rãi dịu dàng nhìn Nhã Tuệ, còn đang do dự vài phần, vốn có lời muốn nói, nhưng vẫn là nén xuống, nặng nề nắm tay bạn tốt, nói: "Được! Nhất định sẽ trang điểm thật xinh đẹp!"
Cô nói xong, lại ngẩng đầu, nhìn về phía những vị khách đã lần lượt kéo vào, cô liền nặng nề thở hổn hển một hơi, nhanh chóng rời khỏi, đi ra khỏi phòng tiệc, vừa muốn xoay người, rời khỏi khách sạn Á Châu đến bệnh viện...
Cánh tay bỗng nhiên bị người nào đó lôi kéo! !
"Ôi! !" Đường Khả Hinh lúc kịp phản ứng, trong nháy mắt đã nhìn thấy Trang Hạo Nhiên đang lôi kéo mình, nhanh chóng bước đi, cô sốt ruột nhìn bóng lưng anh, hỏi: "Anh làm gì vậy?"
Trang Hạo Nhiên không nói lời nào, chỉ mạnh mẽ kéo Đường Khả Hinh bước nhanh về phía trước, cho đến khi đứng trước không gian rộng lớn phía bên kia, nhìn xung quanh không có ai, anh mới sốt ruột nhìn cô, đau lòng hối hận gầm nhẹ: "Em
đừng cứ mỗi lần ngủ một giấc, đều tỉnh dậy trước đàn ông như vậy! Làm cho anh thực sự vô cùng xấu hổ!"
Đường Khả Hinh kín đáo cố nén nước mắt chực trào, nhìn Trang Hạo Nhiên, nhớ tới nọc ong trên người mình, sắc mặt cô tái nhợt nhìn anh, bình tĩnh nói: "Cái gì mà vô cùng xấu hổ?”
"Tối hôm qua anh không phải bảo em rời đi sao?" Trang Hạo Nhiên đau lòng nhìn cô, nói: "Tại sao em còn muốn ở lại?"
"Trang Hạo Nhiên! !" Đường Khả Hinh trong nháy mắt chăm chú nhìn anh nói: "Anh có ý gì?"
Trang Hạo Nhiên sửng sốt nhìn cô.
"Em biết anh đối với em rất chán ghét! Anh cảm thấy em dù sao cũng đã dao động! Anh cảm thấy em..." Đường Khả Hinh nhanh chóng đè nén cảm giác hít thở không thông, nhìn anh đau đớn nói: "Anh cảm thấy em không có tương lai, hết lần này đến lần khác đều làm tổn thương anh! Anh nói hiện tai cuộc sống của em và anh đều không liên quan đến nhau! Thế nhưng hôm qua em có ý tốt muốn đưa anh về nhà, xảy ra việc như vậy, cứ coi như em vì cảm kích những việc tốt đẹp mà anh đã làm cho em trong quá khứ, giúp anh thoải mái sớm hơn một chút, hiện tại anh lại chạy tới mắng em sao? Em và anh cùng ngủ một buổi tối, em làm cho anh xấu hổ vô cùng sao?"
"Đường Khả Hinh! !" Trang Hạo Nhiên lại đau lòng nhìn cô.
"Em làm cho anh chán ghét như vậy sao?" Đường Khả Hinh lại đau lòng nhìn anh, nói: "Em cũng là người! Cho em một chút tôn nghiêm, anh nói đi!"
“Em cảm thấy anh hiện tại..." Trang Hạo Nhiên nặng nề thở hổn hển một hơi, khẩn trương đau lòng nhìn cô gái này, biết mình đêm qua bị bỏ thuốc, nhất định sẽ đòi hỏi quá mức, không biết có làm tổn thương cô hay không... Anh lập tức nói không nên lời nhìn cô, vừa muốn vươn tay nhẹ nâng khuôn mặt cô...
"Lão đại!" Tiêu Đồng nhanh chóng bước tới, sửng sốt liếc mắt nhìn hai người bọn họ một cái, nhưng vẫn sốt ruột nhìn Trang Hạo Nhiên nói: "Anh còn ở đây sao? Còn ăn mặc như vậy nữa? Mấy vị khách Anh quốc nhìn thấy sẽ trách móc anh! Đi mau! ! Tổng giám đốc Tưởng cũng đã chuẩn bị xong, tất cả mọi người đều đang đợi anh đấy!"
Trang Hạo Nhiên thoáng cái quay đầu, nhìn về phía Đường Khả Hinh.
Đường Khả Hinh cũng nhìn anh.
Hai người cùng nhau nhớ tới những nụ hôn mãnh liệt nồng cháy đêm qua.
"Cố lên! ! Làm tốt lắm! Anh mong chờ biểu hiện tiếp theo của em... Sau khi việc thử rượu kết thúc, đến phần tiệc buổi trưa, cùng anh khiêu vũ, anh có lời muốn nói với em!" Trang Hạo Nhiên nhanh chóng vươn tay, khẽ vuốt khuôn mặt cô, thiên ngôn vạn ngữ muốn nói nhưng lại thôi, chỉ đành rời đi .
Đường Khả Hinh đứng tại chỗ, nhìn theo bóng lưng Trang Hạo Nhiên,đôi mắt lập tức đẫm lệ.
"Được rồi, đã đến giờ! Đi theo tôi!" Tiểu Hà cùng Tiểu Vi lập tức xuất hiện, tay cầm cánh tay Đường Khả Hinh, nói: "Lập tức rời đi."
"Không! !" Đường Khả Hinh nhìn về phía hai chị em sinh đôi, gấp gáp nghẹn ngào, nói: "Tôi... Tôi không thể đi... Anh ấy... Anh ấy nói mong chờ sự thể hiện của tôi... Các cô không biết, tôi là trợ thủ của anh ấy, ngày đêm ghi ghi chép chép, từng nét chữ của tôi, đều là anh ấy dốc hết tâm huyết bồi dưỡng tôi... Anh ấy có bao nhiêu hy vọng có thể chứng kiến giờ phút này của tôi! Cầu xin các cô! Đây là lý tưởng mà tôi và anh ấy cùng nhau hướng đến! Tôi ở trong thế giới của anh ấy, gây ra vô số tổn hại, đây là lần đầu tiên có thể làm cho anh ấy tự hào!"
Hai chị em sinh đôi sửng sốt, nhìn cô, lại nghiêm túc nói: "Không được! ! Bắt buộc phải đi! !"
"Cầu xin các cô..." Đường Khả Hinh nhìn các cô rơi lệ nói: "Cầu xin các cô... Giúp tôi một lần... Giúp tôi một lần..."

...