...
Vèo vèo vèo!
Một đạo vầng sáng qua lại như con thoi thoát ra khỏi hệ Tinh Bích có chứa đầy nguyền rủa, hiện ra bóng dánh của Phương Hàn, quanh thân hắn thấm đầy mồ hôi, toàn thân giống như quả bóng bị xì sạch hơi.
Hắn đang trong tình trạng kiệt sức.
May mắn có thể cướp lại tính mạng từ trong đại thủ tro tàn khủng bố kia.
Hiện tại hắn nhận ra, chính mình đối mặt với cái chết, rốt cuộc đã kích phát ngọn tóc của Linh Lung Tiên Tôn quấn trên ngón tay, câu thông với bản thể của Linh Lung Tiên Tôn, cuối cùng vị đệ nhất cao thủ Huyền Hoàng đại thế giới này thi triển ra thần thông cái thế cứu mình thoát ra khỏi ma chưởng, từ trong không gian quỷ dị trốn ra.
Thế nhưng đại hán mặt rỗ dẫn hắn tới đây ngay cả hài cốt cũng không còn, bị lực lượng khủng bố trong quan tài hoàn toàn diệt sát.
"Chúng ta đã tránh được một kiếp?"
Diêm phát ra thanh âm sống sót sau kiếp nạn.
"Đúng vậy, chúng ta đã tránh được một kiếp. Thứ tồn tại trong thần quan cũng không đuổi giết chúng ta. Đúng rồi lúc đó Luân Hồi Chi Bàn đã diễn xuất ra cảnh tượng gì thế? Người mặc hoàng y, còn có hài nhi là Hoàng Tuyền Đại Đế kia nữa?"
"Hình như là hư ảnh của Luân Hồi đạo nhân, Luân Hồi đạo nhân là sư phụ của Hoàng Tuyền Đại Đế, sự tình trong đó ta cũng không được biết rõ lắm, dù sao năm tháng ta sinh ra cũng không tính là dài. Hoàng Tuyền Đại Đế lại tu thành Thiên Quân rất nhanh. Chiếm được tất cả công lực truyền thừa của Luân Hồi đạo nhân. Đáng tiếc vẫn bị Tam Thập Tam Thiên giết chết."
"Xem ra ta còn chưa kích phát được hết uy lực của Luân Hồi Chi Bàn, phải học được Đại Luân Hồi thuật, sau đó xem nó có năng lực cổ quái gì."
Thoáng cái Phương Hàn đã ổn định lại tâm thần, nhìn hệ Tinh Bích tràn ngập nguyền rủa, trong lòng vẫn còn sợ hãi, không dám tiến vào trong đó nữa. Đột nhiên hắn giơ ngón tay lên, lại phát hiện sợi tóc đen quấn quanh đó cư nhiên đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Bị đại thủ màu xám khủng bố thiêu đốt mất.
"Sợi tóc của Linh Lung Tiên Tôn đã biến mất, như vậy cũng không biết là phúc hay là họa nữa?" Sững sờ một chút, hắn lầu bầu nói, lại thoáng vận chuyển pháp lực, phát hiện ngoại trừ nguyên khí hao tổn trầm trọng ra, cũng không có bị thương gì, ngược lại tiềm lực triệt để bị kích phát cho nên tăng lên không ít.
Trường Sinh lục trọng thiên vị pháp tắc, Thiên Tâm ý thức càng thêm củng cố.
Tùy ý khẽ động, như Thiên Nhân giao cảm, hơi chút thôi toán, rất nhiều tin tức từ trong hư không truyền lại, thậm chí tùy ý tổ hợp thần thông ngoài ba nghìn đại đạo, có thể sáng tạo ra một số đại thần thông.
Cao thủ Thiên Vị Cảnh tại trong thiên địa vũ trụ đã được tính là cường giả, đã có thể tự mình sáng tạo ra thần thông, tiểu thần thông, đại thần thông, thậm chí vô thượng thần thông.
"Cọng tóc kia tại thời điểm nguy hiểm có thể giải cứu tính mạng ngươi, thế nhưng Linh Lung Tiên Tôn tùy thời tùy khắc có thể khống chế ngươi, theo dõi ngươi, một sợi tóc? Sau khi đứt rồi cũng là một chuyện tốt." Diêm nói: "Linh Lung Tiên Tôn tự nghĩ ra Linh Lung Đại La Thiên, là một bàn cờ lớn, có thể nhìn ra được nàng phi thường giỏi về cách bố cục."
"Đúng vậy, ta mượn cơ duyên này thoát khỏi bố cục của nàng, cũng chưa hẳn là một chuyện không tốt." Phương Hàn gật gật đầu: "Chúng ta mau chóng trở về thôi, ở đây lâu như vậy, trong luyện bảo đường cũng không biết có phát sinh biến cố gì không?"
"Quả thực là phải về mau. Tránh cho người khác nghi hoặc."
"Lần này cũng thu hoạch được một chút, tối thiểu cũng chiếm được một đạo oán khí nguyền rủa quấn quanhthân thể Khô Vinh Chân Quân, để hắn phát cuồng, chúng ta sẽ dễ dàng luyện hóa hơn." Phương Hàn tự ngẫm, chỉ cần chuẩn bị qua, bỏ ra một phần khổ công, chưa hẳn không thể độ hóa được Khô Vinh Chân Quân.
Đang khi tự ngẫm, hắn lại lần nữa biến thành một hạt không gian vi bụi cực nhỏ. Qua lại như con thoi qua các hệ Tinh Bích, cũng không dám đi ăn cắp những thứ trong bảo khố bảo tàng kia, tránh cho việc phát sinh những chuyện không hay.
Trong không gian hư vô khác.
Một người thiếu nữ mặc nam trang đang khoanh chân ngồi, trên đỉnh đầu có vô số kim quang lưu chuyển, ở giữa kim quang không biết có bao nhiêu Chân Long cầu nguyện.
Người thiếu nữ giả nam trang này chính là Linh Lung Tiên Tôn.
Trong ánh mắt của nàng không ngờ xuất hiện vũ trụ đen kịt trong Phân Bảo Nham. Trong không trung đen kịt, vô số quan tài trôi nổi, đại thủ màu xám trong thần quan đã chậm rãi co rút trở về, những phù lục thần quan bắt đầu lập lòe, mà nắp quan tài cũng đã được đậy chặt.
"Vạn Ác Chi Nguyên...." Linh Lung Tiên Tôn chậm rãi nói: "Trên thế giới cư nhiên vẫn còn tồn tại loại vật này, chẳng lẽ Bảo chủ thật sự muốn mang đi Tiên giới? Tiên giới không phải thiện địa. Nếu như môt khi bị phát hiện, so với Hoàng Tuyền Đại Đế còn thê thảm hơn. Đáng tiếc... Vạn Kiếp Tình Ti của ta trên ngón tay Phương Hàn đã triệt để bị hủy diệt, đây là họa hay phúc? Không ngờ ta cũng không thôi toán được, thế nhưng trên người Phương Hàn để lại rất nhiều bí mật. Khi tơ ngọc bị hủy, tình kiếp của ta cũng đã được tiêu trừ, tu vi của ta cuối cùng cũng đột phá một tầng chướng ngại. Càng có thể tiêu dao thẳng lên cửu thiên!"
Oanh long!
Trên người Linh Lung Tiên Tôn truyền tới một cỗ một khí tức hủy diệt, Linh Lung Đại La Thiên trên thân thể khuếch trương ra bên ngoài, cư nhiên trực tiếp quấn tới cánh cửa Tiên giới.
Ý niệm của nàng dường như phủ tại Tiên giới, đang thăm dò cái gì đó.
Đây không biết là tu vi cùng thần thông bực nào?
Tại Phân Bảo Nham, trong Luyện Bảo Hán cự đại.
Ulla vương tử mở mắt.
"Ulla đạo hữu, cuối cùng ngươi cũng tỉnh lại rồi, ngồi bế quan suốt hai trăm năm, khiến chúng ta vội muốn chết. Cái vòng tay này còn thiếu một bước cuối cùng ngưng luyện nữa, một hồi nữa là tới giờ đại tiểu thư Di Bảo tới dò xét rồi."
"Ulla vương tử" Mở to mắt, đã nhìn thấy trên mặt nữ tử hiền lành, lão giả bàn tay khô héo hiện ra cảm xúc lo lắng.
"Ừm? Ta đã sớm biết rồi, ở trong đây luyện chế bảo bối, trong quá trình này đột nhiên lĩnh ngộ, muốn bước vào quy tắc không gian, Động Thiên Cảnh." Phương Hàn nhìn nhìn hai người, trấn định tự nhiên nói: "Hử? Đại hán mặt rỗ đâu? Hắn đi đâu rồi? Không phải là chỉ về nghỉ ngơi thôi sao? Tại sao lâu như vậy mà còn chưa tới?"
"Chuyện này!" Nữ tử hiền lành cùng lão giả thần bí nhìn nhau: "Chúng ta cũng không biết, nhưng mà có lẽ là hắn đi xông lung tung vào các không gian của Phân Bảo Nham, bị lạc cũng nói không chừng. Chúng ta cũng không quen hắn, chỉ được phân tới cùng nhau luyện bảo mà thôi, cho dù hắn xảy ra chuyện gì cũng không có quan hệ với chúng ta, Ulla đạo hữu, ngươi phải làm chứng đó, chúng ta không cùng một đường với hắn!"
"Hai người này quả nhiên có vấn đề." Phương Hàn âm thầm nghĩ: "Khẳng định là thời điểm ta theo dõi đại hán mặt rỗ, bọn họ cũng đi thăm dò một số nơi."
"Ta ngồi đây vận chuyển huyền công, chẳng lẽ trong thời gian đó các ngươi ra ngoài thăm dò? Nhưng mà cũng không liên quan tới ta, chỉ cần các ngươi trợ giúp ta luyện ra pháp bảo tốt, lấy được lòng của Di Bảo đại tiểu thư là được." Phương Hàn khẽ nói, lời nói cực kì sâu sắc.
"Tự nhiên là thế. Hiện tại Ulla đạo hữu đã được Phân Bảo Nham tín nhiệm, tự nhiên phải nhờ ngươi đề bạt rồi." Hai người một lần nữa lấy lòng.
"Tốt lắm, luyện chế pháp bảo thôi!" Phương Hàn khẽ gật đầu.
Nữ tử hiền lành, lão giả thần bí lập tức tung ra thực lực, hung hăng phun ra một ngụm nguyên khí kích xạ lên kiện pháp bảo. "Vinh Thiên Trạc" Bắt đầu xoay tròn.
Phương Hàn lạnh lùng cười, cũng phun ra một đạo nguyên khí, nhưng mà tinh thần của hắn lại lắng đọng trong Long Châu chí tôn.
Khô Vinh Chân Quân đang ở trong Long Châu chí tôn, bị nguyền rủa bủa vây, quả thực là sống không bằng chết! Hỗn Động cũng đã tiêu tán, hiện ra chân thực diện mục, tóc tai bù xù, giống như kẻ điên, như một người hoàn toàn nổi điên!
"Tốt, rất tốt. Thậm chí đã tán loạn, đạo cơ bất ổn, vừa vặn thích hợp để ta độ hóa! Sau khi độ hóa, cho dù ta đụng phải Hư Tiên cũng có thể tự bảo vệ mình." Phương Hàn âm thầm mừng rỡ, biết đây là thời cơ độ hóa tốt nhất, nếu không Khô Vinh Chân Quân mà tiếp tục suy kiệt nữa, độ hóa không còn bảo trì được lực lượng lúc toàn thịnh nữa.
"Lục tự chân ngôn, Đại Siêu Độ Thuật, Đại Giải Thoát Thuật,...toàn bộ độ hóa, khổ hải khôn cùng, quay đầu lại là bờ, cực nhạc đạo trường, thiên thu nhất mộng, các loại thống khổ, các loại phiền não, một khi quy y, giải thoát toàn bộ!" Chân thân của Phương Hàn hóa thành vô số đầu Thần Long, du động trong Bát Bộ Phù Đồ, mỗi một con Thần Long đều biến thành một đạo phù văn tiến vào trong cơ thể ba mươi sáu ức Thiên Ma, rất nhiều Ma thần.
Giờ khắc này, lực lượng của Phương Hàn tan ra làm một thể cùng ba mươi sáu ức Thiên Ma.
Miệng phun chân khí, nguyện lực điên cuồng, Đại Phổ Độ Thiền Quang, đạt tới mức độ lớn nhất.
Thần thú Bạch Hi cũng bắt đầu tu luyện Đại Phổ Độ Thiền Quang, hơn nữa tu luyện đến cảnh giới nhất định, phi thường uy mãnh khi thúc dục thế giới chi lực. Nguyện lực của rất nhiều cao thủ gia trì, một lần nữa rót vào trên người Khô Vinh Chân Quân.
Lập tức Khô Vinh Chân Quân cảm thấy thống khổ giảm đi rất nhiều.
Trong ánh mắt hiện ra vẻ mờ mịt.
"Kẻ tin ta sẽ được giải trừ thống khổ, kẻ không tin ta, sẽ lập tức bị báo ứng!" Thanh âm của Phương Hàn vang vọng trong Long Châu chí tôn, trong chốc lát lực lượng độ hóa tăng mạnh, trong chốc lát lực lượng độ hóa lại yếu bớt.
Thời điểm mỗi khi lực lượng độ hóa tăng mạnh, lực lượng nguyền rủa trực tiếp bị áp chế, Khô Vinh Chân Quân cảm thấy thống khổ giảm bớt, mà khi lực lượng độ hóa yếu bớt, Trớ Chú chi lực tăng lên rất nhiều, Khô Vinh Chân Quân lập tức cảm thấy thống khổ vạn phần, càng trở nên điên cuồng.
Trọn vẹn vận chuyển qua một giáp, Khô Vinh Chân Quân rốt cục không chịu nổi, hai đầu gối quỳ xuống, kêu to: "Nhanh chóng độ hóa ta đi, ta không muốn bị nguyền rủa hành hạ nữa. Đây là cái loại nguyền rủa gì, thật sự ta không chịu được nữa!"
"Ngươi rốt cục không ngạnh kháng nữa? Đáng tiếc ta còn tưởng rằng ngươi phải cầm cự được một khoảng thời gian nữa chứ." Phương Hàn lắc đầu, trong lòng cũng âm thầm khiếp sợ, Khô Vinh Chân Quân này quả thật là cường hãn, còn có thể cầm cự được đến lúc này, nếu là mình chỉ sợ cầm cự không nổi.
"Thế Gian Tự Tại Vương Phật, hấp thụ trơ trú, độ hóa Khô Vinh!" Phương Hàn cũng không hề buông lỏng, lực lượng toàn thân vận khởi, chân thân của mình tiến nhập vào trong Long Châu chí tôn, một chưởng vỗ lên đỉnh đầu Khô Vinh Chân Quân.
Lập tức thiền bao la như thủy triều giội vào đầu Khô Vinh Chân Quân.
"Giết."
Thống khổ giảm bớt, bị thiền xâm lấn, trong lúc này trên mặt Khô Vinh Chân Quân hiện ra thần sắc tàn khốc mà vui vẻ, tựa hồ như thực hiện được gian kế, song chưởng đều xuất, oanh kích tới thân thể Phương Hàn.
Đôi song chưởng này của hắn chính là ngưng tụ công lực suốt đời, Hỗn Động pháp tắc, muốn đánh lén một chưởng, đánh bại pháp tắc của Phương Hàn, sau đó phá vỡ Long Châu chí tôn thoát ra ngoài.
Tại thời điểm chỉ còn 1% cơ hội sống.
Hắn cư nhiên còn phát động công kích! Quả thực là hung uy ngập trời, túc trí đa mưu.
...