...
"Sư đệ, thực lực của ngươi hiện giờ, ta thật không biết dùng từ ngữ gì để hình dung nữa." Cái miệng của Đạo Húc thánh tử há to, giống như con cóc muốn nuốt thiên nga vậy.
"Nếu như sư đệ thể hiện ra thực lực, một số lão ngoan đồng của Vũ Hóa Môn chúng ta chỉ sợ cười ngoác miệng a."
"Chuyện này tốt hơn hết là giữ kín một chút, nếu không cũng rất dễ chết non trong đám thiên tài đông đúc." Phương Hàn tinh tế nói: "Ta sẽ âm thầm phong ấn một bộ phận thực lực, không biểu hiện ra, sẽ cường hoành hơn một số Tổ Tiên bình thường. Đến lúc đó mới dễ dàng làm việc, ta cũng không muốn bị Thiên Đình chú ý."
"Vậy cũng được, truyền nhân Cốt Thánh, thật ra cũng không có gì, thế nhưng rơi vào tai một số kẻ có dị tâm, sẽ tạo thành mưa gió. Hơn nữa thực lực của sư đệ quá mức kinh thế. Tiên nhân đều bị hù chết. Nhất định phải phong bế lại."
Hai người đều tán thành việc Phương Hàn phong bế một phần thực lực.
Phương Hàn liền âm thầm phong ấn tám phần pháp tắc Tổ Tiên của mình lại. Đồng thời kiểm tra thoáng cái Vương cấp linh mạch trong Chí Thiên Môn, phát hiện mình bản thân tấn chức Tổ Tiên, trọn vẹn đã thiêu đốt năm vạn đạo linh mạch cấp một.
Hiện tại Vương cấp linh mạch rút nhỏ gần như một nửa.
Loại tiêu hao nguyên khí khi tấn chức này, người bình thường thật đúng là không cách nào duy trì tiếp. Ngẫm lại nếu như có hai người tuyệt đại tài trí mưu lược kiệt xuất như Phương Hàn tấn chức, sẽ tiêu hao trọn vẹn một đạo Vương cấp linh mạch, ngoài trừ Thiên Đình ra, chỉ sợ không có môn phái nào có thể tiêu hao lớn như vậy.
Nhưng mà Phương Hàn lại dùng cái này để đổi lấy thực lực thâm sâu khó lường, hiện tại chỉ sợ hắn thổi một hơi có thể trực tiếp giết chết Tổ Tiên cấp thấp, chớ nói chi là thi triển ra Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Thần Quyền, ba mươi ba lần chiến lực.
Thậm chí hiện tại Phương Hàn cũng không cách nào tưởng tượng nếu như mình thi triển ra ba mươi ba lần chiến lực rốt cuộc uy lực sẽ thế nào? Hắn cũng không dám đơn giản thi triển, không phải sợ người khác phát hiện, mà là một khi thi triển ra sẽ hủy diệt một mảnh thiên địa, sát thương quá nhiều. Hơn nữa một khi thi triển ra ba mươi ba lần chiến lực, không biết sẽ tiêu hao bao nhiêu linh mạch nguyên khí.
"Trong đám người Kim Tiên cũng chia làm ba bảy loại, có Kim Tiên cấp thấp như Môn chủ Thiên Tuyền Môn, cũng có loại Kim Tiên yêu nghiệt biến thái giống như Tào Chính Dương, Đồ Cương, không biết Tổ Tiên thì sẽ như thế nào? Thực lực có sai biệt giống như vậy hay không? Tổ Tiên cao giai có thể chém chết trăm ngàn Tổ Tiên cấp thấp hay không? Tổ Tiên đã là vị trí quý tộc tại Thiên giới. Kim Tiên tại Thiên giới cũng là bình thường, mà Tổ Tiên lại không giống như vậy."
Phương Hàn biết, địa vị của mình ở Thiên giới đã tăng lên khi đạt tới cảnh giới Tổ Tiên, chỉ cần vừa về tới Vũ Hóa Môn sẽ trở thành Thánh tử.
Thánh tử cùng đệ tử hạch tâm hạt giống không giống nhau.
"Đúng rồi, ta muốn tham gia cuộc chiến hạch tâm hạt giống của Thiên Đình. Không biết tấn thăng đến Tổ Tiên có thể tham gia hay không?" Đột nhiên trong lòng Phương Hàn khẽ động, nhớ ra vấn đề mấu chốt.
"Ha ha, sư đệ, là ngươi muốn được nghĩa nữ của Vĩnh Hằng Thiên Quân ưu ái, làm con rể của Vĩnh Hằng Thiên Quân, một bước lên trời đúng không." Đạo Húc thánh tử nở nụ cười: "Cái này ngươi cứ yên tâm, thật ra cuộc chiến đệ tử thiên tài hạt giống hạch tâm do Thiên Đình tiến hành cũng trông cậy vào việc lựa chọn hạng người kiệt xuất, đám người nổi bật trong số Kim Tiên chẳng qua chỉ dùng để bồi dưỡng mà thôi. Mà trong đám Thánh tử chúng ta cũng sẽ có một hồi đại chiến, đây mới thực sự là giao thủ, cho nên đám đệ tử thần ngục Thiên Đình, mỗi người đều muốn tấn chức Tổ Tiên, tham gia chiến đấu giữa các Thánh tử, chỉ có Thánh tử mới có thể nhận được nghĩa nữ của Vĩnh Hằng Thiên Quân ưu ái, còn Kim Tiên chỉ là quần chúng mà thôi."
"Còn có chuyện như vậy? Vậy ta an tâm rồi." Trong lòng Phương Hàn giống như bỏ được tảng đá lớn xuống.
"Đi, sư đệ, chúng ta tới Hư gia gặp Hư Mộ Vân, sau đó cùng nhau trở lại Trung Châu Vũ Hóa Môn. Thế lực của Hư gia cũng rất lớn, nếu như sư đệ có thể có được Hư Mộ Vân, nạp làm tiểu thiếp, cũng rất không tồi, sau này có thể dần dần nắm giữ một bộ phận thế lực của Hư gia."
"Ta không hề có ý nghĩ này." Phương Hàn lắc đầu, bước vào hư không, cùng hai người tan biến, hành tẩu về phía Hư gia.....
Nam Bộ Châu.
Cũng là một đại châu, thổ địa rộng lớn, địa mạch nồng hậu, cơ hồ ở chỗ sâu trong mỗi một dãy núi đều ẩn chứa linh mạch phong phú. Được xưng là một trong những nơi ẩn chứa linh mạch dày đặc nhất trong các đại châu Thiên giới.
Một đại châu được gọi là "Giàu có", chủ yếu là nhìn trình độ phân bố dày mỏng của linh mạch. Tỷ như "Thần Châu Tịnh thổ" Thần bí nhất, cơ hồ cách vài bước là thấy một con suối, con suối ở đây chính là linh mạch.
Nam Cung thế gia ở trong Nam Bộ Châu, chính là chúa tể tuyệt đối, một thế gia nắm giữ đại châu giàu có, thực lực bản thân cực kỳ cường hoành. có thể so sánh với một số thế gia vương giả như Mục Dã, Hiên Viên, Âu Dương...
Nghe đồn trong thế gia này có rất nhiều lão ngoan đồng, Thánh Tiên, thậm chí Chí Tiên tọa trấn. Chỉ có điều không hiển hách như Mục Dã thế gia, không có một vị Thiên Quân mà thôi.
Nam Cung thế gia ở giữa hai ngọn núi.
Nơi tiếp giáp giữa hai ngọn núi này, giống như Thiên Nhân câu thông âm dương, hai ngọn núi sừng sững ở giữa Nam Bộ Châu, có phong cảnh tú lệ, có sơn thủy hiểm ác, quái thạch lởm chởm, dòng nước chảy xiết. Thật giống như một nửa là tiên cảnh, một nửa là ma vực.
Nam Cung thế gia tọa lạc tại chỗ sâu nhất, ở trong tiên cảnh, mà đệ tử rèn luyện đều tới ma vực chém giết. Nghe đồn thời xa xưa hai ngọn núi này được một vị cao thủ thần bí vô thượng tạo nên, câu thông tiên ma, phân chia thành hai giới.
Trong tiên cảnh, khắp nơi đều là hào quang thụy khí, trên núi có vô số linh tuyền phun ra quang huy, mỗi một đạo linh tuyền đều là một linh mạch. Đệ tử hành tẩu ở trong đó, có thể tận tình hấp thu Nguyên Thủy chi khí.
Cung điện huy hoàng được xây dựng trong núi, vô số long, phượng, côn bằng, kế mông...các loại thần thú nhàn nhã dạo chơi bên trong, thật giống như thú của Thiên đế.
"Chuyện này còn có thiên lý, còn có vương pháp không? Muốn chết! Vũ Hóa Môn, Phong Duyên, đây quả thực là muốn chết rồi. Trên trời dưới đất, không ai có thể cứu được bọn hắn."
Lúc này, trong phòng họp của một tòa cung điện, có người rít gào vỗ mạnh bàn. Thanh âm truyền ra ngoài mang theo sát khí đằng đằng, làm cho một số Côn Bằng Thần Điểu cự đại bị chấn đắc hôn mê, rất nhiều chim thú bay loạn.
Tại một cái bàn tròn màu vàng, chung quanh trọn vẹn có hai mươi lão nhân đang an tọa, sau lưng mỗi lão giả đều có vài tên cái lão hạt giống Kim Tiên cao ngạo đứng sừng sững, mỗi một người đều toát ra sát khí nồng đậm.
"Nam Cung Hoành cũng là phế vật! Cư nhiên bị người ta khống chế, bắt quỳ tới ba ngày ba đêm! Làm mất hết cả thể diện của Nam Cung thế gia Đem chúng ta, chuyện này đã truyền ra ngoài, người của Hiên Viên thế gia đã lập tức tìm tới tận cửa rồi, tuy nói là an ủi, thế nhưng lại đang cười vào mũi Nam Cung thế gia chúng ta."
Một lão giả gầm lên, sau đó ánh mắt quét bắn tới bốn người.
"Nam Cung Sát, Nam Cung Diệt, Nam Cung Nguyên, Nam Cung Hiền! Bốn người các ngươi thân là thái thượng trưởng lão của Nam Cung thế gia, đều là tuyệt đại Tổ Tiên, cư nhiên bị một tên Kim Tiên diệt uy phong, còn làm mất Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến mà tình thánh lão tổ truyền lại, đây là đại tội, ta xem các ngươi giải thích thế nào!"
Nam Cung Diệt sừng sững đi lên, sắc mặt đen kịt, cũng tức giận không nhẹ: "Phong Duyên tiểu tử kia pháp lực vô cùng thâm hậu, tại trong mộ của Quỷ Vũ Thánh Quân, không biết làm sao mà chiếm được truyền thừa của Cốt Thánh, chúng ta tuy cao hơn hắn một cảnh giới, thế nhưng vẫn như cũ không cách nào chống lại lực lượng của Thánh nhân! Việc này phải bẩm báo cho áp lực! Nam Cung thế gia chúng ta mượn đao giết người, để Thiên Đình xuất mã gây áp lực với Vũ Hóa Môn!"
"Đúng vậy Nam Cung thế gia gióng trống khua chiên bức bách Vũ Hóa Môn cũng không phải cách hay, khiến người chê cười, nói là đám đệ tử tranh đấu, hành động theo cảm tính. Chúng ta tất phải bẩm báo cho Thiên Đình, để Thiên Đình mở miệng, làm cho bọn chúng giao ra truyền nhân Cốt Thánh."
"Đúng vậy, Thiên Đình xuất thủ, chúng ta mới có danh phận đại nghĩa. Lần này thanh danh của Nam Cung thế gia mất sạch! Nhất định phải lấy lại, nếu không chúng ta thật thẹn với liệt tổ liệt tông!"
"Đúng vậy, liệt tổ liệt tông ở trên, lần này chúng ta nhất định phải giết Phong Duyên, đoạt lại Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến của tình thánh lão tổ. Ngay bây giờ ta sẽ đi Thiên Đình phát chiếu thư! Đồng thời ban bố lệnh truy sát! Thiên hạ ai giết được Phong Duyên, xách đầu hắn tới đây, sẽ được bao cho vô số phần thưởng!"
Quần hùng căm phẫn, mọi người Nam Cung thế gia đều hận không thể lập tức giết ra ngoài, băm Phong Duyên thành vạn mảnh.
Đúng lúc này, một cỗ uy áp thật lớn đột nhiên buông xuống. Tất cả mọi người giống như hít thở không thông, một bóng dáng bạch sắc xuất hiện ở sâu trong miếu đường.
"Lão tổ! Tình thánh lão tổ!"
Lão giả vừa rít gào kia nhìn tới, đột nhiên vội vàng quỳ xuống: "Lão tổ, các đệ tử làm kinh động tới ngài! Làm mất pháp bảo mà ngài ban cho. Nhưng mà chúng ta nhất định sẽ giúp lão tổ thu hồi lại."
Nguyên lai bóng người bạch sắc này cư nhiên là một vị Thánh Tiên, trọn vẹn cao hơn hai cảnh giới so với Tổ Tiên, phía trên Tổ Tiên là Nguyên Tiên, phía trên Nguyên Tiên chính là Thánh Tiên!
Đây là tình thánh uy danh hiển hách của Nam Cung thế gia, Nam Cung Thương Tâm.
"Chuyện này cũng không trách được các ngươi." Nam Cung Thương Tâm lên tiếng, thanh âm rất hoà nhã, vô cùng êm tai, mang theo vẻ nho nhã bình thản. Thế nhưng lại xen lẫn một cỗ bi thương vô tận trong đó.
"Lão tổ..."
"Các ngươi nghe cho kỹ, chuyện này, từ nay về sau không nên nhắc lại, đưa Nam Cung Hoành vào trong Ma Quỷ Giới tôi luyện, khi nào đại thành mới có thể đi ra." Nam Cung Thương Tâm, vị Thánh Tiên này phân phó.
"Nhưng? Chuyện này nếu cứ bỏ qua như vậy, Vũ Hóa Môn thật sự là quá kiêu ngạo."
"Nếu chỉ đơn giản là một cái Vũ Hóa Môn, cũng coi như không có gì. Nhưng mà sau lưng của Phong Duyên còn có đại nhân vật. Nam Cung thế gia chúng ta ở trước mặt vị đại nhân vật này cũng chỉ là con kiến mà thôi." Một câu của Nam Cung Thương Tâm chấn đắc khiến đám người Nam Cung thế gia chóng mặt, không biết đông tây nam bắc.
"Lão tổ!" Nam Cung Sát đang quỳ dưới đất liền ngẩng mặt lên nói: "Nam Cung thế gia chúng ta cũng không dây vào được,... Chẳng lẽ là..." Trong miệng của hắn phun ra hai chữ: "Thiên Quân!"
"Đúng vậy, đúng là Thiên Quân, vì an nguy của Nam Cung thế gia chúng ta, các ngươi hãy an phận một chút. Chuyện này không nên đề cập tới nữa. Phong Duyên là một người được Thiên Quân chọn trúng. Động tới hắn, sẽ đắc tội với vị Thiên Quân ở phía sau. Lửa giận của Thiên Quân không phải Nam Cung thế gia chúng ta có thể thừa nhận được. Bất quá đích thân ta sẽ ra ngoài một chuyến, tìm Phong Duyên, hy vọng có thể gặp mặt một lần với vị Thiên Quân sau lưng hắn. Các ngươi hãy an tâm ở nhà đừng để đệ tử gây chuyện thị phi."
Nam Cung Thương Tâm phân phó một câu, sau đó cả người hoàn toàn tan biến.
...