...
"Tiêu Phi đạo huynh đã có hùng tâm như vậy thì ta cũng không chịu kém đâu. Mặc dù ta chỉ bài danh hạng mười hai trên Trường Sinh Dự Khuyết Bảng nhưng gần đây tu luyện được một ít thần thông, lại được chưởng giáo chí tôn ban tặng cho vài món pháp bảo nên thực lực cũng có chút tăng tiến. Ta cũng không tin là Phương Hàn có thể lợi hại đến mức đánh bại được ta một cách dễ dàng. Huyết Vũ Dương không đỡ nổi bốn kích một phần cũng là bởi vì không có chuẩn bị kỹ, ma công tu luyện còn khiếm khuyết mà thôi".
Khi đệ nhất chân truyền đệ tử của Thông Thiên Kiếm Phái Tiêu Phi nói rằng muốn khiêu chiến Phương Hàn, liều mạng đánh thử một trận thì làm cho không ít đệ tử tiên đạo bị kích động, nổi lên hùng tâm tráng chí muốn đánh nhau với Phương Hàn. THeo đó, đệ tử của Nhật Nguyệt Kiếm Tông, Phòng Vạn Kiếm mở miệng nói.
Phòng Vạn Kiếm cũng là đệ nhất chân truyền đệ tử của Nhật Nguyệt Kiếm Tông, lần này tới tham gia đại thọ của Linh Lung Tiên Tôn đều là những đệ nhất chân truyền đệ tử, nếu không thì tu vi quá thấp cũng không thể đi vào Tu Di Kim Sơn.
Nói thật ra tât cả các đệ tử tiên đạo ở đây đều là người nổi bật trong môn phái, đâu ai chịu cúi đầu trước người khác.
Huống hồ Phương Hàn trước kia cũng không phải là người có danh tiếng lẫy lừng gì, mà chỉ là đột nhiên có được kỳ ngộ ròi nổi lên. Trong mắt rất nhiều đệ tử tiên đạo, hắn nhiều lắm cũng chỉ là một tên nhà giàu mới nổi, bảo bọn họ cúi đầu trước mặt hắn thì tự nhiên là không ai chịu phục cả.
Chỉ có Tinh Diệt Tà thầm thở dài trong lòng, hắn đã chân chính động thủ với Phương Hàn, tự nhiên biết rõ sự lợi hại của Phương Hàn, hiểu rằng bọn họ tuyệt không phải là đối thủ của hắn. Hơn nữa tu vi của Phương Hàn tăng tiến cực nhanh, chỉ trong thời gian ngắn đã lại có bước tiến mới. Hiện giờ hắn cũng vô pháp đoán định được tu vi của Phương Hàn. Trước khi đột phá Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành đầu sỏ muôn đời, Tinh Diệt Tà khôgn có đủ tự tin và quyết tâm chọc vào Phương Hàn.
"Tốt! Tốt! Chưa đột phá Trường Sinh Bí Cảnh thì nhiều lắm cũng chỉ có lực lượng một ức mã lực, đột phá không được một chữ "ức" thì thọ mệnh cũng không qua được vạn năm. Chỉ cần ta có thể bước vào Trường Sinh Bí Cảnh thì có thể áp chế được Phương Hàn. Dù sao thì hiện tại ta cũng chỉ còn kém nửa bước nữa mà thôi, chỉ cần có chút cơ duyên là có thể luyện thành".
Tinh Diệt Tà thầm nghĩ trong lòng.
Không chỉ riêng những nhân tài kiệt xuất trong ma đạo, tiên đạo đan túm tụm bàn bạc về Phương Hàn, còn có các cao thủ từ ngoại vực tinh không tới cũng đang nghị luận về Phương hàn, có rất nhiều người bội phục, có rất nhiều người hâm mộ, có rất nhiều người nghĩ làm sao kiếm được chỗ tốt trên người hắn, lại cũng có rất nhiều người hâm mộ, có rất nhiều người nghĩ làm sao kiếm được chỗ tốt trên người hắn, lại cũng có rất nhiều người nghĩ đến chuyện làm sao đối phó với hắn... Đủ các loại âm mưu, cái gì cũng có. Mà các nữ đệ tử Linh Lung Phúc Địa lại có môt cái nhìn mới về Phương Hàn.
"Đây là Vũ Hóa Môn Phương Hàn sao? thật là lợi hại! Hơn nữa còn có rất nhiều pháp bảo, trực tiếp ban tặng thượng phẩm bảo khí, thậm chí là tuyệt phẩm bảo khí. nếu như ta có thể kết thành đạo lữ với hắn thì thật là tốt!".
ở trong một tòa cung điện ben sườn núi Tu Di Kim Sơn, một đám đông nữ đệ tử Linh Lung Phúc Địa đang tụ tập nghị luận. Các nàng đều thấy rõ cuộc đấu tài lực giữa Phương Hàn và Huyết Vũ Dương, rồi cuộc chiến giữa hai người, Phương hàn chỉ dùng bốn quyền đánh bại Huyết Vũ Dương, tất cả đều rất rõ ràng. Lập tức, trong mắt một vài nữ đệ tử ngây thơ toát ra những tia khờ dại.
"Thôi đi, chúng ta không phải là người có tư cách kết thành đạo lữ với người như Phương Hàn. Người như hắn sớm muộn gì cũng bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành đầu sỏ muôn đời". Một nữ đệ tử tầng thứ năm Thần thông bí cảnh, Thiên Nhân Cảnh nói, "Cho dù là các sư tỷ đã luyện thành kim đan cũng sợ không có tư cách trở thành đạo lữ với Phương hàn".
"Đúng rồi! Hiện giờ Phương Hàn đã có ý trung nhân hay người yêu chưa? nghe đồn hắn và điện mẫu chuyển thế, người chiếm được Bất Diệt Điện Phù Phương Thanh Tuyết có chút gút mắc. mà con trai của Tiên THiên Đại Đế, Ma Suất cũng khổ luyến Phương Thanh Tuyết. Bây giờ hai người đều ở trên tu Di Kim Sơn, không biết có phát sinh xung đột hay không? Có điều cho dù phát sinh xung đột thì sợ là ma suất cũng không phải đối thủ của Phương Hàn".
Một nữ đệ tử tầng thứ tư Thần Thông Bí Cảnh, Âm Dương Cảnh tiếp lời.
"Ma Suất chắc chắn không phải là đối thủ của Phương Hàn, ngay cả Huyết Vũ Dương cũng bị đánh bại thì Ma Suất có đáng là gì. Có điều Ma Suất cũng không phải kẻ tầm thường, tâm cơ thâm trầm, tung hoành lâu như vậy cũng chưa từng nếm qua mùi thiệt thòi, cũng là một nhân vật đáng gờm". Một nữ đệ tử khác từ sâu trong điện phủ phiêu phù bay ra.
"lục sư tỷ!"
"Lục sư tỷ!"
Rất nhiều nữ đệ tử đồng thời hành lễ đối với nữ đệ tử vừa xuất hiẹn, người này là một cao thủ Kim Đan Cảnh, một tiểu đầu sỏ. "Lục sư tỷ, nghe đồn trượng phu của người ở trong thế tục, Bất Dạ Đảo Chủ Tiêu Bất Dạ bị chính tên Phương Hàn này giết chết, còn có đứa con Tiêu Thạch cũng bị trục xuất khỏi Vũ Hóa Môn. Có điều bây giờ Phương hàn được sư hân thưởng của chưởng giáo tiên tôn, là một quân cờ quan trọng để đối phó với Thái Nhất Môn. Bố cục này của chưởng giáo không thể bị phá được".
Trông thấy Lục sư tỷ đi ra, mấy người có địa vị cao trong đám nữ đệ tử cùng đi lên nghênh đón.
Thì ra trượng phu của Lục sư tỷ này chính là đảo chủ Bất Dạ Đảo, Tiêu Bất Dạ, còn con của nàng là Tiêu Thạch. Hai người một người bị Phương hàn giết chết, một người bị trục xuất khỏi môn phái.
"Đó là duyên kiếp trước của ta. Tám mươi năm trước ta dưới sự giúp đỡ, bảo vệ của sư tôn đã chuyển thế đầu thai. Những chuyện đó không có bất cứ quan hệ gì đối với ta cả".
Vị Lục sư tỷ này thản nhiên nói: "Đại kế do chưởng giáo tiên tôn định ra ta tự nhiên sẽ cố gắng hết sức phối hợp, hoàn thành".
Phương hàn vừa hiển lộ ra thân phận thì không khác gì một con sóng thần cao ngàn trượng, làm nổi lên không biết bao nhiêu nghị luận, bàn tán, phỏng đoán. mà hắn hiện giờ đã lên tới cung điện của THiên Phạt trưởng lão của Linh Lung Phúc Địa, Thu Tế Vũ.
Hiện tại hắn đang cùng thưởng trà với đại cự đầu này.
Một ly trà nóng hổi, trên bề mặt có một làn sương mờ màu trắng biến ảo nhất định, khi thì ngưng tụ thành tiên hạc, khi thì ngưng tụ thành chim bay, cá nhảy, lương khí bốc lên xôgn thẳng vào mũi, vừa nghe đã cảm giác thấy tinh thần của bản thân vô cùng sảng khoái, pháp lực gia tăng lên một chút.
"Phương Hàn, đây là Lục Thần Trà mà ta đã lặn lội tới Trà Vũ Tinh thu thập, chế ra Tố Nữ Trà. Ngươi nhấp một ngụm thử xem thế nào?" Thu Tế Vũ ngồi vào chỗ của mình rồi nhìn về phía Phương Hàn, tựa hồ đang kinh ngạc về sự cường đại của thân thể đạt tới một nửa Bất tử chi thân của hắn. Với tu vi và nhãn lực của Thu Tế Vũ tự nhiên có thể nhìn ra được thân thể của Phương hàn có chỗ kỳ dị.
Phương Hàn vừa uống vào một ngụm trà, trà vừa xuống bụng liền có cảm giác toàn thân ấm áp, mỗi một tấc da thịt trên người đều bị hương trà bao vây, không kềm được nói: "Trà ngon!"
"Tự nhiên là trà ngon. Nếu là người bình thường ta cũng sẽ không dùng trà này để chiêu dãi. Nước để pha trà là Thiên Nhất Chân Thủy, một ly trà này có thể thoát thai hoán cốt, hiệu quả không thua gì một viên thiên cấp đan dược". Thu Tế Vũ cười nói: "Phương Hàn, ta dùng cái này chiêu đãi ngươi, có lẽ ngươi cũng nên có lễ vật gì đó cho ta mới phải đạo đó?"
Nàng tự nhiên là đang nói đùa, với thân phận của nàng cũng khôgn cần lễ vật, pháp bảo gì, nàng đã thấy toàn bộ thượng phẩm bảo khí, tuyệt phẩm bảo khí trên người Phương Hàn, mấy cái này đối với nàng cũng khôgn đáng giá gì. Nàng chỉ muốn xem thử Phương hàn có thể đưa ra vật gì xứng với thân phận của nàng hay không. lần này nàng đã có chủ ý rồi, cho dù Phương Hàn đưa ra một kiện đạo khí thì nàng cũng sẽ chối từ.
"Ân! Thiên Phạt trưởng lão vừa nói làm ta nhớ ra một việc. Ta còn có một tòa kiếm trận muốn tặng cho trưởng lão, ta tin rằng trưởng lão sẽ thích kiếm trận này".
Phương Hàn đặt ly trà xuống, thân thể chớp động liền thấy ở giữa không trung xuất hiện thêm vạn đạo kiếm khí, sau đó một trận đồ xuất hiện. Đại điện bị tràn ngập bởi mấy vạn nữ tử áo trắng, tay cầm kiếm bay múa xuất chiêu, trận trận kiếm khí tỏa ra xung quanh như tiếng long ngâm hổ khiếu...
"Lăng BA Vạn Tiên Tô Nữ Kiếm Trận!"
Thấy trận đồ này, THiên Phạt trưởng lão Thu Tế Vũ liền bị dọa cho nhảy dựng lên, nàng không ngờ rằng lần này Phương hàn lại xuất ra một kiện bảo bối như vậy. Tuy rằng nàng sớm đã có tâm lý chuẩn bị, cho dù Phương hàn xuất ra một kiện đạo khí cũng sẽ không kinh ngạc nhưng không ngờ là phương Hàn lại xuất ra một tòa kiếm trận khổng lồ đến như vậy.
"Đây là kiếm trận do Lăng Ba tiên Tử thời thượng cổ tế luyện ra, trong Linh Lung Phúc Địa chúng ta có một môn huyền công tên là Tố Nữ Chân Giải, cũng là được truyền thừa từ Lăng Ba Tiên Tử. Không thể tưởng tượng được là ngươi lại chiếm được trận đồ với mấy vạn thanh tố nữ kiếm thế này. Tuy cái này không phải là đạo khí nhưng kết hợp lại thành kiếm trận thì uy lực còn lớn hơn cả đạo khí bình thường. Ta muốn luyện thành Bất tử chi thân thì còn thiếu một tòa kiếm trận dung nhập vào trong thân thể!"
Thu Tế Vũ lộ ra ánh mắt kinh ngạc, giọng hơi run nói: "Có điều trận đồ này hình như nằm trong tay Thái Nhất Môn Yên Thủy Nhất, ngươi làm sao có thể lấy được. Nàng ta chính là nguyên linh của thượng cổ thủy thần chuyển thế, lại có thêm Thương Hải Thần Châu hỗ trợ, ngay cả ta cũng không thể làm gì được nàng ta!"
"Đúng vậy! Trên đường đi mừng thọ ta đã bị nàng ta ngănn cản muốn đoạt lấy kim đan mà ta định dâng tặng cho Linh Lung Tiên Tôn. Chúng ta chiến đấu một hồi thì nàng ta liên thủ với Phạm Thanh Ảnh ám sát ta". Phương Hàn cười một chút rồi kể lại mọi chuyện đã xảy ra.
"Phạm Thanh Ảnh!" Mục quang của Thu Tế Vũ chớp động: "Người này càng lợi hại hơn, sở hữu Hỗn ĐỘn Lôi Kiếm, cũng là thượng phẩm đạo khí. Đại Hỗn Độn Lôi Pháp không gì không phá được. Nếu như bị hai người vây công, ta không dùng đạo khí để chống đỡ thì cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh. Xem ra Hoàng Tuyền Đồ của ngươi quả thật rất lợi hại".
Phương Hàn tinh tế suy nghĩ một lát, chính mình nếu không dùng pháp bảo, không có A Tỳ Môn, Nại hà Kiều, Bát bộ Phù Đồ, chỉ dựa vào một khỏa kim đan và lực lượng của thân thể thì căn bản không phải là đối thủ của hai nàng, sớm đã bị giết chết rồi.
"Về sau thế nào? Ngươi làm sao thoát thân được?"
"Linh Lung Tiên Tôn đã giải cứu ta. Đây là một sợi tóc của Linh Lung Tiên Tôn". Phương Hàn giơ tay lên, để lộ ra ngón tay trỏ bên bàn tay trái của mình, nơi có một sợi tóc đen quấn quanh.
"Vạn Kiếp Tình Ti!" Thu Tế Vũ thấy được sợi tóc này thì khiếp sợ, cả người đứng bật dậy, tựa hồ phát hiện ra điều gì đó không thể tưởng tượng được.
"Vạn Kiếp Tình Ti là cái gì?" Phương Hàn cũng lắp bắp kinh hãi, hắn không ngờ là THu Tế Vũ lại phản ứng mạnh như vậy, làm cho một đầu sỏ muôn đời khiếp sợ đến mức như thế này thì khẳng định không phải là chuyện bình thường.
"không có gì, ta chỉ là nhìn lầm mà thôi". Thu Tế Vũ ngồi xuống, khôi phục lại vẻ bình tĩnh cũng không đề cập tới sự tình vừa rồi nữa: "Nếu là chưởng giáo đã an bài thì đó cũng là phúc duyên của ngươi. Lăng Ba Vạn Tiên Tố Nữ Kiếm Trận này ta sẽ nhận lấy. Có điều lần này ngươi để lộ ra sự giàu có của mình, có rất nhiều người có chủ ý với ngươi. Ngươi xem hai người của Long Mộc Tinh là Long đạo nhân và Mộc đạo nhân đang nghĩ cách chiếm đoạt chỗ tốt từ trên người ngươi rồi".
Trong lúc nói chuyện thì Thu Tế Vũ vung tay lên, trần nhà xuất hiện một luồng thần quang, hiện ra hình dáng của hai người Long đạo nhân và Mộc đạo nhân đang ngồi trong đình viện đàm đạo.
Phương Hàn cũng nghe được cuộc nói chuyện của hai người. Long đạo nhân nói: "Với thân phận của chúng ta, hắn lo bợ đỡ còn không kịp nữa là!".
"bợ đỡ còn không kịp? Xem ra có rất nhiều người tưởng rằng ta coi tiền như rác". Phương Hàn thầm than trong lòng, miệng lộ ra một nụ cười âm lãnh,"Hai đạo nhân này mặc dù là cao thủ Trường sinh bí cảnh, đầu sỏ muôn đời nhưng với thực lực bây giờ của ta, đã gần tiếp cận với cực hạn của tầng thứ nhất Trường sinh bí cảnh, Vạn thọ cảnh, bọn họ muốn giết ta cũng không phải là chuyện đơn giản. Nếu thực lực sai biệt không nhiều thì ta sẽ khiến cho các ngươi phải hối hận vì đã có chủ ý với ta".
...