Chương 421: Trở lại Vũ Hóa Môn


...

Sau khi Phương Hàn độ hóa Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm xong, còn chiếm được bí quyết một môn thần thông huyền ảo, gọi là Đại Hỗn Độn Lôi! Huyền ảo, thâm sâu còn hơn cả Đại Thiết Cát Thuật, Đại Thôn Phệ Thuật. Hiển nhiên cũng là một trong ba nghìn đại đạo.

Lúc này Phương Hàn đã biết Hỗn Độn Lôi này cũng chỉ là một nhánh của Đại Hỗn Độn Thuật trong ba nghìn đại đạo. Đại Hỗn Độn Thuật bài danh rất gần, thậm chí không dưới Đại Âm Dương Thuật, Đại Ngũ Hành Thuật.

Đại Hỗn Độn Lôi chẳng khác nào như Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền, Xích Đế Hỏa Hoàng Khí...Là nhánh của một môn thần thông.

Rất nhiều nhánh như "Đại Hỗn Độn Khí" "Đại Hỗn Độn Nguyên Tinh" "Đại Hỗn Độn Qua Toàn"...vv... Liên hợp lại, có thể chính thức tu thành Đại Hỗn Độn Thuật, uy lực vô tận. Xoay chuyển tạo hóa, biến đổi hỗn độn.

"Hiện tại thực lực của ta tăng nhiều, sau khi trở lại môn phái có thể chính thức trấn áp quần hùng. Vạn cổ cự đầu chưa tu thành Bất Tử Chi Thân, hắc hắc, cũng không phải đối thủ của ta!" Trong lòng Phương Hàn vô cùng thoải mái. Lúc này hắn mới quay đầu lại nhìn tình huống của Yên Thủy Nhất.

Chỉ thấy Yên Thủy Nhất đang khóa Phạm Thanh Ảnh ở trong Thương Hải Thần Châu, đã triệt để luyện hóa thành một đoàn ánh sáng xanh. Thế nhưng thần niệm của Phạm Thanh Ảnh vẫn còn rất cường hoành, vẫn còn chấn động, hơn nữa thanh quang lại ẩn chứa ở chỗ sâu nhất trong cơ thể nàng, không hề bị chút sứt mẻ, cũng không biết nàng đã thi triển ra loại Đạo thuật gì.

Đột nhiên Yên Thủy Nhất thu lại Thương Hải Thần Châu, sau đó đứng dậy.

"Phương Hàn, Thiên Địa Pháp Tương của Phạm Thanh Ảnh phi thường cứng rắn, dường như nàng đã luyện Đại Hỗn Độn Thuật! Rất khó luyện hóa. Hơn nữa ta không đành lòng giết nàng, hiện tại đã cùng nàng câu thông, nhưng thủy chung lại không có hàng phục được. Ta chỉ có thể mang nàng trở về, tiến vào Vĩnh Hằng Thần Lô của Thái Nhất Môn, hy vọng có thể chính thức thay đổi tâm ý của nàng. Thậm chí cũng có thể trợ giúp nàng đột phá trở thành vạn cổ cự đầu. Có nàng trợ giúp, ta cũng có đòn sát thủ che giấu trong Thái Nhất Môn. Ta đã tu thành vạn cổ cự đầu, sắp trở thành phó chưởng môn, được một cơ hội tiến vào trong Vĩnh Hằng Thần Lô. Cơ hội này ta cũng tìm được rất nhiều điểm có lợi.

Phạm Thanh Ảnh là đệ nhất nhân trên Trường Sinh dự khuyết bảng, rất có hi vọng đột phá Trường Sinh Bí Cảnh.

Phương Hàn liên tục gật đầu, nói: "Nàng nghĩ đúng đó. Nhưng mà Vĩnh Hằng Thần Lô có bộ dạng thế nào? Ta còn chưa được nhìn qua đấy? Trong Thái Nguyên Tiên Phủ có Huyễn Tấn chi môn, bất quá ta vẫn chưa được tiếp xúc qua."

"Vĩnh Hằng Thần Lô không thể miêu tả bằng ngôn ngữ, chưa từng chứng kiến, cũng không thể tưởng tượng được. Lúc nào thuận tiện, ta sẽ vụng trộm mang chàng vào, nhờ vào vĩnh hằng chi khí trong đó, có thể tăng cường tu vi, có sự trợ giúp rất lớn." Yên Thủy Nhất đã toàn tâm toàn ý vì Phương Hàn suy nghĩ, trong lúc nói chuyện, nàng từ Thương Hải Thần Châu lấy ra một quyển ngọc sách chân kinh, đưa tới: "Đây là thần thông trấn giáo của Thái Nhất Môn ta, tất cả khẩu quyết tu luyện Đại Tai Nan Thuật trong Tam Tai Cửu Nan, hừ! Vũ Hóa Môn không đem Đại Âm Dương Thuật truyền thụ cho chàng, mà truyền thụ cho Hoa Thiên Đô. Hoa Thiên Đô có điểm nào vượt qua chàng đâu? Bất quá Đại Tai Nan Thuật của Thái Nhất Môn ta bài danh phía trên Đại Âm Dương Thuật. Sau này chàng tu thành Trường Sinh Bí Cảnh, năng luyện tập một chút là có thể thành công. Ba nghìn đại đạo, tu luyện càng nhiều, thực lực không ngừng đề thăng, hơn nữa càng lĩnh ngộ được nhiều đại đạo. Sau này càng có cơ hội thành tiên."

Yên Thủy Nhất vì Phương Hàn mà có thể hướng ngoại, ngay cả thần thông trấn giáo của Thái Nhất Môn là Đại Tai Nan Thuật cũng đem cho tình lang.

"Nhưng mà ảo diệu nhất của Đại Tai Nan Thuật lại không tài nào khắc sâu vào trong não ta được. Bất quá sau khi ta tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, có thể hiểu được nhưng điều sâu xa. Đến lúc đó ta sẽ lặng lẽ lẻn ra, truyền thụ cho chàng."

Phương Hàn tiếp nhận Đại Tai Nan Thuật, đọc qua một chút, đều ghi tạc trong óc, bàn tay biến thành trảo, trực tiếp đem điển tịch dung nhập vào trong thân thể, có phần cảm động nói: "Lão bà ngoan, nàng lại tốt với ta như vậy, lão công nàng cũng có vài môm thần thông trong ba nghìn đại đạo."

Trong lúc nói chuyện, Phương Hàn đem "Đại Thiết Cát Thuật" "Đại Thôn Phệ Thuật" "Đại Phổ Độ Thuật" Thậm chí Ngũ Đế Ma Thần Thông" cũng truyền thụ cho Yên Thủy Nhất.

Đại Tai Nan Thuật cùng Đại Ngũ Hành Thuật đều là loại thần thông nổi danh, Yên Thủy Nhất đã chịu vì mình hi sinh như vậy, mình cũng không thể kém hơn, để lấy lòng nữ nhân, chuyện gì cũng có thể làm. Phải biết rằng Yên Thủy Nhất truyền thụ Đại Tai Nan Thuật cho hắn, một khi chuyện này bại lộ ra ngoài, chỉ sợ nàng sẽ bị Thái Nhất Môn trực tiếp giết chết, đây là điều tối kỵ với các môn phái mà.

Chính mình truyền thụ cho nàng Đại Ngũ Hành Thuật, cũng không hề băn khoăn.

"Phương Hàn, ta sẽ không bao giờ phụ chàng!" Yên Thủy Nhất chiếm được Đại Ngũ Hành Thuật của Phương Hàn, cũng hết sức cảm động, chủ động tiến lên hôn hắn, hai người lại bắt đầu dây dưa cùng một chỗ.

"Chậm một chút! Thời điểm chúng ta song tu, không hi vọng bị người khác nhìn thấy." Phương Hàn ôm Yên Thủy Nhất bay ra, há mồm thi triển Đại Thôn Phệ Thuật, nuốt Hoàng Tuyền Đồ vào, triệt để giam cầm, sau đó mới động thủ cởi quần áo của Yên Thủy Nhất xuống.

Diêm ở trong Hoàng Tuyền Đồ lại lần nữa chửi ầm lên.

"Có đàn bà, quên bằng hữu, Đại Ngũ Hành Thuật cũng truyền ra ngoài... Nhưng mà... Đổi lấy Đại Tai Nan Thuật cũng không tồi. Hơn nữa lung lạc được Yên Thủy Nhất, sau này có hi vọng nhờ vào lực lượng của Vĩnh Hằng Thần Lô a. Vĩnh Hằng Thần Lô, khi ta còn đầy đủ lực lượng cũng không phải là đối thủ của hắn. Năm đó nếu không phải như vậy, Hoàng Tuyền Đại Đế đã sớm diệt Thái Nhất Môn rồi."

"Lão bà ngoan, ba mươi sáu Huyền Môn Thải Chiến Nê Thủy Đan của nàng, ta chỉ mới thử qua mười tám loại, hôm nay chúng ta phải rời xa, ta muốn thử toàn bộ a." Phương Hàn đem Yên Thủy Nhất đặt dưới hạ thân, đột nhiên cười xấu xa.

"Phương Hàn, chàng thật xấu!" Trên mặt Yên Thủy Nhất càng thêm đỏ hồng, mị thái như nước, đột nhiên cúi đầu, ngậm lấy jj của Phương Hàn, trong lỗ mũi mơ hồ truyền tới thanh âm: "Đây chính là Đảo Thôn Giang Thủy..."

Hai người ở giữa biển hoa thoải mái vùng vẫy, thoải mái cẩu thả, âm dương lưu chuyển, câu thông pháp lực, hận không thể mãi mãi làm như vậy. Một đêm qua đi, ánh sáng ban mai chiếu rọi khắp biển hoa, cũng chiếu lên làn da như ngọc của hai người. Phương Hàn lẳng lặng ôm Yên Thủy Nhất, vuốt ve da thịt như nước của nàng, không muốn tách rời.

Nói thật ra, tư vị cùng Yên Thủy Nhất song tu thật vô cùng mĩ hảo, làm cho người ta lưu luyến không thôi, nhưng mà sau đêm nay, Yên Thủy Nhất lại phải rời đi.

"Phương Hàn, ngoại trừ ta ra, sau này chàng liệu còn có người đàn bà khác không?" Yên Thủy Nhất nằm trong trong ngực Phương Hàn, đột nhiên lên tiếng: "Tình kiếp của Linh Lung Tiên Tôn ứng trên người chàng. Hơn nữa chàng còn có chút quan hệ không minh bạch với Điện Mẫu chuyển thế Phương Thanh Tuyết."

"Linh Lung Tiên Tôn cao cao tại thượng, ta hiện tại chẳng qua là tiểu nhân vật Thần Thông Bí Cảnh mà thôi. Đối với nàng mà nói ta chẳng qua chỉ là một quân cờ. Về phần Phương Thanh Tuyết, nàng vô cùng lãnh khốc, tựa hồ như không có nửa điểm cảm tình. Nhiều nhất ta cùng nàng chỉ dây dưa vì lợi ích thôi, sẽ không phát sinh bất cứ quan hệ mập mờ nào."

"Chàng cùng ta cũng không phải là vì lợi ích sao?" Yên Thủy Nhất hỏi ngược lại, khiến Phương Hàn ngẩn ra. "Hơn nữa, chàng đoạt ta một phần là vì muốn đả kích Hoa Thiên Đô đúng không?"

"Trước kia ta muốn đoạt nàng là vì đả kích Hoa Thiên Đô, thế nhưng bây giờ lại không phải như vậy. Thực lực của ta đã cường hoành rồi, chung quy có một ngày ta sẽ trực tiếp đạp lên Thái Nhất Môn, quang minh chính đại lấy nàng." Ngón tay Phương Hàn bắn ra, một đạo kiếm khí vút lên thiên không, cắt phá một mảnh mây trắng.

"Phương Hàn, ta đi đây!" Yên Thủy Nhất hôn thật sâu lên trán Phương Hàn, đột nhiên bay lên, hóa thành một đạo hơi nước, bùng lên ngút trời, trong nháy mắt biến mất. "Ta chờ, chờ một ngày chàng sẽ tới đón!"

Phương Hàn lấy tay chụp lấy, nhưng vô ích, trong lòng đột nhiên có vài phần phiền muộn.

"Cạc cạc, Phương Hàn, ngươi thật lợi hại, lại có thể thu phục được Yên Thủy Nhất, có thể chặt đứt một trong những phụ tá đắc lực của Thái Nhất Môn. Hơn nữa còn có vô tận chỗ tốt. Phương diện này ngươi mạnh hơn cả Hoàng Tuyền Đại Đế a, Hoàng Tuyền Đại Đế năm đó cũng bởi vì một nữ nhân mà thiệt thòi đó. Bằng không..."

Diêm bỗng xông ra, trông thấy bốn phía vắng lặng, biết là Yên Thủy Nhất đã rời đi, nó không khỏi kêu to lên.

"Hoàng Tuyền Đại Đế bị ăn thiệt thòi của một nữ nhân? Hắn tu luyện tới cảnh giới như vậy, đã sớm vong tình, tâm ma không còn rồi mà. Hết thảy chỉ có âm mưu vĩnh hằng, sao còn có thể ăn thiệt thòi của nữ nhân?" Phương Hàn ngạc nhiên nói: "Chẳng lẽ trong lòng hắn vẫn còn khúc mắc?"

"Chuyện này, nói ra rất quỷ bí cùng nhiều khúc mắc, so với tâm ma còn khó khăn hơn, liên lụy tới trăm ngàn nhân quả, nhân duyên, cường đại như Linh Lung Tiên Tôn cũng có tình kiếp, Hoàng Tuyền Đại Đế cũng giống như vậy." Diêm nói: "Chuyện này khó mà nói trước được. Thực lực của ngươi cường hoành rồi, tu thành vạn cổ cự đầu ta sẽ nói cho ngươi biết.

"Không nói những chuyện này nữa, ta giết năm Thần vương, cướp lấy trữ vật không gian trên thân thể của bọn họ, một người liệu có bao nhiên bảo kố, bao nhiêu viên Hắc Thần Đan? Có thể cung cấp bao lâu cho Thiên Ma?"

Phương Hàn vứt phiền muộn qua một bên, tinh thần cũng bình tĩnh lại.

"Trong bảo khố không có bao nhiêu, lẻ tẻ tầm mấy trăm kiện." Mộc Đạo Nhân từ trong tám bộ Phật lên tiếng: "Đều bị ta luyện, dung nhập vào trong Bát Bộ Phù Đồ, Hắc Thần Đan có vài tỷ, nhưng mà nhiều nhất cũng chỉ đủ duy trì Thiên Ma trong nửa tháng, một tháng thời gian mà thôi. Đáng tiếc, không bắt được Hận Thiên Thần Hoàng, nếu trong thần vực không gian của hắn, không biết có bao nhiêu Hắc Thần Đan nữa."

"Thực lực của Hận Thiên Thần Hoàng quá mạnh mẽ, cho dù chỉ còn cái đầu, cũng có thể liều chết đào tẩu. Không thể tưởng được đánh cướp Thần Hoàng, mà vẫn không đủ đan dược. Chuyện này, lúc khác bàn đi, tốt xấu gì cũng thu hoạch được không ít. Chiếm được Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, còn cô đọng được Thiên Địa Pháp Tương, thế là lãi to rồi." Phương Hàn phi thân lên, bay vút theo phương hướng Vũ Hóa Môn.

Hiện tại thực lực của hắn đang ở thời điểm toàn thịnh, cũng không sợ có kẻ đuổi giết, thậm chí hắn còn hận không thể đi tìm tới địa phương kia, bắt lấy Long Đạo Nhân, rồi độ hóa.

Hiện tại thực lực của hắ cũng đủ hang phục Long Đạo Nhân, để hắn và Mộc Đạo Nhân ở cùng một chỗ làm bạn, cùng làm kẻ hầu trợ giúp mình.

"Đúng rồi, các ngươi còn có một đàn tràng trên Long Mộc Tinh, có hơn mười vạn đệ tử, vô số trân tàng, cái này thật đúng là không tồi. Nhưng mà hiện tại Long Mộc Tinh cách rất xa chỗ chúng ta, tối thiểu muốn bay một tháng mới tới. Hay là trước tiên trở về Vũ Hóa Môn, giải quyết ân oán cùng Hoa Thiên Đô đi thôi. Miễn cho đêm dài lắm mộng. Yên Thủy Nhất đã thành người của ta, sau khi giết chết Hoa Thiên Đô, nàng có thể danh chính ngôn thuận đi theo ta rồi."

Phương Hàn trái lại nhớ rõ trân tàng trên Mộc Long, Long Đạo Nhân, Mộc Đạo Nhân ở trên đó thống trị mấy ngàn năm, thu thập được rất nhiều tài liệu, tuy không bằng tiên đạo thập môn, nhưng mà giá trị cũng tới mấy trăm triệu, thậm chí hơn tỷ đan dược. Nếu như có thể đoạt tới tay, cũng có thể giảm bớt một chú khó khăn trước mắt.

Nhất là khi Phương Hàn từ trong miệng của Mộc Đạo Nhân biết được, bên trong Long Mộc Tinh có một khối tinh hạch, đã trôi nổi không biết bao nhiêu ức năm, cũng đã dần dần hình thành linh thức cường hoành, nếu như có thể triệt để luyện hóa, không biết sẽ có bao nhiêu chỗ tốt.

Nhưng mà lộ trình từ Long Mộc Tinh tới Huyền Hoàng đại thế giới rất xa xôi, Phương Hàn lại không biết sử dụng Đại Na Di, càng không giống được như Trường Sinh Bí Cảnh đệ tam trọng, dẫn lực lượng không gian pháp tắc Từ một ngôi sao này bay tới một ngôi sao khác, ít nhất hắn cũng phải dùng mất một tháng tới vài tháng.

Khoảng cách giữa các ngôi sao còn xa hơn nhiều so với khoảng cách từ Huyền Hoàng đại thế giới tới tầng ngoài. Hơn nữa trên đường không có địa phương ngừng nghỉ, cho nên hết thảy đều phải dựa vào mình cùng pháp bảo gắng gượng chống chọi, nếu như không phải vạn cổ cự đầu, có thể liên tục không ngừng hấp thu nguyên khí Tiên giới, cũng sẽ không dám du hành tới các ngôi sao.

Cho nên hắn quyết định trước tiên hãy hoãn chuyện này lại một chút, trở lại Vũ Hóa Môn thu thập Hoa Thiên Đô đã.

Giết chết Hoa Thiên Đô, hôn ước của Yên Thủy Nhất cũng chẳng khác nào tự động giải khai, sau này có rất nhiều cơ hội ở một chỗ với mình. Miễn cho đến lúc đó đêm dài lắm mộng. Nếu để cho Hoa Thiên Đô tu thành Trường Sinh Bí Cảnh, thậm chí Bất Tử Chi Thân, Thái Nhất Môn ngược lại đi bức bách Yên Thủy Nhất phải gả cho hắn, lúc đó mình chỉ có thể ôm hận mà thôi.

Mang theo dư hương của mỹ nhân trên người, tâm tư muốn giết chết Hoa Thiên Đô càng thêm mãnh liệt, trên đường đều vùn vụt mà bay, quả thực chốc lát đã vượt qua ba nghìn dặm, mấy hơi thở đã trải qua ngàn dặm.

Hắn có Thế Giới Chi Thụ hấp thu nguyên khí Tiên giới, lại thêm có Mộc Đạo Nhân hấp thự nguyên khí Tiên giới, pháp lực liên tục không ngừng, vĩnh viễn không dứt. Dù sao bay nhanh như vậy cũng không sợ nguy hiểm vì khô kiệt nguyên khí, mỗi thời mỗi khắc trên người hắn đều tản ra khí tức vô cùng uy nghiêm.

Hai ngày sau, hắn đã thấy được dãy núi Vũ Hóa Môn, cao cao đứng giữa chin tầng trời, Vũ Hóa thiên cung giống như thiên thạch ở Quần Tinh Môn, lơ lửng trôi nổi, mỗi thời mỗi khắc đều tản mát ra khí thế uy nghiêm.

Đồng thời hắn cũng đã thấy được Luân Hồi Phong của mình, còn có Tử Điện Phong của Phương Thanh Tuyết, Già Lam Phong của Già Lam, còn có ngọn núi không có bất cứ sinh cơ gì của Mạnh Thiểu Bạch, mà chỉ có kiếm khí phá trời, đằng đằng sát khí, quỷ thần gào khóc. Làm cho người ta không dám bay lại gần. Nhưng mà dưới ánh mắt xuyên thủng của Phương Hàn phát hiện trong ngọn núi này không có người, Mạnh Thiểu Bạch không có ở trên núi.

Đối với Mạnh Thiểu Bạch, Phương Hàn đã không còn để trong long nữa, bại tướng dưới tay, đã mất đi tư cách tranh phong cùng mình, cho dù có tu luyện tiếp, hạt giống thất bại đã gieo, huống chi thực lực của mình bây giờ, cho dù là Mạnh Thiểu Bạch tu luyện tới thần thông thập trọng, Nghịch Thiên Cải Mệnh, mình cũng một tay bóp chết, không chút nào phải lo lắng.

Cười lạnh một lát, Phương Hàn nhìn về phía dãy núi sâu nhất của Vũ Hóa Môn, ở chính giữa, Thiên Đô Phong của Hoa Thiên Đô.

Trên Thiên Đô Phong, chín toàn kim tháp vẫn trôi nổi, phát ra hào quang vạn trượng, chiếu xạ bốn phía. Là tuyệt phẩm bảo khí Thuần Dương Cửu Cung Kim Tháp, uy lực vô tận còn ở phía trên Đại Phạm Quang Minh Thuyền. Nhưng mà bây giờ Phương Hàn lại không có hứng thú đối với kiện tuyệt phẩm bảo khí này, tầm mắt của hắn đã rộng hơn, cho nên chỉ cảm thấy hứng thú với đạo khí mà thôi.

Nhưng mà thu lấy, để Diêm nuốt xuống gia tăng một chút pháp lực cũng tốt.

Trái lại lần trước Hoa Thiên Đô đã thu Thất Sát Hồ Lô của mình, hiện tại coi như báo thù. Nhưng mà Phương Hàn muốn về dán xếp cho tốt Luân Hồi Phong trước đã.

Vèo!

Nhẹ nhàng hạ xuống Luân Hồi Phong, trực tiếp tiến nhập vào phòng đan, trái lại khiến ma nữ, Hạc Tiên Tử, Long Huyên, Già Lam, quận chúa, còn có rất nhiều nữ đệ tử đang đả tọa quanh Ngũ Ngục Vương Đỉnh giật nảy mình!

"Sao nhiều người như vậy?"

Phương Hàn sững sờ một chút, trong đan phòng của mình lúc này có khoảng chừng hai ba mươi nữ tử, oanh oanh yến yến, tựa hồ cũng là cao thủ mà Già Lam biết. Trong đó còn có Dạ Ngữ, Hư Nguyệt Nhi, một đám người đã từng phục dụng Thần Thông Quả của mình, tấn thăng lên làm Thần Thông Bí Cảnh, chân truyền đệ tử.

"Phương Hàn, huynh đã trở lại! Thật là huynh sao? Những ngày này làm chúng ta lo lắng gần chết. Già Lam sư tỷ đã nghe nói, chưởng giáo Thái Nhất Môn đã hạ thiên đạo lệnh truy sát đối với huynh, cho nên Già Lam sư tỷ triệu tập cao thủ tới, cùng chúng ta luyện chế một kiện pháp bỏa, sau khi luyện thành, có thể đi tìm huynh.

Long Huyên chứng kiến Phương Hàn xuất hiện, liền đứng bậy dậy.

"Thật ra để các ngươi phí tâm rồi." Trong lòng Phương Hàn cảm thấy rất ấm áp, nhìn thấy trong Ngũ Ngục Vương Đỉnh dâng lên từng đạo hỏa diễm, trong ngọn lửa thấp thoáng một mảnh ngọc bội, mảnh ngọc bội này thiếu một góc, nhưng tùy thời tùy khắc đều tản mát ra khí tức không hề tầm thường.

Phương Hàn nhìn lên phía trên, mảnh ngọc bội này lại loáng thoáng có thể biến thành đạo khí.

"Ngọc bội này gọi là ngọc bội Huyền Nữ, là bảo bối do ta rất vất vả mới kiếm được. Nguyên bản là một kiện đạo khí bị tàn phá, sau khi được ta đoạt tới tay, âm thầm tế luyện nhiều năm, không biết hao phí bao nhiêu tâm huyết. Lần này tu luyện gần thành, liền lấy ra rồi nhờ vào Ngũ Ngục Vương Đỉnh của ngươi, lại lần nữa rèn luyện một phen. Hy vọng có thể ngưng tụ ra khí linh, trở lại thành một kiện đạo khí, như vậy có thể đi ra ngoài tìm ngươi, trợ giúp ngươi bình an trở về."

Già Lam chỉ vào tấm ngọc bội đang tế luyện trong lửa, nói.

"Đạo khí bị tàn phá..." Phương Hàn trầm ngâm trong chốc lát, sau đó nói: "Cho dù là đạo khí tàn phá, muốn khôi phục cũng phải có cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh tế luyện, sư tỷ tuy đã vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp, cũng vô pháp tu bổ đạo khí tàn phá. Để cho ta đi."

"Phương Hàn, ngươi thật sự có hảo nhãn lực, liếc mắt nhìn đã có thể biết được ta đã vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp." Già Lam sững sờ một chút, rồi nhìn chằm chằm Phương Hàn, nói: "Thực lực bây giờ của ngươi, đến tột cùng là tới trình độ nào, cảnh giới gì? Ta nghe đồn, khi ở bữa tiệc bốn ngàn năm đại thọ của Linh Lung Tiên Tôn, ngươi đã khuất nhục Huyết Vũ Dương, Vạn Liên Sơn, Tiêu Phi, Ma Suất. Vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp, cướp lấy tam đại vô thượng thần thông, Tổ Mã Cổ Thần Khí, Đại Phổ Độ Thiện Quang, Đại Tu Di Sơn Vương Quyền, cơ hồ là người đứng đầu trong đám Thần Thông Bí Cảnh. Lần này trở về là khiêu chiến Hoa Thiên Đô à?"

"Đúng vậy, lần này ta trở về là để khiêu chiến Hoa Thiên Đô, mười năm ước hẹn giữa ta và hắn mặc dù chưa tới, thế nhưng hiện tại hoàn toàn có thể giết chết hắn."

Phương Hàn vung tay, một pho tượng Phật cao tám chín tấc từ trong thân thể bay ra, buông xuống phía trên Ngũ Ngục Vương Đỉnh, vèo một tiếng hạ xuống liền hút Ngũ Ngục Vương Đỉnh vào bên trong.

Ngũ Ngục Vương Đỉnh này có rất nhiều công năng, là một kiện tuyệt phẩm bảo khí đỉnh phong, nhưng mà phải hấp thụ tám trăm vạn Thiên Ma mới có hiệu quả. Phương Hàn dứt khoát thu nó vào trong tám bộ Phật, để Mộc Đạo Nhân tới tế luyện.

"Mộc Đạo Nhân, ngươi là vạn cổ cự đầu, có thể luyện chế đạo khí, ngươi mau luyện chế ngọc bội Huyền Nữ này đi. Đây là một kiện đạo khí bị tàn phá, hẳn là dễ dàng tu sửa." Phương Hàn truyền âm cho Mộc Đạo Nhân.

"Đạo khí bị tàn phá? Ngọc bội Huyền Nữ, là thứ tốt đấy. Hơn nữa đạo khí này cũng không phải bị hỏng nặng, tu bổ cũng tương đối dễ, gần đây ta chiếm được thân thể Thần vương, lại được ngươi dùng linh khí Thế Giới Chi Thụ cọ rửa, lĩnh ngộ bổn nguyên Mộc Hệ, tu vi cũng phục hồi hơn phân nửa. Vừa vặn kiện Sa La Y của ta bị tổn hại, thế nhưng khí linh vẫn còn, giờ đem nó dung nhập vào trong ngọc bội Huyền Nữ, có thể tu sửa!"

Gần đây thực lực của Mộc Đạo Nhân tăng nhiều, tu vi cũng khôi phục được tám phần.

Chủ yếu là tìm được thân thể của Thần vương, lại được linh khí của Thế Giới Chi Thụ làm dịu.

Thế Giới Chi Thụ chính là thánh vật Mộc Hệ, Mộc Đạo Nhân chính là đại yêu Sa La Mộc. Sau khi được linh khí làm dịu, quả thực làm cho bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương tăng lên một tầng thứ, nếu không phải mỗi ngày cung cấp nguyên khí Tiên giới cho Phương Hàn, để cho mình tu luyện mà nói, thậm chí có thể đột phá lên cảnh giới Bất Tử Chi Thân!

Thực lực của hắn đã khôi phục, Phương Hàn lại càng có nhiều chỗ tốt, tối thiểu nguyên khí Tiên giới cũng tăng lên, mỗi ngày nguyện lực cầu nguyện cũng được tăng lên rất nhiều.

Một phát bắt được ngọc bội Huyền Nữ trong Ngũ Ngục Vương Đỉnh, Mộc Đạo Nhân bao quanh loạn chuyển, từ trong y phục rút ra một khí linh cường đại, sau đó dùng Phật quang chiếu xạ, cứng rắn đánh vào ngọc bội Huyền Nữ.

Oành!

Ngọc bội Huyền Nữ nổ mạnh phát ra một đoàn sánh chói lọi, bay thẳng lên bầu rời. Nhưng mà cỗ khí tức này vừa rồi vọt tới đỉnh núi, lại bị "Đại trận Cự Linh" "Diễn Nguyệt Kiếm Trận" Chặn lại.

Phương Hàn bố trí hai loại đại trận ở dưới, thủ hộ Luân Hồi Phong, thập phần ổn thỏa.

Mộc Đạo Nhân bao quanh loạn chuyển, không ngừng bắt nhiếp, mỗi lần bắn nhiếp lại có một bảo khí cấp bậc pháp bảo bị nát bấy, sau đó hóa thành nguyên khí, dung nhập vào ngọc bội Huyền Nữ.

Phiến ngọc bội này không ngừng được tu sửa.

Đến cuối cùng, ông! Dường như Phượng Hoàng ngâm, phiến ngọc bội này chấn động, từng vòng ánh sáng xanh bắn ra, bóng dáng một pho tượng Huyền Nữ như ẩn như hiện cuối cùng ngưng tụ thành hình.

Đạo khí, đã được Mộc Đạo Nhân đích tay tu sửa!

Phương Hàn tung ra một trảo, liền bắt được phiến ngọc bội này, sau đó đưa cho Già Lam, nói: "Già Lam sư tỷ, ta đã giúp tỷ tu sửa phiến ngọc bội này, từ nay về sau, tỷ cũng có một kiện đạo khí rồi!"

Hiện tại Già Lam là cao thủ thần thông bát trọng Phong Hỏa Đại Kiếp, sau khi có được Vong Tình Thủy của Phương Hàn, nàng tẩy rửa kim đan, rốt cuộc vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp, càng tiến thêm một bước.

Chứng kiến Phương Hàn đưa phiến ngọc bội tới, Già Lam nhẹ nhàng tiếp nhận, trong lúc đó bàn tay nhỏ bé khẽ va chạm với bàn tay Phương Hàn, trên mặt thoáng xuát hiện nét e thẹn.

Già Lam sư tỷ này có vài phần ý tứ với ta... Phương Hàn liếc mắt nhìn Già Lam, trong lòng lập tức hiểu ra cảm tình của Già Lam, nếu như mình ỡm ờ, nhất định có thể làm nàng giống như Yên Thủy Nhất. Dù sao chính mình phát ra lực lượng quá cường đại, Già Lam cũng động tâm, hơn nửa thời gian dài hợp tác, Già Lam rõ ràng có hảo cảm với mình.

"Phương Hàn, ngươi lại có thể chữa trị được đạo khí, pháp bảo này chẳng lẽ chính là Bát Bộ Phù Đồ trong truyền thuyết? Nghe đồn sau khi ngươi rời Linh Lung Phúc Địa, đã dùng thứ này bức lui hai vạn cổ cự đầu Long Đạo Nhân, Mộc Đạo Nhân? Xem ra thực lực của ngươi thật sự có thể thắng được Hoa Thiên Đô, thế nhưng muốn giết chết đối phương, chỉ sợ rất khó. Hơn nữa hiện tại hắn hoàn toàn có thể phòng thủ mà không chiến, dù sao mười năm ước hẹn còn chưa tới." Già Lam chứng kiến ánh mắt của Phương Hàn, trong lòng cũng có phần do dự, nói thầm: không phải mình ám chỉ quá lộ liễu chứ?

"Đúng là kiện pháp bảo này, khi ta tham gia đội ngũ tầm bảo của Đại Huyền đế quốc, sau đó cướp đoạt được nó trên Bàn Long Tinh. Hừ! Hoa Thiên Đô phòng thủ mà không chiến, ta liền khiến hắn phải xuất chiến!" Phương Hàn khu trừ tạp niệm trong đầu, nói: "Các ngươi cứ chờ xem, trước tiên ta thu Cửu Cung Đại Kim Tháp của hắn!"

Trong lúc nói chuyện, thân thể Phương Hàn chợt lướt đi, nháy mắt đã lăng không đứng trên đỉnh núi, ánh mắt bắn ra, trực tiếp tung ra một trảo chộp tới tòa Cửu Cung Đại Kim Tháp trên Thiên Đô Phong!

...