Chương 1097: Bức bách


...

Một câu bừng tỉnh người trong mộng.

Nam tử đầu đầy tóc trắng, bạch y như tuyết, cư nhiên là nhân vật truyện kỳ của Nam Cung thế gia. Nam Cung Thương Tâm. Tình thánh.

Một vị Thánh nhân, Thánh Tiên.

Trở thành nhân vật cấp "Thánh" siêu phàm nhập Thánh.

Thần sắc của Phương Hàn vẫn vô cùng tỉnh táo, đối mặt với Thánh nhân hắn vẫn thờ ơ, hiện ra thần sắc trấn định không đổi cho dù trời có sụp xuống, điểm này làm cho đám người Hư Mộ Vân không ngừng hâm mộ.

Vô luận là Đạo Húc thánh tử, Thần Nhất Mi thái thượng trưởng lão hay Hư Mộ Vân đều cảm thấy trái tim như rơi vào hố băng. Bọn họ đều biết ân oán giữa Phương Hàn cùng Nam Cung thế gia, thậm chí còn cướp lấy tuyệt phẩm tiên khí Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến của đối phương, Nam Cung thế gia tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.

Thế nhưng tuyệt đối thật không ngờ một vị Thánh nhân của Nam Cung thế gia lại xuất hiện.

Cao thủ cấp bậc Thánh Tiên chính thức căn bản bình thường sẽ không xuất hiện đối phó với đám đệ tử bình thường. Cho dù là Tổ Tiên cũng không đáng để Thánh Tiên đi đối phó.

Mỗi một vị Thánh Tiên, sở dĩ gọi là Thánh là vì Thánh nhân chi đạo chế ước lẫn nhau. Tại Vũ Hóa Môn cũng có Thánh nhân, Thánh nhân đối với Thánh nhân cũng rất cố kỵ, cũng sẽ không động thủ vì một tên đệ tử cấp thấp.

Thánh nhân cũng có điều cố kỵ, nói cho cùng Phương Hàn tranh đoạt cùng Nam Cung Hoành, đối với Thánh nhân mà nói, là tranh đấu giữa đám đệ tử, hai tiểu hài tử đánh nhau, đại nhân trực tiếp đi ra động thủ cũng không khỏi quá mất mặt.

Tình huống xuất hiện như vậy, Thánh nhân của Vũ Hóa Môn tuyệt đối sẽ không ngồi yên không để ý tới. Chỉ cần Đạo Húc thánh tử phát động một số truyền âm thần trên người, lão ngoan đồng cao tầng của Vũ Hóa Môn lập tức sẽ biết.

"Đạo Húc sư huynh, chậm hãy động thủ, nghe xem Tình thánh muốn nóigif." Phương Hàn trông thấy Đạo Húc thánh tử đang chuẩn bị bóp nát phù lục truyền tin khẩn cấp, bẩm báo tình huống cho một số lão ngoan đồng của Vũ Hóa Môn, thế cho nên hắn liền phất tay ngăn cản.

"Tình thánh tiền bối, lần này ngươi tìm tới ta, không phải là vì chuyện Nam Cung Hoành quỳ ba ngày ba đêm đúng không? Nếu như là vì chuyện nhỏ này, vậy thân phận của ngươi cũng quá giảm xuống rồi!"

Phương Hàn đối mặt với "Tình thánh" đứng sừng sững trên ngọn núi ngoài ngàn dặm, trên mặt cũng không hề có nửa điểm khẩn trương.

Không ai có thể trấn định khi đối mặt với Thánh nhân như thế, thế nhưng Phương Hàn lại làm được, nhất là khi đối với Thánh nhân có thù với mình.

"Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến của ta đâu? Ngươi nên đem trả lại đi." Tình thánh Nam Cung Thương Tâm trông thấy Phương Hàn trấn định tự nhiên, đành chậm rãi nói, trong ánh mắt không khỏi lóe lên quang trạch kỳ dị.

Có phần tán thưởng.

Bạch y tuyết trắng của hắn đứng trong mưa bụi mông lung, thật giống như nhân vật từ trong bức tranh đi ra.

Mặc dù không có một chút khí thế, lực lượng không bạo phát ra, thế nhưng Đạo Húc thánh tử, Thần Nhất Mi, Hư Mộ Vân đều có cảm xúc muốn quỳ lạy cúng bái.

Đây là uy áp của Thánh nhân chân chính, không gì sánh kịp, không ai có thể chống lại.

"Ta đã luyện hóa. Bằng không ta cũng không nhanh như vậy tấn thăng đến cảnh giới Tổ Tiên." Đối mặt với vị tuyệt đại Thánh Tiên này, thượng cổ thánh nhân muốn đòi lại bảo bối của mình, Phương Hàn lại trực tiếp ăn ngay nói thật, hiện tại hắn quả thật không có Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến mà giao ra: "Tình thánh tiền bối, ngươi thân là Thánh nhân, phải cần hẳn là Vương Phẩm tiên khí, chỉ là một kiện tuyệt phẩm tiên khí, không ngờ lại đích thân tới tìm ta?"

"Thật can đảm!"

Tình thánh Nam Cung Thương Tâm nói: "Thực lực của ngươi tuy mạnh, thế nhưng trong mắt của ta vẫn không đủ nhìn. Cư nhiên dám ăn nói với ta như vậy? Chẳng lẽ là thật không sợ chết? Tưởng ta không thể giết được ngươi sao?"

"Ngươi muốn giết ta?" Phương Hàn nở nụ cười: "Từ lúc ta luyện hóa Thương Tâm Cung, Tuyệt Tình Tiến, ngươi nên trực tiếp cách không giết chết ta a, còn chờ tới hiện tại? Nguyên linh của ngươi khắc ở trong đó, ta động đến nguyên linh lạc ấn, chẳng khác nào trực tiếp gây hấn với ngươi, không biết là vì sao ngươi có thể dễ dàng tha thứ như vậy?"

Một câu này, Phương Hàn đã nói tới điểm quan trọng nhất.

Thời điểm "Tình thánh" Nam Cung Thương Tâm vô thanh vô tức tới, vẫn cùng Phương Hàn uống rượu, nhìn như không có chút địch ý nào, thế nhưng Phương Hàn biết người này tuyệt đối không phải hạng người lương thiện gì. Cũng không phải tìm đến mình để uống rượu.

Nói thật ra, với thân phận của mình, không có khả năng kinh động tới Thánh nhân phải tự hạ thân phận tới nói chuyện uống rượu với bản thân.

Một vị cao thủ cấp bậc Thánh Tiên cũng lười nói chuyện với mình. Một khi đắc tội với hắn, hắn có thể tùy ý xuất thủ, các xa mấy đại châu cũng khó có thể thoát chết.

Đối phương cố kỵ chính là "Hỗn Loạn Thiên Quân".

Thời điểm lúc Phương Hàn thu Thương Tâm Cung Tuyệt Tình Tiến, nguyên linh của Tình thánh ở trong đó, khi đạo nguyên linh này đối kháng lại, ý chí mãnh liệt của Hỗn Loạn Thiên Quân buông xuống, gạt bỏ nguyên linh, khiến cho hắn chính thức nắm giữ kiện bảo bối này.

Đối với chuyện như vậy, Tình thánh Nam Cung Thương Tâm khẳng định cũng rất rõ ràng.

"Sau lưng của ngươi quả thực có đại nhân vật che chở!" Ánh mắt của Nam Cung Thương Tâm nhấp nháy: "Hơn nữa chính ngươi cũng không phải hoàn toàn không biết gì."

"Là người muốn gặp vị tiền bối sau lưng ta sao?" Phương Hàn nói thẳng: "Đáng tiếc, ta cũng không biết vị tiền bối này đang ở nơi nào. Không cách nào câu thông cùng với hắn."

"Ngươi phải biết, đại nhân vật sau lưng ngươi có lai lịch gì chứ?" Tình thánh Nam Cung Thương Tâm nói: "Ta muốn gặp vị tiền bối này. Hắn là vị Thiên Quân nào?"

"Thiên Quân!"

"Một vị Thiên Quân? Sau lưng Phong Duyên là một vị Thiên Quân?"

Đạo Húc thánh tử, Thần Nhất Mi thái thượng trưởng lão, Hư Mộ Vân đều nhiệt huyết dâng trào, bọn họ biết Phương Hàn có hậu đài, thầm khẳng định có cao thủ che chở, bằng không cũng không phát triển nhanh như vậy, cũng không phải chỉ có truyền thừa của Cốt Thánh.

Đương nhiên Hư Mộ Vân biết truyền thừa Cốt Thánh đều là giả. Nhưng mà tại thời điểm giết chết tám đệ tử chấp pháp thần ngục Thiên Đình, nàng cũng đã nhìn ra, Phương Hàn có hậu đài, hơn nữa hậu đài rất hùng hậu.

"Không hổ là Tình thánh, Thiên Quân cũng biết." Phương Hàn suy ngẫm trong chốc lát: "Nhưng mà mặc dù ngươi là Thánh nhân, thế nhưng tốt hơn hết là không nên nhúng tay vào chuyện giữa Thiên Quân, nếu không tai nạn buông xuống, chuyện của Thiên Quân không phải Thánh nhân, có thể nhúng tay vào, cho dù Chí Tiên hoàng giả cũng vô ích."

"Thế à? Ngươi không muốn nói? Cũng không muốn nói tên của vị Thiên Quân kia cho ta biết?" Tình thánh Nam Cung Thương Tâm đột nhiên thay đổi sắc mặt, bước tới, vượt qua ngàn dặm, cách không xa chỗ Phương Hàn, khí thế áp bách như sóng triều.

Sắc mặt của Đạo Húc thánh tử, Thần Nhất Mi đều tái nhợt liên tiếp lui về phía sau, hai mắt nổ đom đóm.

Mà Hư Mộ Vân thì càng không chịu nổi, phun ra một ngụm máu tươi.

Chỉ có Phương Hàn là vẫn sừng sững bất động, toàn thân đều đắm chìm trong một đoàn thần quang, gắt gao ngăn cản uy áp của Nam Cung Thương Tâm. Cũng không ai biết tiềm lực của hắn mạnh cỡ nào.

"Không thể trả lời!"

Phương Hàn phun ra bốn chữ.

"Thật sự không thể trả lời? Cũng được, ta sẽ giết ngươi, nhìn xem vị Thiên Quân cái thế kia có đi ra hay không." Tình thánh Nam Cung Thương Tâm lại bước về phía trước một bước. Khí thế tăng vọt, bạch y trên người bay phất phới, như đại kỳ trong gió.

Ầm ầm ầm!

Y phục trên người Đạo Húc thánh tử, Thần Nhất Mi thái thượng trưởng lão đều nổ tung, thân thể xuất hiện vết rách, máu tươi phun ra, cả người thiếu chút nữa bạo tạc, hóa thành một đoàn huyết nhục.

Mà Hư Mộ Vân được Phương Hàn duỗi trảo thủ, một vòng hỏa diễm quang minh xuất hiện trên đỉnh đầu, để nàng ẩn núp phía sau mình. Không bị uy áp ảnh hưởng.

Tình thánh Nam Cung Thương Tâm thậm chí không cần xuất thủ, khí thế tùy ý phát ra cũng có thể chấn vỡ cương khí của Tổ Tiên, thủ đoạn như thế, quả thực là mới nghe thấy lần đầu.

Nhưng mà chính bản thân Phương Hàn vẫn như cũ sừng sững bất biến.

Thân thể hắn vững vàng sừng sững, hai mắt trống rỗng, bên trong có vòng xoáy tinh vân tựa hồ như đang thôi toán thứ gì đó.

Ông!

Tình thánh Nam Cung Thương Tâm một lần nữa bước lên: "Ta cho ngươi thêm một cơ hội, nói ra lai lịch của đại nhân vật sau lưng ngươi, nếu không ta sẽ giết ngươi! Khiến ngươi không có khả năng tu luyện nữa."

Một bước này khiến tóc trắng trên đầu hắn bay lên.

Xung quanh Phương Hàn, từng đạo hư không liệt ngân nứt ra, Đạo Húc thánh tử, Thần Nhất Mi thái thượng trưởng lão rốt cuộc cũng bạo tạc, toàn thân bắt đầu bốc cháy.

Trong ánh mắt của Phương Hàn, tinh vân đột nhiên đình chỉ vận chuyển, đại thủ duỗi ra, lăng không tung trảo, hai luồng nguyên khí mãnh liệt từ trong lòng bàn tay bay ra, hoàn toàn bao vây lấy Đạo Húc thánh tử, Thần Nhất Mi thái thượng trưởng lão, cũng kéo về phía mình.

Hai người ở trong nguyên khí lập tức trọng sinh, hồi phục.

Trên đỉnh đầu Phương Hàn dâng lên ngọn đèn đồng đen, ngọn đèn được đốt lên, lập tức xuất hiện một vị Thánh nhân Phật Đà, kết hợp cùng nguyên khí của Phương Hàn, hào quang tỏa ra vạn trượng. Ngăn cản áp lực của thánh Nam Cung Thương Tâm.

"Cái này thì có tác dụng gì? Chẳng lẽ có thể ngăn cản được ta? Bất quá ta cũng không khi dễ ngươi, ta sẽ không vận dụng bất kì nguyên khí, thần thông gì, chỉ bằng khí thế để áp bách ngươi. Nếu ngươi có thể ngăn cản, ta đây sẽ bỏ qua, nếu như không ngăn cản nổi, vậy cũng đừng trách ta vô tình."

Tình thánh Nam Cung Thương Tâm một lần nữa bước tới.

Xì!

Đại phong thổi qua, ngọn đèn đồng đen nho nhỏ trên đỉnh đầu Phương Hàn cư nhiên bị dập tắt.

Sau đó thân thể của hắn liên tiếp lùi về phía sau, lướt đi trên không trung.

Tình thánh Nam Cung Thương Tâm chỉ tùy ý từng bước một đi tới, hình thể càng cao lớn hơn, quả thực có thể nhét đầy thiên địa. Là vị thần duy nhất. Trên thân thể của Phương Hàn phát ra rất nhiều quang huy, thế nhưng đối mặt với khí tức áp bức này, căn bản không cách nào chống lại.

"Chân thân của người này chính thức là Tình thánh, không phải hóa thân. Bất kì Đạo thuật gì của ta đều không thể công kích lên hắn, không thể phá được khí thế của hắn." Trái tim Phương Hàn co thắt, thân thể cũng giống như đông lại trên không trung, không cách nào lùi về phía sau, bị Nam Cung Thương Tâm gắt gao kiềm chế. Nếu như là Tổ Tiên bình thường đã bị thịt nát xương tan, hóa thành bột mịn rồi.

"Trừ phi, trừ phi ta thi triển ra Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Thần Quyền, ba mươi ba lần chiến lực mới có thể đánh bại khí thế của hắn. Nhưng cũng không có hi vọng đào tẩu. Người này quá mạnh mẽ!" Phương Hàn kiệt lực vận chuyển pháp tắc, lực lượng, còn có tinh thể thần quốc trong cơ thể. Nhưng mà những lực lượng này dưới khí thế áp bách của đối phương cũng dần dần không thể cầm cự được nữa.

Trong Bổ Thiên Lô, từng đạo Bổ Thiên chân khí cũng bắt đầu sôi trào.

Pháp tắc trên người Phương Hàn không ngừng đứt gãy, lại không ngừng được bổ thiên pháp tắc chữa trị.

Nam Cung Thương Tâm vừa xuất ra khí thế áp bách, vừa nhìn Phương Hàn cũng chưa từng phun ra một ngụm máu nào, trong lòng cũng rất kinh ngạc. Hắn tự nhiên không biết Bổ Thiên chân khí Bổ Thiên chân khí Phương Hàn huyền diệu cỡ nào, hắn cho rằng Phương Hàn bằng vào năng lực của bản thân có thể chống lại tất cả khí tức áp bách.

"Cho dù Nguyên Tiên cũng không có phần bổ sự này. Cũng được, ta sẽ thi triển ra thực lực chân chính."

Nam Cung Thương Tâm ngẩng đầu lên cao, vòm trời cơ hồ tiến nhập vào trong đầu hắn, y phục trên người lập tức đình chỉ phấp phới. Khí tức còn mãnh liệt hơn mười lần so với vừa rồi.

Đúng lúc này, trong chỗ tối tăm, một cỗ ý chí vô cùng cường hoành quán chú tiến nhập vào trong tinh thể thần quốc cùng thức hải của Phương Hàn.

...