...
Biên soạn: Đức Uy - thegioitruyen.com
---
Đường Vũ Lân rất chăm chú đoán tạo, không hề chịu chút ảnh hưởng nào do biến hóa khí tức của bên kia. Mỗi một lần Trầm Ngân Chuy hạ xuống, đều mang theo sự hô hoán và kêu gọi của hắn.
Hắn không hề sốt ruột chút nào, vẫn luôn cùng Lam Mang Thai Đồng giao lưu, từng chút một hô hoán khí tức sinh mạng của nó. Cũng không hề kích thích mãnh liệt, mà chỉ là để cho nó tự mình thức tỉnh.
10 phút trôi qua, 30 phút trôi qua. Số thời gian hắn dùng đã gấp đôi đối phương, mà khối Lam Mang Thai Đồng trước mặt hắn, rốt cục đã bắt đầu sáng lên ánh sáng dìu dịu.
Vòng xoáy xoay tròn, cũng không phải mỗi một mặt bên đều có, chỉ duy nhất chính diện. Nhưng vòng xoáy này lại chậm rãi nổi lên ánh sáng màu xanh lam óng ánh long lanh, không có bất kỳ tạp chất gì, làm cho người ta có một loại cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái. Không có một vết tích gượng ép, hơi thở sự sống dâng lên nồng đậm.
Hắn đây là đang…?
Sau khi Lâm Dục Hàm hoàn thành quá trình đoán tạo của chính mình, ngay sau đó liền nghiêm túc xem Đường Vũ Lân đoán tạo. Từ biểu hiện trước đó của Đường Vũ Lân nàng đã nhìn ra được, đây tuyệt đối là một đối thủ mạnh mẽ. Đương nhiên, nàng cũng không cho là Đường Vũ Lân có thể thắng được mình. Đặc biệt là ở trong cuộc tranh tài này, lại càng là như vậy. Hắn đã dùng một lượng thời gian nhiều gấp đôi mình, coi như cuối cùng có thể hoàn thành Linh Đoán, thứ nhất là phẩm chất cũng không có khả năng sẽ cao hơn thành phẩm Linh Đoán của mình. Đồng thời, thời gian của hắn dùng nhiều như vậy, cũng sẽ bị giảm điểm. Có nhiều khán giả như vậy, bọn họ cũng không thể ăn gian mà thiên vị.
Thế nhưng, khi nàng nhìn thấy năng lực mà Đường Vũ Lân thể hiện ra trước mắt, trong lòng lại âm thầm chấn động. Nếu như nói quá trình Linh Đoán vừa nãy của nàng là giao cho kim loại sinh mệnh, như vậy, Đường Vũ Lân hiện tại chính là đang kêu gọi sinh mệnh.
Hắn cũng không hề trực tiếp thông qua đoán tạo và hồn lực để truyền năng lượng sinh mệnh vào khối Lam Mang Thai Đồng này, mà lại thông qua một chút xíu sức sống nhỏ nhoi của Thiên Đoán Hữu Linh để chậm rãi thức tỉnh Lam Mang Thai Đồng.
Linh Đoán cũng chia làm rất nhiều loại thủ đoạn, phương thức lúc này hắn sử dụng là khó nhất! Nhưng Linh Đoán Kim Loại được đoán tạo theo phương pháp này, phương diện sức sống cũng là dồi dào nhất, đồng thời cũng có linh tính lớn nhất. Nhưng điều này cần hồn lực mạnh mẽ để chống đỡ, đồng thời, còn phải không ngừng truyền sức sống vào cho Linh Đoán Kim Loại.
Võ Hồn của hắn hẳn là có quan hệ với sức sống, nếu không sẽ không thể nào làm được điểm này. Tuyệt đại đa số Hồn Sư đều không làm được, trừ phi Hồn Sư chịu trả giá bằng sức sống của chính mình.
Lâm Dục Hàm phát hiện, Trường Cung Diễn đương nhiên cũng phát hiện. Hắn nhíu chặt chân mày, nhìn Đường Vũ Lân đoán tạo. Phương thức đoán tạo mà Đường Vũ Lân chọn hiếm thấy hơn rất nhiều, cũng không hề dễ thành công. Hắn mới chỉ có tu vi hồn lực là tam hoàn, có thể chống đỡ đến khi hoàn thành?
Thế nhưng, rất nhanh bọn họ liền phát hiện, hồn lực của Đường Vũ Lân tựa hồ như vô cùng ngưng tụ, hơn nữa rất dồi dào, không hề ảnh hưởng chút nào đến quá trình đoán tạo của hắn.
Nửa giờ trôi qua. Rốt cục, song chùy của Đường Vũ Lân bỗng nhiên hạ xuống, cùng lúc đó hắn hít một hơi thật sâu. Bên trong Lam Mang Thai Đồng một cách tự nhiên phát sinh một tiếng ong ong réo rắt tự nhiên. Đó là thanh âm vui sướng, cứ như một đứa bé vừa mới ra đời, hơi thở sự sống nồng đậm hóa thành điểm điểm lam quang phiêu đãng, truyền ngược lại vào trên người Đường Vũ Lân.
Phụng dưỡng sinh mệnh!
Sáng Sinh Linh Đoán!
Đây là đặc tính Linh Đoán ở tầng thứ cao nhất đấy!
Linh Đoán Tạo của hắn, lại có thể đạt đến trình độ cao như thế sao?
Tiếng hoan hô, tiếng huýt gió, trong phút chốc vang vọng toàn bộ phòng khách, một nụ cười mỉm nhẹ nhàng cũng theo đó xuất hiện trên khuôn mặt của Đường Vũ Lân.
Đúng vậy, trải qua thời gian tu luyện dài như vậy, hồn lực của hắn tuy rằng còn có chênh lệch một khoảng cách đến cấp 40, nhưng dưới sức ảnh hưởng của Huyền Thiên Công và huyết mạch lực, mức độ ngưng tụ và bền bỉ của hồn lực cũng có được ưu thế trời cao ưu ái. Đặc biệt là lý giải của hắn đối với sinh mạng.
Điểm cống hiến cho khu vực tu luyện chuyên dụng cũng không hề bị lãng phí. Ở nơi đó, mỗi ngày cảm thụ sóng sinh mệnh của thực vật, đã giúp hắn khắc sâu hơn thể ngộ đối với sinh mệnh gấp nhiều lần. Hắn đem những thứ này dung nhập vào bên trong việc tu luyện của chính mình, cũng dung nhập vào bên trong quá trình đoán tạo, lúc này mới có sự tiến bộ như hiện tại.
Tỷ lệ Linh Đoán Tạo thành công đã vượt qua tuyệt đại đa số Đoán Tạo Sư cấp 5, hơn nữa còn là Sáng Sinh Linh Đoán.
Thời gian tuy lớn, nhưng phẩm chất lại khác biệt. Sáng Sinh Linh Đoán Kim Loại có thể tiến hành gia công thêm, tuy rằng bởi vì không phải là làm liền một mạch nên không cách nào đạt đến cấp độ Hồn Đoán Tạo, nhưng lại có thể tiến hành Dung Đoán. Chỉ cần điểm này, giá trị của khối Sáng Sinh Linh Đoán Kim Loại này, đã vượt xa Linh Đoán Kim Loại phổ thông rồi.
Tiếng ong ong nhu hòa kéo dài đầy đủ nửa phút mới chậm rãi kết thúc. Khối Linh Đoán Lam Mang Thai Đồng này không hề huyễn lệ như khối mà Lâm Dục Hàm tạo ra, nhưng bản thân lại thông suốt, ánh sáng bên trong lập loè một cách có quy luật, cứ như là một trái tim nhỏ đang đập vậy, đem lại một cảm giác cảm động không nói nên lời.
Lâm Dục Hàm há hốc miệng, tuy rằng trong ánh mắt vẫn như trước có chút không phục, nhưng nàng lại không hề lên tiếng.
Chấn Hoa khẽ mỉm cười, đi tới bên cạnh Đường Vũ Lân, giơ tay cầm lấy khối Linh Đoán Lam Mang Thai Đồng.
"Không tệ, có tiến bộ!"
Đường Vũ Lân cười cười, sau đó liền khoanh chân ngồi xuống ở tại chỗ, nhắm mắt dưỡng thần. Đoán tạo liên tục hơn một giờ, tiêu hao đối với tinh thần lực và hồn lực của hắn không hề nhỏ.
"Trường Cung huynh, phán đoán thế nào?" Chấn Hoa hướng về Trường Cung Diễn hỏi.
Trường Cung Diễn lạnh nhạt nói: "Đẳng cấp không giống nhau, lượt đấu này, các ngươi thắng!" Ánh mắt của hắn có chút ảm đạm, vốn tưởng rằng lượt đấu này tuyệt đối chắc ăn, nhưng lại thất bại.
Đúng như hắn nói vậy, đẳng cấp không giống nhau! Đồng dạng là Linh Đoán, giao cho sinh mệnh và thai nghén sinh mệnh hai phương thức tuyệt đối không giống nhau. Sáng Sinh Linh Đoán chính là cảnh giới tối cao của Linh Đoán. Đừng nói là Lâm Dục Hàm, coi như là hắn, cũng đoán tạo không ra được Sáng Sinh Linh Đoán. Bởi vì đây không phải là vấn đề về tu vi, cũng không phải là vấn đề về thực lực Đoán Tạo Sư! Mà là do đặc tính của bản thân Võ Hồn. Không có đặc tính sáng tạo sinh mệnh, sẽ không thể nào đoán tạo ra loại Linh Đoán có đẳng cấp cao nhất này.
Chấn Hoa lại lắc đầu một cái, nói: "Không, chúng ta thua. Tuy rằng phẩm chất Linh Đoán của Vũ Lân tốt hơn một chút, nhưng thời gian tiêu hao để Linh Đoán của lệnh đồ ngắn hơn nhiều lắm! Hơn nữa còn giao cho khối Linh Đoán Kim Loại này đặc tính lôi điện đặc thù, hoàn toàn không kém hơn Dung Đoán Kim Loại phổ thông. Từ công hiệu thực tế để phán đoán, trừ phi khối Linh Đoán Lam Mang Thai Đồng này của Vũ Lân có thể tìm ra được Linh Đoán Kim Loại có phẩm chất tương đồng để tiến hành Dung Đoán, bằng không về tác dụng, rất khó vượt qua thành phẩm của lệnh đồ. Hơn nữa thời gian còn lâu gấp ba lần. Đánh giá một cách công bằng hợp lý, hẳn là Vũ Lân hơi kém hơn một chút."
Trường Cung Diễn ngẩn người, "Thế nhưng Dục Hàm lại chiếm tiện nghi ở phương diện Đoán Tạo Chuy đối với Lam Mang Thai Đồng!"
Chấn Hoa khẽ mỉm cười, "Song phương lựa chọn kim loại, đương nhiên phải chọn loại có lợi đối với mình nhất, trận thứ hai Vũ Lân cũng sẽ làm ra lựa chọn tương tự. Trận đầu các ngươi thắng. Trận thứ hai song phương chuẩn bị một chút, 10 phút sau sẽ bắt đầu!"
Ánh mắt Trường Cung Diễn sáng lên, cách nhìn đối với Chấn Hoa rõ ràng không còn sắc bén thù địch nhiều như lúc đầu. Chấn Hoa thế này đã là rất nể tình rồi! Giới Đoán Tạo Sư đánh giá hiệu quả tinh luyện kim loại có hệ thống quy tắc của chính mình. Coi như về hiệu quả sử dụng thực tế, khối Linh Đoán Kim Loại này của Lâm Dục Hàm không tệ, nhưng lại chênh lệch về đẳng cấp. Vốn lẽ ra, dù như thế nào đi nữa cũng đều không thể thắng được.
Nhưng nếu Chấn Hoa đã nói như vậy, hắn cũng không đi phản bác. Đối với trận đấu này, khát khao giành chiến thắng của hắn thật sự là quá lớn.
Hơn nữa, Chấn Hoa chỉ nói là song phương nghỉ ngơi 10 phút. Bên trong quá trình đoán tạo vừa nãy, không thể nghi ngờ tiêu hao của Đường Vũ Lân phải lớn hơn nhiều. Thời gian 10 phút có thể khôi phục lại bao nhiêu hồn lực và tinh thần lực chứ? Coi như lượt đấu thứ hai hắn lựa chọn kim loại mà mình am hiểu hơn, nhưng đoán tạo trăm sông đổ về một biển, ưu thế của bản thân cũng không quá to lớn. Mà chênh lệch hồn lực, rất có khả năng sẽ tạo thành vấn đề đối với việc đoán tạo khối kim loại thứ hai. Xác xuất thắng lợi của Dục Hàm không hề nhỏ.
Mặc dù biết đối phương không muốn chiếm tiện nghi của phe mình, nhưng Trường Cung Diễn vẫn không khỏi âm thầm kính phục đối với Chấn Hoa. Vị này không hổ là Hội trưởng Đoán Tạo Sư Hiệp Hội, đúng là phóng khoáng!
Sau 10 phút, trận thứ hai bắt đầu.
"Ta chọn Trầm Ngân." Đường Vũ Lân không chút do dự đưa ra lựa chọn. Hắn cũng không giống như trong tưởng tượng của Lâm Dục Hàm và Trường Cung Diễn, sẽ lựa chọn một loại kim loại hiếm phẩm chất đặc biệt cao, mà lại lựa chọn loại kim loại phổ thông, Trầm Ngân.
Trầm Ngân có đặc tính rất đơn giản, hơn nữa còn là kim loại hết thảy Đoán Tạo Sư ở thời điểm ban đầu thường sẽ sử dụng. Không có một ai lại không quen thuộc với Trầm Ngân cả. Lựa chọn Trầm Ngân, hắn ta muốn quá trình Linh Đoán dễ dàng hơn một ít sao?
Hắn không thể lại đoán tạo ra Sáng Sinh Linh Đoán một lần nữa! Trong lòng Lâm Dục Hàm âm thầm nghĩ vậy. Sáng Sinh Linh Đoán khó khăn đến mức nào, hơn nữa còn tiêu hao rất lớn đối với tinh thần lực và hồn lực, đều không phải là một con số nhỏ đâu! Trừ phi đạt đến cấp bậc Thánh Tượng, bằng không, sáng sinh liên tục hai lần, là chuyện không thể nào.
Nung đốt Trầm Ngân. Lâm Dục Hàm yên lặng mà nhìn gã thiếu niên đối diện, Đường Vũ Lân cảm nhận được ánh mắt của nàng, nhìn về phía nàng khẽ mỉm cười.
Nét cười của hắn thật ấm áp, cũng rất sạch sẽ. Đẹp trai quá đi! Lâm Dục Hàm khẽ động trong lòng, lập tức cúi đầu, muốn ngay lập tức bắt đầu đoán tạo. Nàng không thể để cho tâm tình của chính mình xuất hiện bất kỳ gợn sóng nào. Đối với Đoán Tạo Sư mà nói, quan trọng nhất chính là sự tập trung.
Quá trình nung đốt kết thúc, hai khối Trầm Ngân chậm rãi bay lên.
Lâm Dục Hàm hít sâu một hơi, cùng lúc đó tả chuy lặng yên hạ xuống. Trầm Ngân sao? Linh Đoán không thành vấn đề! Nàng ngược lại muốn xem xem, hắn còn có thể Linh Đoán thành công hay không?
"Ầm ——!!" Bên này, tả chuy của nàng vừa mới chạm nhẹ lên trên Trầm Ngân, một bên khác, tiếng nổ vang cũng đã truyền đến.
...