Chương 213: Đệ tam Đường Môn tuyệt học


...

Biên soạn: Đức Uy

Bản convert lấy từ truyencv.com

----------------------------------------------

Mộ Hi hừ một tiếng, "Muốn đuổi ta đi? Ta liền không đi." Vừa nói, nàng vừa đặt mông lên vết thương của Đường Vũ Lân ngồi xuống.

Này cũng thật là...

Đường Vũ Lân đối với vị sư tỷ này của hắn cũng không có biện pháp nào.

Từ Lạp Trí đi quanh Đường Vũ Lân một vòng, nhìn nơi này, nhìn chỗ kia, "Ngươi cũng thật là một tên quái vật! Vậy mà thật sự không có chuyện gì, làm người khác khó mà tin được."

Đường Vũ Lân bất đắc dĩ nói: "Không phải là ngươi chỉ đến kiểm tra vết thương của ta thôi đấy chứ. Cùng nhau ăn đi, nước miếng của ngươi sắp rơi xuống đất rồi kìa."

"Thật sao?" Từ Lạp Trí thấp giọng nói: "Ngươi thật sự không giận ta à?"

Đường Vũ Lân cười nói: "Thật vất vả mới tìm được một đồng đạo đi chung con đường ăn uống, tại sao ta phải giận ngươi!? Hơn nữa ngươi không phải đã nói, ngươi ăn thua ta, nên muốn nhận ta làm đại ca sao? Ta cũng không cần phải chấp nhất với tiểu đệ đệ làm gì."

Từ Lạp Trí nghe hắn vừa nói như thế, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Đúng vậy, đúng vậy! Theo đại ca được ăn ngon, vậy ta sẽ không khách khí." Vừa nói, hắn liền vươn tay tóm lấy một miếng giò heo lớn gặm gặm.

Mộ Hi ở một bên xem mắc cười, tại sao lại có thêm một con heo khác ngoài Đường Vũ Lân xuất hiện thế này!?

"Há, đúng rồi, lão đại, ta đến thật ra có chút chuyện khác. Ta cho ngươi ít đồ ăn." Vừa nói, trên người Từ Lạp Trí tuôn ra gợn sóng hồn lực, tiếp theo, hai vòng ánh sáng dưới chân hắn sáng lên, rõ ràng là hai cái Hồn Hoàn.

"Ta có một cái bánh bao thịt." Hắn lẩm bẩm đọc một câu, sau đó một cái bánh bao trắng toát liền xuất hiện ở trong tay, ánh sáng của đệ nhất Hồn Hoàn cũng thuận theo đó lấp lánh mấy lần.

Đường Vũ Lân sững sờ, Mộ Hi cũng trợn tròn hai mắt.

"Thực Phẩm Hệ Hồn Sư?" Đường Vũ Lân cùng Mộ Hi đồng thanh kêu lên.

Hồn Sư chia làm Chiến Hồn Sư cùng Khí Hồn Sư, Thực Phẩm Hệ Hồn Sư thuộc nhóm Khí Hồn Sư. Là một loại phi thường hiếm thấy.

Đường Vũ Lân cùng Mộ Hi sở dĩ kinh ngạc, là bởi vì tên Tiểu Bàn Tử này không chỉ là Thực Phẩm Hệ Hồn Sư; mà chỉ mới 10 tuổi đã đã có hai cái Hồn Hoàn.

Thực Phẩm Hệ Hồn Sư là một trong những Võ Hồn khó có thể tu luyện nhất, đã được công nhận.

Bánh bao, chính là Võ Hồn của tên này.

Liên tưởng lại hôm biểu diễn đầu tiên của Thiên Hải Liên Minh Thi Đấu, khi đó hắn ném cho đồng đội một đồ vật trắng toát, Đường Vũ Lân giờ mới hiểu được, cái kia không phải là bánh màn thầu, mà là bánh bao.

Bánh bao thịt...

Cũng thật là...

Đường Vũ Lân tiếp nhận bánh bao của hắn, một phát cắn xuống, thực sự rất thơm! Bên trong thịt, nhân bánh phong phú, còn nóng hổi, mang theo nhiệt khí thơm phức.

Ăn liền mấy cái, nhất thời, một luồng ấm áp truyền khắp toàn thân. Đường Vũ Lân chỉ cảm thấy hồn lực trong thể nội dâng trào, thể lực cũng khôi phục lại nhanh chóng.

Từ Lạp Trí có chút đắc ý nói: "Đệ nhất hồn kỹ này của ta là Khôi Phục Đại Bao Thịt, có thể đồng thời khôi phục thể lực, hồn lực, hơn nữa có thể sử dụng được cả trong chiến đấu hoặc lúc bình thường. Còn có hiệu quả cố bản bồi nguyên nhất định. Hẳn sẽ có sự trợ giúp nhất định đối với ngươi. Có muốn ăn thêm vài cái nữa hay không?"

"Tốt!" Bánh bao thịt hắn tạo ra đúng là ăn rất ngon, Đường Vũ Lân ăn liền mười mấy cái, hắn lập tức cảm thấy tốc độ hồi phục của vết thương mình lại tăng nhanh hơn. Hơn nữa hồn lực cũng khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

Trái lại Từ Lạp Trí cũng không tiêu hao bao nhiêu hồn lực.

"Thực sự là Võ Hồn thần kỳ!" Đường Vũ Lân suýt xoa.

Từ Lạp Trí có chút đắc ý nói: "Đó là đương nhiên. Ta nhìn vậy chứ cũng là trăm năm hiếm có Tiên Thiên Mãn Hồn Lực - Thực Phẩm Hệ Hồn Sư đó nha. Ở học viện, ta là đệ tử nội viện được chọn sẵn trong tương lại. Kiểm tra thiên phú của ta còn cao hơn so với Tinh Lan tỷ nữa."

Hai tên heo heo tiếp tục đại nghiệp đồ sát thức ăn, nhìn bọn chúng ăn mãn nguyện, ngay cả Mộ Hi cũng không nhịn được hướng về Từ Lạp Trí xin vài cái bánh bao thịt để ăn, quả nhiên hiệu quả phi phàm.

Đường Vũ Lân âm thầm cảm thán, nếu như Từ Lạp Trí có thể luôn ở bên cạnh mình là tốt rồi, lượng cơm ăn của mình lớn như vậy, nếu bên người có thể có một vị Thực Phẩm Hệ Hồn Sư, bất luận lúc nào cũng đều không cần lo lắng không có đồ để ăn, ôi thật là một thế giới tươi đẹp!

Bánh bao nhân thịt heo của Từ Lạp Trí quả thật rất có hiệu quả. Sáng hôm sau, thời điểm Đường Vũ Lân đang tu luyện Tử Cực Ma Đồng, cũng cảm giác được tinh-khí-thần của mình đã hoàn toàn khôi phục, ngay cả vảy vết thương cũng bóc ra, lộ ra da thịt lành lặn bên trong.

"Tốc độ khôi phục của ngươi so với ta tưởng tượng còn nhanh hơn!” Vũ Trường Không đứng ở bên người Đường Vũ Lân, thầy trò hai người đang cùng tu luyện Tử Cực Ma Đồng.

Tạ Giải cũng là Đường Môn đệ tử, hắn chọn một môn tuyệt học Đường Môn khác, không phải Tử Cực Ma Đồng. Hắn chọn trúng chính là Huyền Thiên Công và Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ.

Vũ Trường Không nói: "Ngươi còn đi tham gia thi đấu Đoán Tạo Sư sao?"

Đường Vũ Lân lắc lắc đầu, đã xác định đứng vị trí thứ nhì, dĩ nhiên là không cần phải đi thi, quán quân nhường cho sư tỷ là được rồi.

"Tốt lắm, trở về phòng đi, ta dạy cho ngươi một môn tuyệt học khác của Đường Môn."

Đường Vũ Lân chấn động trong lòng, lại có thể học tập tuyệt học Đường Môn mới, sẽ là gì chứ?

Huyền Thiên Công gia tăng thật lớn tốc độ tu luyện hồn lực của hắn, hơn nữa giúp hắn áp súc hồn lực, có thể tăng cường sức chiến đấu và thời gian duy trì hồn lực.

Tử Cực Ma Đồng, khiến cho khống chế lực của hắn trở nên mạnh hơn, cũng là một môn tăng cường thủ đoạn công kích. Quan trọng nhất chính là, đây là một pháp môn tu luyện tinh thần lực, không có Tử Cực Ma Đồng, hắn căn bản không thể hoàn thành lần thứ hai thăng linh.

Đệ tam Đường Môn tuyệt học, sẽ là cái gì? Hắn tin tưởng, Vũ lão sư giúp mình lựa chọn, nhất định là một tuyệt học thích hợp nhất cho bản thân mình.

Trở về phòng, Vũ Trường Không kéo rèm cửa sổ lại, thắp Hồn Đạo Đăng * trong phòng lên.

*đèn

"Võ Hồn của ngươi trời sinh yếu kém, chính ngươi hẳn là cũng cảm giác được, dù cho tăng lên tới Thiên Niên cấp độ, bởi vì vấn đề Võ Hồn này, ngươi vẫn như cũ không thể so sánh được với những Hồn Sư có Võ Hồn đỉnh cấp. Thế nhưng, ngươi có ưu thế của ngươi, chính là thân thể biến dị. Cường độ thân thể của ngươi vượt xa người bình thường, thậm chí là vượt gấp mấy lần, đặc biệt là khi ngươi vận dụng huyết thống sức mạnh phóng thích Kim Lân, hiệu quả càng mạnh hơn."

"Bởi vậy, tác dụng chủ yếu của Võ Hồn của ngươi là khống chế, ta cũng hi vọng trong tương lai thời điểm ngươi lựa chọn hồn kỹ sẽ cân nhắc theo hướng này. Còn thủ đoạn công kích chân chính sẽ đến từ cơ thể ngươi. Ta không biết tương lai thân thể của ngươi có thể biến dị tới trình độ nào, vì lẽ đó, hiện tại cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước. Giai đoạn hiện nay, Đường Môn tuyệt học thích hợp nhất với ngươi, ta sẽ chọn, Khống Hạc Cầm Long."

"Khống Hạc Cầm Long?" Nghe xong bốn chữ này, trong lòng Đường Vũ Lân hơi chấn động, mơ hồ có một chút cảm thụ từ sâu trong nội tâm.

Vũ Trường Không gật gật đầu, "Dựa theo Đường Môn quy củ, mỗi người khi gia nhập Đường Môn có thể lựa chọn một môn tuyệt học Đường Môn để bắt đầu tiến hành tu luyện. Mới vừa gia nhập lại có thể thông qua trung cấp sát hạch, có thể chọn lấy hai môn, đẳng cấp một chức nghiệp nào đó tăng lên đến cấp 3, có thể lại chọn thêm một môn. Mới nhập môn có thể thông qua cao cấp sát hạch có thể trực tiếp chọn ba môn. Thế nhưng, số lượng tuyệt học Đường Môn có thể học miễn phí cũng chỉ có ba môn. Nói cách khác, dù cho thông qua cao cấp sát hạch đồng thời chức nghiệp tăng lên đến cấp 3, cũng chỉ có thể học trước tối đa 3 môn tuyệt học của Đường Môn mà thôi."

Đường Vũ Lân ngẩn người, "Vậy sau đó con còn muốn học thêm những tuyệt học khác của sư môn, vậy thì làm sao bây giờ?”

Vũ Trường Không nói: "Dựa vào điểm cống hiến đối với tông môn để quy đổi. Dù sao, Đường Môn cũng không thể bao cấp hết tất cả cho đệ tử, tông môn cũng cần phát triển. Chờ trở lại Đông Hải Thành, ngươi có thể đi đến Đường Môn Đông Hải phân bộ của chúng ta để kiểm tra, với đẳng cấp nghề nghiệp hiện tại của ngươi, đã có thể bắt đầu hoàn thành một vài tông môn nhiệm vụ. Đến lúc đó ngươi sẽ biết phải làm gì để đổi lấy Đường Môn tuyệt học, hoặc là trao đổi những vật khác cùng đồng môn."

"Vâng." Đường Vũ Lân có chút hưng phấn, hắn cũng không cảm thấy việc cống hiến cho tông môn là không nên, học Đường Môn tuyệt học, thân là một phần của Đường Môn, đương nhiên nên vì Đường Môn huy hoàng cùng mạnh mẽ mà nỗ lực. Đồng thời, còn có thể học thêm được rất nhiều từ Đường Môn.

"Dù nói như vậy, nhưng người mới vào Đường Môn đều sẽ lựa chọn Huyền Thiên Công, bởi vì Huyền Thiên Công là căn cơ cùng hạt nhân của tất cả các công pháp Đường Môn. Điểm này là lý do vì sao ta chọn cho ngươi và Tạ Giải công pháp này. Đệ nhị môn công pháp ta chọn cho ngươi Tử Cực Ma Đồng, chủ yếu là bởi vì ngươi cần tu luyện tinh thần lực để phụ trợ thăng linh. Đệ tam môn tuyển Khống Hạc Cầm Long lại là bởi vì, Khống Hạc Cầm Long có thể giải quyết hữu hiệu nhất vấn đề xuất thủ khi chiến đấu của ngươi. Đồng thời còn có thật nhiều diệu dụng, có thể nói là một tuyệt học công thủ hoàn hảo. Ngươi nhìn xem."

Vừa nói, Vũ Trường Không hướng về bàn bên cạnh xuất một chiêu, Đường Vũ Lân mơ hồ cảm nhận được một luồng sóng năng lượng nhu hòa xuất hiện, sau đó một cái ống đựng bút liền bay về phía Vũ Trường Không, nhẹ nhàng rơi vào trong tay hắn.

"Đây là Khống Hạc."

Tay phải đẩy một cái, ống đựng bút vững vàng bay ra, lơ lửng trên không trung, nhưng thủy chung không rơi xuống đất, dựa theo khống chế của Vũ Trường Không đong đưa, phi hành.

"Đây là Cầm Long."

"Khống Hạc Cầm Long kỳ thực chia làm hai bộ phận, phân biệt là Khống Hạc Công cùng Cầm Long Công. Đây chính là phương pháp chưởng khống cùng vận dụng hồn lực, một khi học được chúng, không thua gì ngươi nắm giữ được hai siêu cấp hồn kỹ. Luyện đến cực hạn, Khống Hạc Cầm Long có thể điều khiển núi cao. Huyền Thiên Công là cơ sở của Khống Hạc Cầm Long, tu vi hồn lực càng mạnh, uy lực Khống Hạc Cầm Long của ngươi cũng càng lớn."

Vừa nói, Vũ Trường Không đột nhiên hướng về Đường Vũ Lân đánh ra một chưởng, Đường Vũ Lân chỉ cảm thấy một luồng sức hút trước mặt truyền đến, dưới chân mình đã lảo đảo, đã hướng về phía Vũ Trường Không bay đến.

...