...
Biên soạn: Đức Uy
Bản convert lấy từ truyencv.com
---
Vừa nói, nàng đã mở cửa phòng ra. Đúng như dự đoán, bên ngoài chính là Nguyên Ân Dạ Huy.
Nguyên Ân Dạ Huy vừa vào cửa liền nhìn thấy Nhạc Chính Vũ, sau khi hơi sững sờ, không khỏi nhăn đôi mi lại, "Ngươi làm sao lại ở chỗ này?"
Nhạc Chính Vũ tức giận: "Ta tại sao không thể ở chỗ này?" Bất quá, tiếng nói của hắn cũng không cách nào cứng rắn.
Từ sau khi Nguyên Ân Dạ Huy thu được đệ tứ Hồn Hoàn, Nhạc Chính Vũ liền biết rất rõ sự chênh lệch giữa mình và nhân gia. Hơn nữa Nguyên Ân Dạ Huy xác thực không phải là Tà Hồn Sư, hắn cũng không có lý do tìm người ta phiền phức.
Nguyên Ân Dạ Huy không để ý đến hắn nữa, nhìn về phía Đường Vũ Lân nói: "Giúp ta làm Đấu Khải. Các ngươi muốn yêu cầu gì?" Nàng rõ ràng thẳng thừng hơn Nhạc Chính Vũ nhiều lắm.
Đường Vũ Lân nhún nhún vai, nói: "Đầu tiên ta cần phải biết, cấp phó nghiệp của hai ngươi là gì?"
Nhạc Chính Vũ nói: "Ta là Cơ Giáp Chế Tạo Sư cấp 3, bất quá khoảng cách đến cấp 4 không xa. Ta phỏng chừng cần thêm một tháng, ta sẽ có thể lên cấp 4."
Nguyên Ân Dạ Huy nhíu mày một cái, nói: "Ta là Duy Tu Sư. Cấp 4."
Duy Tu? Đường Vũ Lân cũng không nghĩ rằng lựa chọn của Nguyên Ân Dạ Huy lại sẽ là sửa chữa. Hơn nữa còn là Duy Tu Sư cấp 4. Từ Lạp Trí hiện tại vẫn là Duy Tu Sư cấp 3 *, phương diện này phải kém hơn nàng không ít.
* hôm trước Từ Lạp Trí nói “thật giống như có trình độ cấp 4” – tức là hắn vẫn còn ở cấp 3? Tác giả lúc nói cấp 3, lúc nói cấp 4? Diệp Tinh Lan thì lúc nói cấp 4, lúc lại nói cấp 5? Thôi thì xem tới đâu biết tới đó.
Đường Vũ Lân suy tư nói: "Vậy phần kia Nhạc Chính Vũ ngươi tự chế tác là được, sau này chúng ta sẽ cung cấp vũ khí bí mật trợ giúp cho ngươi. Ngươi đổi bằng điểm cống hiến là được rồi. Nguyên Ân, Đấu Khải của ngươi cần có chúng ta chuẩn bị Hữu Linh Hợp Kim và chế tác, hai phương diện này. Còn thiết kế thì sao? Ngươi có lựa chọn tốt nào không?"
Nguyên Ân Dạ Huy lắc lắc đầu, "Ta trước đây vẫn lấy tu luyện bản thân làm chủ, điều hòa hai loại Võ Hồn. Hơn nữa, ta là Song Sinh Võ Hồn, chế tác Đấu Khải có thể sẽ phiền toái một chút. Đã từng nhờ bạn học thiết kế qua, nhưng vẫn luôn không được ưng ý."
Cổ Nguyệt ánh mắt sáng lên, "Thiết kế Song Sinh Võ Hồn Đấu Khải, đây quả thật là một sự khiêu chiến không nhỏ. Nhưng ta cần thời gian, hơn nữa có thể sẽ rất dài. Muốn chân chính hoàn thành thiết kế ưng ý, e rằng phải đợi đẳng cấp Thiết Kế Sư của ta tấn thăng nữa mới được, ít nhất phải đến Thiết Kế Sư cấp 5 trung kỳ trở lên mới được."
Nguyên Ân Dạ Huy nói: "Được. Vậy ta sẽ để dành điểm cống hiến dần dần."
Nói xong, nàng liền xoay người đi ra ngoài, thời điểm đi tới cửa, nàng dừng bước lại, một lần nữa xoay người lại, "Cảm tạ."
"Vâng?" Tạ Giải đang nằm bẹp trên giường, bỗng bật dậy nhanh như chớp.
Nguyên Ân Dạ Huy cơ mặt cứng đờ, xoay người rời đi.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, ánh mắt tất cả đều tập trung ở trên mặt Tạ Giải.
"Ha ha" Hứa Tiểu Ngôn là người thứ nhất bật cười, sau đó, tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng cười to lên.
Tạ Giải một mặt tức giận nói: "Thì sao, tên ta đồng âm tới từ Cảm-Tạ * đấy? Cười cái gì mà cười. Hừ!"
* Tiếng Hán từ 谢 谢 |Xiè xiè| Tạ Tạ - nghĩa là cảm ơn, cảm tạ ; đồng âm với từ 谢 邂 |Xiè xiè|Tạ Giải.
Nhạc Chính Vũ cũng đi rồi. Hắn hiện tại cũng cần rất nhiều điểm cống hiến. Quan hệ cho dù tốt, nhưng loại sự tình mời người ta hỗ trợ, cũng không thể tất cả đều dựa vào ân tình. Mọi người đều là học viên Sử Lai Khắc học viện, ai trên người đều không phải gánh áp lực trầm trọng? Phân tâm giúp người khác, chuyện như vậy, nếu như hoàn toàn không có lợi ích, đúng là không dễ dàng đánh đổi thời gian. Huống chi bọn họ còn không phải là bạn cùng lớp!
Đường Vũ Lân sau khi hồi phục liền đi tới Đoán Tạo Thất để làm việc, hắn phải tiếp tục tinh luyện Hữu Linh Hợp Kim. Áp lực của hắn mới là to lớn nhất, các đồng đội, hơn nữa còn có Nguyên Ân Dạ Huy, Nhạc Chính Vũ, tổng cộng 8 người, Đoán Tạo Sư cũng chỉ có mỗi một mình hắn. Mỗi người đều cần Hữu Linh Hợp Kim. Tuy rằng hiện tại để chế tác phần Đấu Khải thứ nhất, mỗi người cũng chỉ cần một khối là đủ, nhưng hắn hiện tại vẫn chưa đoán tạo đủ số lượng đâu!
Còn phải tiếp tục cố gắng hơn mới được! Đường Vũ Lân tuy cũng không phải người cầu toàn, nhưng Hữu Linh Hợp Kim hắn dùng đã là 90% trở lên, Nhạc Chính Vũ cùng Diệp Tinh Lan cũng vậy, cũng không thể để các đồng bạn của mình chịu thiệt thòi. Nhưng muốn chế tác ra Hữu Linh Hợp Kim có mức độ hòa hợp từ 90% trở lên, vậy thì cũng phải cần có vận may cùng trạng thái tốt nhất mới được.
Hồn lực tăng lên tới cấp 30, tăng cường tu vi đã không còn là chuyện quan trọng nhất nữa. Hắn hiện tại cần phải củng cố năng lực đoán tạo của mình nhiều hơn.
Sáng sớm.
Nhóm học sinh năm nhất sáng nay đến lớp đều đặc biệt sớm. Cũng không biết là có mục đích gì.
Đường Vũ Lân sáng sớm luyện qua Tử Cực Ma Đồng, sau khi ăn xong điểm tâm, liền hướng về lớp đi đến. Với tố chất thân thể hiện tại của hắn, đã không cần luyện tập chạy bộ nữa. Hiện nay chạy bộ bình thường căn bản là không đem lại bao nhiêu tác dụng cho hắn, chẳng bằng dùng thời gian để tu luyện và ăn cơm còn hơn.
Đúng, ăn cơm cũng là một loại tu luyện. Đặc biệt là dưới tình huống ăn thức ăn giàu dinh dưỡng.
Từ Lạp Trí hiện tại mỗi ngày đều cẩn thận hẹn Đường Vũ Lân cùng nhau ăn cơm, bọn họ đồng thời ăn, có hiệu quả bổ trợ nhau. Ít nhất nhìn qua là như vậy.
Trận đánh hôm qua, tin tức Đường Vũ Lân dẫn dắt các bạn bè thu được thắng lợi cuối cùng đã truyền ra khắp Ngoại viện. Đặc biệt là các lớp năm nhất, năm hai, năm ba. Hiện tại tên của hắn đã truyền khắp.
Đây là một hồi thắng lợi làm người ta khiếp sợ.
Hầu như mỗi người đều đánh giá là như vậy. Ngoài sự nổi tiếng của năm người Vũ Ti Đóa ra, Thiếu Niên Thiên Tài Bảng vốn là một bảng danh sách mà Ngoại viện rất quan tâm.
Đại Lục Phong Vân Bảng, tuổi tác hiện tại của bọn họ vẫn có chưa đủ tư cách để quan tâm. Nhưng có thể leo lên Thiếu Niên Thiên Tài Bảng, vẫn luôn là nguyện vọng của rất nhiều người.
Nhưng tổ đội Thiếu Niên Thiên Tài Bảng lấy Vũ Ti Đóa 13 tuổi tiến vào top 10 dẫn dắt,
toàn bộ 5 thành viên cũng đều thuộc bảng này, lại bại vào tay đội của Đường Vũ Lân, vốn không có lấy một người thuộc Thiếu Niên Thiên Tài Bảng. Chuyện này đã không phải là “khó mà tin nổi”, mà quả thực chính là kỳ tích.
Để bảo vệ các học sinh, học viện sẽ không thu hình lại các trận đấu để cho người khác xem. Vì lẽ đó, trên người Đường Vũ Lân cũng bao phủ lên một vầng sáng thần bí một cách vô hình. Vị lớp trưởng của lớp năm nhất này, do đó cũng tiến vào trong tầm mắt học viên các lớp khác.
Cứ thế, thời điểm đến giờ ăn hàng ngày, sự quan tâm Đường Vũ Lân nhận được trở nên nhiều một cách đặc biệt. Đặc biệt là các học viên nữ tuổi tác nhìn qua tương đương hắn, ánh mắt rơi vào trên mặt hắn rõ ràng quan tâm hơn rất nhiều.
Ở Sư Lai Khắc học viện, nhan trị * vốn là không có nhiều tác dụng, thực lực mạnh mới có thể dễ dàng được người khác yêu thích. Nhưng khi có rất nhiều người thực lực đều rất mạnh, như vậy, nhan trị cao hiển nhiên sẽ dễ dàng được chú ý hơn.
*giá trị nhan sắc
Đường Vũ Lân chính là như vậy.
Hắn mặc dù mới chỉ có 13 tuổi, nhìn qua còn rất ngây ngô, nhưng đã sơ bộ có được khí chất thiếu niên. Hai mắt hắn thật to, lông mi thật dài, dung nhan anh tuấn. Hấp dẫn ánh mắt nữ sinh tự nhiên cũng là chuyện cực kỳ dễ dàng.
Trên đường đi tới lớp, Đường Vũ Lân còn gặp phải tình huống vài thiếu nữ cùng lớp hoặc khác lớp muốn xin số điện thoại nữa cơ.
Hắn xưa nay đều không có cái gì gọi là ngạo khí, nhân gia người ta muốn, hắn dĩ nhiên sẽ cho.
"Vũ Lân, ngươi thật là được hoan nghênh nha." Từ Lạp Trí một mặt đầy ước ao nhìn Đường Vũ Lân nói.
Đường Vũ Lân cười nói: "Đó là bởi vì chúng ta ngày hôm qua thắng."
Từ Lạp Trí nhún nhún vai, "Vậy ta cũng là thành viên của đội, tại sao không có nữ sinh nào muốn xin số điện thoại của ta? Hay là bởi vì dung mạo ngươi đẹp đẽ."
Đường Vũ Lân cười nói: "Đây là cha mẹ cho, ta cũng không có cách nào mà!" Nhắc đến cha mẹ, trong lòng hắn hơi căng thẳng. Từ lúc trước sau khi cha mẹ rời đi, đã mấy năm trôi qua, nhưng không hề có một chút tin tức nào.
Chỉ cần cha mẹ trở về, hoặc là liên lạc với Mang Thiên lão sư, dĩ nhiên là có thể có số điện thoại của hắn. Đường Vũ Lân cũng một mực chờ đợi, nhưng trước sau đều bặt vô âm tín.
"Chào lớp trưởng." Một thanh âm đánh thức Đường Vũ Lân từ trong dòng suy nghĩ.
Khi ngẩng đầu nhìn lần, chỉ thấy một vị đồng học nhìn qua có chút quen mắt đang đứng ở hành lang, hướng về mình chào hỏi.
"Chào ngươi." Đường Vũ Lân mỉm cười thân thiện.
"Chào lớp trưởng!" Còn chưa tới lớp, những bạn học gặp hắn ở trong hành lang đã có không ít người chào hỏi hắn.
Giống như cách suy nghĩ lúc trước của hắn, ở đây, muốn thu được sự tôn trọng của người khác, chỉ có thể dựa vào, Thực-Lực!
Đường Vũ Lân cũng không hề bởi vì thắng lợi ngày hôm qua mà kiêu ngạo, cũng không bởi vì những bạn học này trước đây miệt thị cùng lạnh nhạt mà sinh ra bất mãn. Đối với người khác chào hỏi, hắn đều nhất nhất mỉm cười đáp lại, dường như những chuyện trước đây đều chưa từng xảy ra vậy.
Rốt cục đi tới trước cửa phòng học năm nhất, Đường Vũ Lân vừa bước một bước vào trong phòng học.
"Chào lớp trưởng." Một tiếng chào vang lên ở trước người.
"Chào ngươi!" Đường Vũ Lân theo bản năng đáp lại, nhưng thời điểm hắn nhìn rõ người này, nhất thời có chút ngây người.
Cái vị trước mặt này, mặt mỉm cười hướng mình vấn an, dĩ nhiên lại là Lạc Quế Tinh, Cầm Cố Lạc Quế Tinh!
Bốn mắt nhìn nhau, Lạc Quế Tinh một mặt mỉm cười, sau đó cấp tốc tránh đường, làm ra một dấu tay xin mời.
Lúc này, lớp năm nhất đã có 2/3 người ngồi, Cổ Nguyệt, Hứa Tiểu Ngôn, Tạ Giải bọn họ ăn cơm xong trước cũng đã đến lớp.
Lạc Quế Tinh trước đó vẫn đứng ở cửa, mọi người còn chưa cảm thấy cái gì, nhưng khi Đường Vũ Lân đến, hắn liền gọi ra một tiếng thăm hỏi này. Nguyên bản phòng học còn có chút huyên náo nhất thời trở nên yên tĩnh đi.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi vào trên người Lạc Quế Tinh, trong lúc nhất thời, yên lặng như tờ.
--------- Lời tác giả: Tâm tình phía trước vẫn bị đè nén, cuối cùng viết đến một chương này thật rộng rãi sáng sủa. Cảm giác còn rất tốt, hi vọng cả nhà yêu thích. Tiểu Vũ Lân của chúng ta cũng chân chính bắt đầu dung nhập vào trong Sử Lai Khắc học viện rồi! Còn rất nhiều điều đặc sắc sẽ từng bước được bày ra.
...