Chương 152: Vương Kim Tỳ thống khổ


...

Biên soạn: Đức Uy

Bản convert lấy từ truyencv.com

----------------------------------------------

Vương Kim Tỳ cũng vậy, thân thể hai người trực tiếp va chạm vào nhau.

Tiếng long ngâm trầm thấp từ trên người Vương Kim Tỳ phát ra, làm Võ Hồn Ám Hắc Ma Ưng của Trương Dương Tử muốn cùng Võ Hồn Cốt Long Vương dung hợp trong nháy mắt. Bọn họ đồng thời cảm giác được, trên người Vương Kim Tỳ truyền ra một luồng cảm giác bài xích mãnh liệt, giống như không vừa mắt với Ám Hắc Ma Ưng của Trương Dương Tử, mạnh mẽ đem Võ Hồn của hắn đẩy ra.

Trương Dương Tử dưới chân lảo đảo một cái, đặt mông ngồi bệch trên mặt đất. Hắn đột nhiên nổi giận hướng về Vương Kim Tỳ hét lớn: "Ngươi đây là ý gì? Tại sao không cùng ta dung hợp?"

"Ta…ta…không có mà!" Vương Kim Tỳ ngơ ngác nhìn hắn, tương tự không hiểu đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.

Vũ Trường Không chau mày, hướng về Trương Dương Tử nói: "Ngươi bình tĩnh đi, đây không phải là do Vương Kim Tỳ khống chế. Võ Hồn Dung Hợp của các ngươi e rằng thật sự đã xảy ra vấn đề."

Trương Dương Tử từ dưới đất bò dậy, hô hấp rõ ràng trở nên gấp gáp lên, Trong mắt Vương Kim Tỳ cũng tràn ngập vẻ mặt khó có thể tin, thế nhưng, hắn mơ hồ đoán được chút gì đó.

Sau khi Vũ Trường Không trầm mặc một lát, nói: " Võ Hồn của Kim Tỳ hẳn là xuất hiện biến dị, dẫn đến Võ Hồn của hai ngươi không còn đủ ăn khớp để triển khai Võ Hồn Dung Hợp Kỹ, cho nên mới xuất hiện tình huống như vậy."

Vương Kim Tỳ nhìn về phía Đường Vũ Lân, trong lúc nhất thời, ánh mắt trở nên phức tạp.

Đường Vũ Lân vẻ mặt cũng đồng dạng có chút quái lạ. Chẳng lẽ Võ Hồn Cốt Long Vương của Vương Kim Tỳ là bởi vì cùng mình đồng tu nên bị ảnh hưởng?

Trương Dương Tử nhìn Vương Kim Tỳ, lại nhìn Đường Vũ Lân một chút, hắn cũng là người thông minh, ngay lập tức ý thức được điều gì, "Không phải là bởi vì các ngươi đồng tu nên mới như vậy chứ?"

Vương Kim Tỳ thở dài một hơi, như muốn thở ra toàn bộ tâm trạng ngột ngạt của mình, "Ngoài cái này ra ta không nghĩ được một khả năng nào khác.”

Vũ Trường Không nói: "Bài học hôm nay tạm thời dừng ở đây, Đường Vũ Lân, Vương Kim Tỳ, các ngươi hai người đi theo ta. Ta giúp các ngươi kiểm tra Võ Hồn một chút."

"Vâng."

Quá trình kiểm tra Võ Hồn rất đơn giản, Vũ Trường Không dùng hồn lực của mình quét qua thân thể của bọn họ, cảm thụ sâu biến hóa lúc bọn họ triển khai Võ Hồn.

"Kim Tỳ, ta hầu như có thể khẳng định, Võ Hồn của ngươi bởi vì chịu Võ Hồn Đường Vũ Lân ảnh hưởng mà xuất hiện vấn đề. Nếu xét tình huống cá nhân của ngươi là chuyện tốt. Bởi vì, dưới ảnh hưởng của sức mạnh huyết thống kỳ quái này, Võ Hồn Cốt Long Vương của ngươi bất tri bất giác biến dị, hướng về tầng thứ cao hơn. Nhưng tương lai đến tột cùng có thể biến dị tới trình độ nào ta cũng không rõ ràng. Ta chỉ có thể nói, nếu như ngươi vẫn theo hắn tu luyện, Võ Hồn hẳn là sẽ tiếp tục biến dị, Võ Hồn Dung Hợp Kỹ của ngươi và Trương Dương Tử, chỉ sợ cũng không triển khai được nữa. Đây là tác dụng tiêu cực. Vì lẽ đó, ngươi cần nghĩ kỹ xem ngươi muốn chọn hướng nào để phát triển sau này?”

Vương Kim Tỳ ngẩn ngơ, "Vậy nếu như ta không cùng Vũ Lân đồng tu, có thể khôi phục sao?"

Vũ Trường Không nói: "Với tình huống hiện tại mà nói, hẳn là có thể khôi phục lại như trước đây, dù sao thời gian các ngươi đồng tu cũng không dài, hồn lực của hắn lại nhỏ yếu hơn ngươi nhiều, nên ảnh hưởng ngươi chịu vẫn chưa quá lớn, vì biến dị vẫn chưa hoàn chỉnh. Chỉ cần kết thúc đồng tu cùng hắn sẽ từng bước khôi phục. Thế nhưng, sức mạnh huyết mạch của hắn vẫn sẽ vô hình có ảnh hưởng đối với Võ Hồn đồng loại long tộc. Vì lẽ đó, nếu như ngươi quyết định từ bỏ cùng hắn đồng thời tu luyện, ta sẽ điều chỉnh vị trí ký túc xá của ngươi, tận lực tách hai ngươi ra.”

Vương Kim Tỳ ngẩng đầu nhìn về hướng Đường Vũ Lân, ánh mắt có chút lấp loé.

"Xin lỗi, Kim Tỳ, ta cũng không biết sẽ biến thành như vậy." Đường Vũ Lân áy náy nói. Hắn đương nhiên hiểu được Võ Hồn Dung Hợp Kỹ đối với mỗi Hồn Sư triển khai có ý vị như thế nào.

Vương Kim Tỳ lắc lắc đầu, "Chuyện này làm sao có thể trách ngươi đây, mọi người chúng ta đều không nghĩ đến sẽ thành như vậy. Vũ lão sư, sau khi trở về con muốn suy nghĩ thật kỹ rồi mới quyết định, có được không?"

Vũ Trường Không gật đầu nói: "Đương nhiên, đây là đại sự, ngươi trở lại suy nghĩ kỹ càng đi."

Vương Kim Tỳ nhìn chằm chằm Đường Vũ Lân một chút, cũng gật gật đầu.

Vũ Trường Không nói: "Ta còn muốn nhắc nhở ngươi, từ tình huống trước mắt của Đường Vũ Lân mà nói, loại huyết thống sức mạnh này sẽ dần dần trở nên mạnh mẽ, nói cách khác, nếu ngươi tiếp tục cùng hắn tu luyện, tương lai mức độ tăng trưởng của Võ Hồn có thể sẽ vượt xa chỗ tốt Võ Hồn Dung Hợp Kỹ mang lại cho các ngươi. Nhưng dù sao, đây vẫn chỉ là sức mạnh cá nhân, thời điểm ngươi suy nghĩ, phải cân nhắc cả yếu tố này vào."

"Cảm ơn Vũ lão sư."

Vương Kim Tỳ đi rồi, Đường Vũ Lân vậy mà trong lòng rõ ràng có chút khổ sở, hắn không nghĩ tới phương pháp tu luyện vốn rất tốt này, sẽ khiến vấn đề như vậy xuất hiện,

Vương Kim Tỳ cũng còn tốt một chút, dù sao đối với việc tu luyện của chính mình cũng nhận được phần tăng trưởng ngoại ngạch, nhưng còn Trương Dương Tử thì sao đây? Không có Vương Kim Tỳ, hắn không cách nào sử dụng Võ Hồn Dung Hợp Kỹ.

Chuyện này biến thành như vậy, hiện tại hắn không hi vọng nhìn thấy, nhưng việc đã đến nước này, quyền quyết định là ở Vương Kim Tỳ, hắn thậm chí không cách nào đưa ra ý kiến.

Bầu không khí Linh Ban hôm nay trở nên quái dị hơn.

Trương Dương Tử trở nên trầm mặc, Vương Kim Tỳ lại càng trầm mặc hơn.

Hai ngày thời gian trôi qua rất nhanh, đã đến thời điểm thi mục thứ hai của kỳ thi cuối kỳ.

"Đi theo ta tiến hành mục thứ hai của cuộc thi cuối kỳ." Vũ Trường Không thản nhiên nói.

"Vũ lão sư." Đúng lúc đó Vương Kim Tỳ đứng lên.

"Hả?" Vũ Trường Không nhìn về phía hắn. Ánh mắt Đường Vũ Lân cũng vậy, hắn mơ hồ cảm giác được, e rằng có chuyện gì đó sẽ phát sinh. Mấy ngày nay Vương Kim Tỳ đã không cùng hắn đồng tu, mỗi ngày sau khi tan học liền tự đem mình giam trong phòng.

"Vũ lão sư, con đã quyết định. Con sẽ bỏ qua cơ hội cùng Đường Vũ Lân đồng thời tu luyện." Vương Kim Tỳ nói đều đều, nhưng vô cùng kiên định.

Trương Dương Tử có chút ngạc nhiên nhìn hắn, trong mắt có thêm một chút suy tư.

Vũ Trường Không nhìn hắn, "Ngươi thật sự đã nghĩ thông suốt chưa?"

Vương Kim Tỳ thật lòng gật đầu, "Bởi vì cùng Vũ Lân đồng tu, tương lai con có thể sẽ đạt được nhiều chỗ tốt. Thế nhưng, vậy cũng chỉ là ích kỷ cho mình con. Con cùng Dương Tử từ nhỏ tới lớn là mặc chung cái quần, cái áo mà trưởng thành, hầu như mỗi ngày đều chơi đùa cùng nhau, như hình với bóng. Tụi con cũng như thân huynh đệ, con không thể bởi vì tự bản thân mình biến hóa mà ảnh hưởng đến hắn. Bằng không, một đời của con đều sẽ không an bình. Huống chi, hiện tại mà nói, Võ Hồn Dung Hợp Kỹ vẫn có giá trị lớn hơn đối với chúng con. Tụi con mới tuổi này đã là nhị hoàn Đại Hồn Sư, thiên phú không có vấn đề, vì lẽ đó con đã quyết định, vẫn nên đồng tu cùng Dương Tử thì hơn.”

Nói tới chỗ này, hắn dừng lại một chút, ánh mắt nhìn về phía Đường Vũ Lân, Tạ Giải cùng Cổ Nguyệt, dùng sức hít sâu một cái, như là lấy hết dũng khí vậy, “Còn nữa, Vũ lão sư, cảm ơn ngài đã dạy dỗ con thời gian qua, cũng cảm ơn các bạn đã gắn bó. Thế nhưng, xin lỗi, con muốn chuyển trường, con sẽ cùng Dương Tử đồng thời chuyển trường, rời khỏi nơi này. Khí tức huyết mạch của Vũ Lân con cảm thụ quá sức rõ ràng. Nếu như tiếp tục ở lại học viện, bất luận thế nào, con đều sẽ phải chịu ảnh hưởng vô hình của hắn, lại không cùng hắn đồng tu, hai ngày nay cảm thấy thật ngột ngạt, vì lẽ đó con chỉ có thể rời đi”

Nghe xong hắn lời nói này, Đường Vũ Lân ngây người. Hắn vạn vạn không ngờ tới, bởi vì mình, mà lại bức bách Vương Kim Tỳ phải chuyển trường.

"Kim Tỳ, ta đối với ngươi nếu ảnh hưởng lớn như vậy, ta có thể cách xa ngươi một chút, ngươi cũng không cần thiết chuyển trường..." Đường Vũ Lân đứng lên, vội vàng nói.

Vương Kim Tỳ trút được bầu tâm sự, tựa hồ cũng thở phào nhẹ nhõm, mặt mỉm cười, hắn nhìn Đường Vũ Lân, lắc lắc đầu, "Đồ ngốc! Vũ Lân, ngươi tuyệt đối không nên tự trách, chuyện này không có quan hệ gì tới ngươi, hết thảy biến hóa đều xuất hiện từ trên người ta, ngươi cũng nhất định không được tự trách mình. Chuyện này cũng sẽ không ảnh hưởng đến tình bạn của chúng ta, chỉ là, chúng ta thật sự không thể cùng nhau tu luyện. Chịu ảnh hưởng bởi khí tức của ngươi không chỉ là Võ Hồn của ta, mà còn là tâm lý của ta nữa. Tốt nhất vẫn nên rời xa ngươi, đi đến một nơi khác tu luyện một quãng thời gian, ta mới có thể chân chính khôi phục lại như cũ. Áp lực tâm lý này, từ thời điểm thi lên lớp đã xuất hiện, chỉ là bởi vì ta không dám đối diện mà thôi. Ta cùng Dương Tử cùng nhau cũng có thể tu luyện rất tốt, không cần lo lắng cho ta."

"Tờ cam kết đã ký cùng học viện, Vũ lão sư, xin lỗi vì mang lại phiền phức cho ngài. Con cùng phụ thân đã thương lượng qua, tài nguyên mà con cùng Dương Tử đã sử dụng của học viện ở học kỳ này, gia đình sẽ bồi thường cho học viện, xin lỗi." Hắn hướng về Vũ Trường Không khom người thật sâu, Đường Vũ Lân nhìn thấy, lúc hắn khom lưng, có hai hàng nước mắt chảy ra.

Tại sao Vương Kim Tỳ lại đồng ý rời khỏi tập thể này? Một học kỳ tu luyện cùng nhau, bọn họ không chỉ là trở nên gắn bó, quan trọng hơn là đã hình thành nên sự phối hợp ăn ý lẫn nhau! Bọn họ là một thể thống nhất, thậm chí có thể đánh giết Bách Niên Nhân Diện Ma Chu cường đại như vậy. Hiện tại lại muốn rời khỏi, làm sao hắn cam lòng?

...