...
Nghe được lần này Sở Hưu chỉ dẫn theo ba người đến, lão tổ La gia cảm thấy kinh ngạc, chỉ vài người như vậy đâu đủ diệt La gia. Vậy lần này Sở Hưu tới đây rốt cuộc có ý gì?
Lão tổ La gia đi tới phòng nghị sự, thấy Sở Hưu đang thảnh thơi uống trà tại đó. Hắn không khỏi lạnh giọng nói: “Sở đại nhân, ngươi quả thật ác độc. Thế lực võ lâm Kiến Châu Phủ ta không đáp ứng điều kiện của ngươi, ngươi lập tức ra tay diệt môn. Làm việc bá đạo như vậy quả thật là vô pháp vô thiên! Trong mắt ngươi có còn quy củ của Quan Trung Hình Đường nữa không?”
Sở Hưu thản nhiên đáp: “La lão gia tử, ngươi sống trên đất Quan Trung này đã bao năm rồi, sao còn không hiểu quy củ của Quan Trung Hình Đường rốt cuộc là gì? Chỉ có những chuyện phù hợp với lợi ích của Quan Trung Hình Đường mới có thể xử lý theo quy củ của Quan Trung Hình Đường. Giờ những việc ta đang làm không hề tổn hại lợi ích của Quan Trung Hình Đường.
Hơn nữa Lã lão gia tử ngươi còn một câu rất đúng, Sở Hưu ta đúng là vô pháp vô thiên đấy. Trên một mẫu ba phần đất Kiến Châu Phủ này, lời ta nói chính là pháp, chính là thiên!”
Lão tổ La gia giận quá hóa cười nói: “Cuồng vọng! Sở Hưu, ngươi thật sự nghĩ không ai trị được ngươi hay sao? Hôm nay ngươi diệt Thần Vũ Tông cùng Hắc Nham Đường chẳng khác nào gác đao lên cổ thế lực võ lâm Kiến Châu Phủ chúng ta. Ngươi diệt được một nhà hai nhà, chẳng lẽ diệt được mười mấy nhà chúng ta hay sao?”
Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'
Sở Hưu nhìn lão tổ La gia, lạnh lùng đáp: “La lão gia tử, vì sao ta lựa chọn Thần Vũ Tông cùng Hắc Nham Đường để ra tay chắc ngươi cũng biết chứ. Hai tên ngu ngốc này không giữ mồm giữ miệng, chửi bới Sở Hưu ta ngay trước mặt mọi người. Người khác không biết chẳng lẽ cả ngươi cũng không biết hay sao?”
Nghe xong câu này của Sở Hưu, lão tổ La gia trong lòng thắt lại, mấy lời bàn bạc của bọn họ sợ là đã lan truyền ra ngoài.
Đồng thời trong lòng hắn cũng thầm mắng, chờ sau khi chuyện này qua đi mình nhất định phải thanh lý đám đệ tử hạ nhân trong gia tộc, để bọn chúng quản cho kỹ cái miệng của mình!
Đám gia chủ chưởng môn tham gia bàn bạc chắc chắn sẽ không ngu ngốc lan truyền mọi chuyện trong buổi nghị sự hôm đó. Vậy kẻ duy nhất có thể tiết lộ tin tức chỉ có đám hạ nhân và đệ tử trong La gia bọn họ.
Sở Hưu dựa vào ghế lạnh nhạt nói: “Thật ra con người ta vẫn rất khoan dung, cho dù Trình Công Đài cùng Đậu Uy Hổ có âm thầm nói xấu ta đi nữa, trong quán rượu ta cũng đâu có phát tác, phải không?
Ta cho bọn hắn cơ hội, mọi người hoàn toàn có thể trở thành bằng hữu, đồng bọn. Đáng tiếc, bọn họ không quý trọng cơ hội này, rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt. Vậy không thể trách ta độc ác được.”
Lão tổ La gia nhìn chằm chằm vào Sở Hưu, lạnh lùng nói: “Vậy giờ rốt cuộc ngươi tới La gia làm gì? Rốt cuộc ngươi muốn gì?”
Sở Hưu đứng dậy, đón lấy ánh mắt lão tổ La gia nói: “Ta muốn làm gì chắc La lão gia tử ngươi phải biết chứ. Khi ở Phượng Minh Lâu ta đã nói rất rõ ràng rồi mà. Mọi người cùng hợp tác mới là đôi bên cùng có lợi. Đáng tiếc là lúc đó các ngươi đều cự tuyệt.
La lão gia tử ngươi là người thông minh chắc biết nên lựa chọn thế nào. Tại Kiến Châu Phủ này thực lực La gia có thể không phải đứng đầu nhưng cũng có thể xếp hạng hai hạng ba. Chỉ cần La gia đi đầu đáp ứng điều kiện của ta, các thế lực khác chắc chắn sẽ không cự tuyệt, cũng không dám cự tuyệt.
Trước đó ta đã chia chuyện làm ăn tại Kiến Châu Phủ ra mười hai phần. Giờ thì hay rồi, mười phần là được, có qua có lại. Phần của Thần Vũ Tông cùng Đậu Uy Hổ ta có thể đưa cho La gia!”
Im lặng cả nửa ngày lão tổ La gia mới trầm giọng nói: “Tính toán hay lắm! Diệt Thần Vũ Môn cùng Hắc Nham Đường để giết gà dọa khỉ, sau đó lại ép La gia ta đi đầu đáp ứng kế hoạch của ngươi. Như vậy tâm địa các thực lực võ lâm Kiến Châu Phủ vốn đã chẳng vững chắc lần này càng trực tiếp sụp đổ tan rã. Đoán chừng đến lúc đó không mấy ai dám phản kháng ngươi, cho dù có cũng chẳng làm được gì.
Chỉ có điều nếu La gia ta đồng ý làm kẻ đầu tiên đáp ứng ngươi, vậy chắc chắn thanh danh La gia ta tại Kiến Châu Phủ sẽ rớt xuống ngàn trượng, những thế lực võ lâm khác chắc chắn sẽ phỉ báng La gia ta bội nghĩa!”
Sở Hưu nhún vai đáp: “Được bao nhiêu thì phải trả lại bấy nhiêu thôi. So với những lợi ích mà La gia nhận được, chỉ bêu danh nào có đáng gì?”
Lão tổ La gia tiến tới một bước híp mắt nói: “Nếu ta không đồng ý thì sao?”
Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Nếu La gia không đồng ý vậy ta sẽ tới Tị Thủy Kiếm Phái, tới Hướng gia ở Ngạc Thành. Hai thế lực này cũng có cao thủ cảnh giới Tam Hoa Tụ Đỉnh trấn giữ, cũng chẳng yếu hơn La gia ngươi.
La lão gia tử ngươi có thể nhịn không tham những lợi ích đó, nhưng ngươi có thể đảm bảo Tị Thủy Kiếm Phái cùng Hướng gia cũng như ngươi không? Kết quả cũng giống nhau thôi. Ta không quan tâm người đầu tiên đáp ứng là ai, chỉ cần có người này là đủ.”
Lão tổ La gia đang định nói gì nhưng cuối cùng lại im lặng thở dài một hơi, bởi hắn thật sự không thể cam đoan hai nhà khác sẽ không đáp ứng yêu cầu của Sở Hưu.
Cùng ở đất Kiến Châu Phủ này bao năm như vậy, đức hạnh của đám thế lực võ lâm khác ra sao, hắn đã hiểu rõ từ lâu rồi. Một đám rời rạc đều có tư tâm mà thôi.
Nếu bọn họ có thể buông bỏ hết tất cả tâm tư liên hợp lại, vậy lúc ở Phượng Minh Lâu ngược lại có thể uy hiếp Sở Hưu.
Thà ta phụ người chứ không để người phụ ta, lão tổ La gia cắn răng nói: “Được, lão hủ đáp ứng với điều kiện của Sở đại nhân!”
Lợi ích ngay trước mắt, để người khác cầm chẳng bằng tự mình nắm lấy.
Còn về mình làm vậy sẽ khiến thế lực võ lâm Kiến Châu Phủ hoàn toàn tan rã, lão tổ La gia cũng chẳng quản được nhiều như vậy.
Nguyên tắc làm việc cả đời của lão tổ La gia là ẩn nhẫn sắc bén, chỉ làm thứ ba thứ tư, không làm thứ nhất thứ hai.
Kết quả lúc về già lại bị Sở Hưu uy hiếp chỉ có thể lựa chọn làm người đầu tiên. Lúc này tâm trạng hắn quả thật rất phức tạp.
Sở Hưu mỉm cười nói: “La lão gia tử, sau khi chuyện làm ăn tại Kiến Châu Phủ bắt đầu ngươi sẽ phát hiện lựa chọn hôm nay của ngươi không sai, ngược lại ngươi còn thấy may mắn đấy.”
Lão tổ La gia cười khổ đáp: “Hy vọng là thế.”
Sở Hưu trực tiếp nói: “Đã vậy phiền La lão gia tử ngươi thay mặt thông báo cho những thế lực võ lâm Kiến Châu Phủ khác. Buổi trưa ba ngày sau ta sẽ lại mở tiệc tại Kiến Châu Phủ. Lần này người tới coi như đồng ý với kế hoạch của ta, đến lúc đó mọi người cùng bàn bạc xem rốt cuộc mình phụ trách làm ăn về mặt hàng gì. Còn kẻ không đến ư, được rồi. La lão gia tử không cần nói, hậu quả bọn họ cũng tự thấy rồi.”
Sau khi nói xong Sở Hưu trực tiếp quay người bỏ đi chỉ để lại La gia lão tổ vẻ mặt phiền muộn ngồi lại trong sảnh.
Lần này xem như hắn thật sự hiểu dược cách hành xử của Sở Hưu.
Cường thế bá đạo, thủ đoạn hung tàn, làm người xảo trá như hồ ly, lại hung ác như sói dữ.
Loại người như vậy cũng rất phổ biến trong Ma đạo, có trời mới biết Quan Trung Hình Đường rốt cuộc nghĩ thế nào lại đưa người như vậy vào trong Quan Trung Hình Đường.
Chỉ có điều giờ lão tổ La gia cũng lười nghĩ nhiều như vậy, dẫu sao cũng đã lên thuyền giặc, có hối hận cũng đã muộn.
Một số đệ tử thế hệ trung kiên của La gia đi tới thận trọng nói: “Lão tổ, chúng ta làm sao giờ? Phải đáp ứng điều kiện của Sở Hưu thật à?”
Lão tổ La gia hừ lạnh một tiếng nói: “Làm sao được nữa? Có còn cách nào đâu!
La gia ta không đáp ứng những thế gia khác sẽ đáp ứng, ngươi nói chúng ta làm thế nào được?”
Tức giận mắng một câu, lão tổ La gia đột nhiên nghĩ ra điều gì, hắn nói với đệ tử kia: “Tình hình Cao gia giờ thế nào rồi?”
Cao gia mà lão tổ La gia hỏi chính là kẻ duy nhất tới chậm ở Phượng Minh Lâu, cuối cùng bị một chiêu của Sở Hưu đánh cho không rõ sống chết, bị ném ra ngoài.
Đệ tử La gia kia nghi hoặc một hồi không hiểu vì sao lão tổ lại đột nhiên hỏi tới Cao gia, có điều hắn vẫn đáp lời: “Lần trước gia chủ Cao gia bị một chiêu của Sở Hưu làm cho trọng thương, thương tổn tới tận nội phủ, mặc dù bảo vệ được tính mạng nhưng cũng đã bị phế bỏ, tới giờ còn chưa tỉnh lại.
Gia chủ Cao gia kia đang lúc tráng niên chưa chọn ra người thừa kế gia chủ đời kế tiếp. Kết quả giờ Cao gia cực kỳ rối loạn, đệ tử đều đang tranh quyền đoạt lợi.”
Lão tổ La gia vung tay lên nói: “Lát nữa ngươi dẫn người ra tay, diệt Cao gia đi!”
Đệ tử La gia kia sửng sốt: “Lão tổ! Ngài nói gì vậy? Diệt Cao gia? Vì sao? Chúng ta đâu có thù hận gì với Cao gia?”
Thực lực Cao gia không mạnh, trong số những thế lực võ lâm Kiến Châu Phủ bọn họ chỉ xếp cuối, còn La gia bọn họ đứng trên đỉnh cao. Cũng chính vì vậy hai bên không có thù hận, nếu có Cao gia đã chẳng tồn tại được đến giờ.
Không ngờ lão tổ La gia lại đột nhiên nói muốn tiêu diệt Cao gia, chuyện này khiến hắn thật sự không hiểu.
Lão tổ La gia thản nhiên đáp: “Nhớ cho kỹ, về sau phải cung kính với vị Sở đại nhân kia. Cho dù trong tối hay ngoài sáng cũng đừng gọi thẳng tên đối phương.
La gia ta lần này lựa chọn làm ngược lại với phong cách hành sự thường ngày. Đã vậy dứt khoát làm tới cùng luôn đi, vừa hay đưa cho vị Sở Hưu đại nhân kia một chút lễ vật.
Người của Cao gia đã đắc tội Sở đại nhân mà chưa bị Sở đại nhân diệt môn, vậy chuyện này do La gia ta làm thay.
Dù sao lần này La gia ta chọn đứng ra làm người đầu tiên hợp tác cùng Sở đại nhân, đằng nào cũng đã đắc tội với các thế lực võ lâm Kiến Châu Phủ. Vậy sợ gì mà không đắc tội nặng hơn chút.”
Thật ra lão tổ La gia còn một câu không nói, hắn diệt Cao gia không chỉ vì muốn lấy lòng Sở Hưu, tặng lễ cho y mà còn vì nghĩ tới chuyện ba ngày sau sẽ bàn bạc phân chia chuyện làm ăn ở Phượng Minh Lâu.
La gia bọn họ là thế lực đầu tiên gia nhập dưới trướng Sở Hưu, tất cả chuyện làm ăn của Thần Vũ Tông cùng Hắc Nham Đường đều thuộc về bọn họ.
Còn giờ mình lại diệt thêm Cao gia, một mặt là lấy lòng Sở Hưu, mặt khác ư, chỗ trống của Cao gia đương nhiên cũng thuộc về La gia bọn họ.
Đừng tưởng mấy năm nay La gia làm việc luôn ẩn nhẫn nhưng thực tế một khi đã quyết định ra tay, vậy chẳng kém gì những thế lực võ lâm khác.
Theo hành động của La gia lan truyền, các thế lực võ lâm khác tại Kiến Châu Phủ hoàn toàn ngây ngốc.
Trước đó Thần Vũ Tông cùng Hắc Nham Đường bị diệt, những thế lực võ lâm Kiến Châu Phủ chỉ cảm thấy phẫn nộ, cho rằng Sở Hưu quá cuồng vọng bá đạo, không buồn để những thế lực võ lâm Kiến Châu Phủ bọn họ trong mắt.
Kết quả không đợi bên bọn họ phẫn nộ xong đã lại nghe tin La gia đáp ứng điều kiện của Sở Hưu đồng thời ra tay tiêu diệt Cao gia. Tin tức liên tiếp đó làm cho không ai kịp phản ứng lại.
...