Chương 69: Đã lâu không gặp


...

Chỉ vì cái chuyện của Thẩm gia mà khiến cho Trần An Dương mất ăn mất ngủ suốt mấy ngày trời, cho đến cái ngày Quân Kình Thương đưa Thẩm Nguyệt đi đến suối nước nóng thì cậu ta cũng nhanh đi theo.

Thẩm Nguyệt đến đón Liêu Minh Minh thì cũng đúng lúc gặp được Chương Nhược Hàn đang ở đây, cô không tiện hỏi rõ quan hệ của hai người họ là gì, nhưng nhìn bễ ngoài thì chắc cũng xác định được mối quan hệ rồi nhỉ?

(….)

Nhưng rồi nhần vật cô ngạc nhiên nhất không phải là Chương Nhược Hàn có mặt cùng đi, mà là sự xuất hiện của

Trần Tinh Thụy, thậm chí là cô ta còn khoác tay của Quần Thiêm Lục, trong khi thái độ của cậu ấy cực kỳ khó chịu.

Quân Kình Thương cũng đưa tay ôm eo của vợ mình, nhỏ giọng nói:

- Mẹ đang định để Thiêm Lục kết hôn với Trần Tinh Thụy.

Thẩm Nguyệt ngạc nhiên, cô không nghĩ là mẹ chồng của mình lại cố chấp đến cái mức đó luôn nha, quả nhiên sự cố chấp của Quân Kình Thương là được di truyền từ mẹ ruột chứ đâu nữa!

Tuy nhiên, từ trước đến giờ Thẩm Nguyệt vẫn đi theo một lý tưởng sống "Người không phạm ta, ta cũng không phạm người". Chỉ cần Trần Tinh Thụy không kiếm chuyện với cô thì Thẩm Nguyệt vẫn sẵn lòng vui vẻ nói chuyện với cô ta.

Nhưng ai mà có ngờ, chân trước vừa bước vào, chân sau còn chưa kịp bước lên thì Trần Tinh Thụy đã nói:

- Không ngờ gặp được hai người ở đây đó. Chắc là hai người chưa biết đâu ha? Em và Thiêm Lục sẽ kết hôn đó.

Nghe đến đây Quân Thiêm Lục cũng chỉ nhíu mày không đáp.



Vốn dĩ Quân Kình Thương cũng không có ý trả lời, nhưng vợ anh lại nhìn Trần Tinh Thụy bằng một cặp mắt cực kỳ ngây thơ trong sáng, thậm chí là còn chớp chớp mấy cái làm cho Trần Tinh Thụy cũng khó chịu. Nói:

Chị dâu, chị nhìn gì vậy?A! Không có, em chỉ là không biết nên xưng hô với chị thế nào thôi. Theo tuổi tác thì chị lớn hơn em, nhưng theo về vai vế thì chị đều nhỏ hơn em... Mà nếu gọi chị là "em" thì cũng ngượng miệng lắm.Gương mặt của Trần Tinh Thụy cũng bắt đầu trở nên khó coi, cô ta cũng đang rất muốn chửi Thẩm Nguyệt, nhưng phải giả vờ thân thiện, mỉm cười nói:

Hiện tại chị dâu cứ theo vai vế của anh Kình Thương và Thiêm Lục gọi em là được.Ô. Vậy Tinh Thụy, chào em nha, cũng lâu rồi không gặp.Trần Tinh Thụy dù đang rất không vui nhưng vẫn phải mỉm cười, thậm chí cô ta còn phải cúi đầu trước Thẩm Nguyệt nữa, điều này càng khiến cho cô ta tức điên lên!

Đợi khi mọi người đã đến đông đủ thì họ cũng bắt đầu chia phòng.

Ban đầu họ định sẽ thuê hai phòng ở lại chơi ba ngày, vì dự kiến ban đầu chỉ có Thẩm Nguyệt và Liêu Minh Minh là nữ, nhưng bầy giờ lòi ra thêm Trần Tinh Thụy nên họ đành phải chia lại.

Đầu tiên, cái cặp vợ chồng chặt không đứt, bứt không rời, phơi không khô, chụm không cháy kia chắc chắn là ở một phòng rồi.

Khi này chỉ còn lại Quân Thiêm Lục, Long Vũ Thần, Trần An Dương, Chương Nhược Hàn, Liêu Minh Minh và Trần Tinh Thụy.

Nếu như không phải cái nết quá tuyệt vời của Trần Tinh Thụy thì Thẩm Nguyệt có lẽ sẽ để Liêu Minh Minh ở cùng với cô ta. Nhưng hiện tại thì mơ đi cưng!

Cuối cùng thì Liêu Minh Minh cũng định sẽ ở một phòng đơn, nhưng Chương Nhược Hàn lại không yên tâm lắm, sẵn tiện ở đây cậu ta cũng công khai luôn, đưa tay nắm tay của Liêu Minh Minh, nói:

- Tôi ở với cô ấy.

Thẩm Nguyệt nhìn hai người họ, sau đó cũng phì cười, xem ra mấy tháng này hai người họ đã xảy ra nhiều chuyện lắm nè, còn chuyện gì thì Thẩm Nguyệt cũng không chắc nữa, để hỏi sau vậy.

Vậy là Liêu Minh Minh và Chương Nhược Hàn đã ở cùng một phòng.



Khi này Trần Tinh Thụy còn định kiến nghị ở cùng phòng với Quân Thiêm Lục, nhưng Quân Thiêm Lục đã nói:

- Vậy thì anh thuê một phòng đơn và một phòng ba đi. Ba chúng ta ở chung, Trần Tinh Thụy ở một mình.

Nghe vậy Long Vũ Thần cũng gật đầu, họ đương nhiên biết Quân Thiêm Lục hoàn toàn không có ý định sẽ kết hôn với Trần Tinh Thụy rồi, tất cả là vì để mẹ của họ sáng mắt ra nên Quân Thiêm Lục mới nhẫn nhịn đến hôm

nay.

Còn về lâu về dài... Cậu ấy không dám nói trước!

Sau khi đã chia phòng xong thì ai về nhà nấy, chỉ duy nhất là Trần Tinh Thụy hậm hực thôi. Nhưng cô ta cũng chỉ biết bỏ chuyện đó sang một bên, vì hiện tại cô ta cần phải thay đổi bản thân, chỉ như thế thì Lương Mộc Hoan mới càng thương cảm cho cô ta hơn, sau này nếu cô ta đề nghị để mình ở lại Quân gia cũng sẽ dễ dàng hơn.

Đi vào phòng, Thẩm Nguyệt đã ngồi lên giường, nói:

Anh không sợ Trần Tinh Thụy kia bày kế ăn sạch em trai anh rồi bắt cậu ấy chịu trách nhiệm à?Em đừng lo, Thiêm Lục nhìn lù khù vậy thôi, chứ nó khôn ngoan lắm.Nhưng lỡ có mẹ anh trợ giúp thì sao?Nếu bà ấy muốn hại chính con trai ruột của mình thì anh cũng không còn gì để nói.Dừng một chút, Quân Kình Thương đang sắp xếp lại quần áo cũng bước đến chỗ chiếc giường, đứng ở trước mặt cô, nhẹ nhàng hôn lên môi của vợ mình một cái, nói:

Đừng lo, em không cần sống ở Quân gia đâu, chúng ta và ông nội sẽ ở riêng.Anh không sợ cha mẹ anh buồn à?Cha thì sao cũng được, nhưng nếu mẹ vẫn cố chấp như thế thì anh cũng không muốn nói. Hơn nữa.... Bây giờ chúng ta đã là vợ chồng hợp pháp rồi, mà đã là vợ chồng thì làm sao có thể tách nhau ra được!Thẩm Nguyệt nhìn anh, sau đó cô cũng chỉ phì cười, đưa tay choàng qua cổ của anh, nhỏ giọng nói:

- Ông xã, anh có biết vừa rồi anh ngầu lắm không?

Quân Kình Thương nghe thấy tiếng gọi kích thích như vậy cũng hơi khựng lại, anh liền đưa tay đỡ lấy cổ của cô rồi hôn lên môi cô.

Xem ra... Cô lại chọc đúng chỗ ngứa của ông xã nhà mình rồi!

...