Chương 863: Tình thế chắc chắn phải chết


...

TIN TỨC HOT
Ca sĩ Hoà Minzy quyên góp số tiền cao kỷ lục giúp bà con miền Bắc chống lũ lụt
Ca sĩ Hoà Minzy quyên góp số tiền cao kỷ lục giúp bà con miền Bắc chống lũ lụt
Toàn cảnh hiện trường vỡ đê sông Lô tại Tuyên Quang
Chưa bao giờ buồn đau đến thế
👇👇👇
Gia đình 4 người của cô giáo mầm non không qua khỏi vì sạt đất: Ảnh cưới vương vãi ở hiện trường, 2 đứa con còn quá nhỏ 👇
Phù phù!

Một chưởng này của Diệp Trần không có nương tay, ngay lập tức đánh vị thiếu gia này của Diệp gia chết tươi tại chỗ, thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phọt ra thì đã nặng nề gục xuống mặt đất.

"A!!"

Ba tên tùy tùng khác thấy cảnh này thì lập tức bị dọa đến són đái ra quần, từng tên vội vàng co cẳng chạy trốn ra ngoài như thể gặp ông ba bị muốn bắt cóc trẻ em.

"Chết đi!"


Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"
Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần
Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!
Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!
Diệp Trần đương nhiên sẽ không cho một tên nào còn sống để chúng đi bẩm báo, thân thể lập tức nhoáng một cái ngăn cản đường đi của ba người rồi lại thi triển ra sát chiêu.

Tu vi của ba người tuy rằng hơn Diệp Trần không ít thế nhưng là kinh nghiệm chiến đấu thực sự quá chênh lệch mà lúc này còn đang trong trạng thái hoảng sợ cho nên căn bản không chịu nổi một kích, để Diệp Trần dễ dàng giế t chết trong nháy mắt.

Diệp Trần giết liên tiếp bốn người, biết lúc này một khi bị Diệp gia biết được thì chắc chắn tai kiếp khó thoát, thân thể lập tức nhoáng một cái vọt tới trước mặt tiểu Lan.

Tiểu Lan lúc này sớm đã sợ tới mức choáng váng, lắp bắp nói:

"Thiếu gia, ngài, tại sao ngài có thể..."

Diệp Trần vung tay lên nắm được cổ tay của tiểu Lan ngay lập tức đi ra bên ngoài:

"Không sao, chúng ta rời khỏi Diệp gia!". Đam Mỹ Sắc

Lúc mang theo tiểu Lan rời khỏi phòng, Diệp Trần tâm niệm vừa động bấm ngón tay làm đổ cây nến đang cháy trong gian phòng.

Hô!


Cả gian phòng lập tức bắt đầu bốc cháy lên, thế lửa càng cháy càng lớn.

Đợi đến khi ngọn lửa lan tràn đến toàn bộ phòng phát triển trở thành ngọn lửa lớn, mới dẫn tới sự chú ý của Diệp gia thì lúc này Diệp Trần sớm đã mang theo tiểu Lan trèo tường rời khỏi Diệp gia.

...

Ba tháng sau!

Ở trong một cái sơn cốc yên tĩnh và hẻo lãnh, Diệp Trần đang ngồi xếp bằng ở trên một khối nham thạch, hai tay giao thoa, hai mắt khép lại, dường như đang ở trong trạng thái tu luyện.

Từ ba tháng trước, sau khi Diệp Trần giết vị thiếu gia kia của Diệp gia, mang theo tiểu Lan chạy ra khỏi Diệp gia, Diệp gia vẫn truy sát đối với hai người không ngừng.

Cũng may, Diệp gia ngay từ đầu cũng không có để hai người bọn hắn vào mắt cho nên phái ra đều là một số hạ nhân có thực lực không cao, lại thêm Diệp Trần có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, tuy rằng có mấy lần bị thương nhưng cuối cùng vẫn mang theo tiểu Lan gắng gượng vượt qua.

Hơn nữa, trải qua ba tháng ma luyện, tu vi của Diệp Trần cũng đột nhiên tăng mạnh, bây giờ đã là cảnh giới Nhập Khiếu đỉnh phong.

Ngay cả tiểu Lan ở dưới sự chỉ điểm của Diệp Trần tu vi cũng đạt tới Thai Động hậu kỳ.

"Thiếu gia, ngài thật sự còn là thiếu gia trước kia sao?"

Cách đó không xa, tiểu Lan đang hộp pháp giúp Diệp Trần, cảm nhận được khí tức hùng hậu trên người Diệp Trần thì không thể không thấp giọng lẩm bẩm nói.

Kiếp sống chạy trốn từ ba tháng này đến nay, vị thiếu gia Diệp Phong này của nàng lần lượt xuất ra biểu hiện kinh diễm, cho nàng ta quá nhiều xung kích!

Vốn là mỗi một lần người của Diệp gia tới, nàng đều cho rằng hai người họ chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, cuối cùng những tên cao thủ mà Diệp gia phái tới kia, từng tên tất cả đều chết ở trên bàn tay của "Diệp Phong".


Phải biết vị thiếu gia Diệp Phong trước kia của nàng ta chẳng những tu vi yếu tới đáng thương, hơn nữa trời cong sinh ra tính nhu nhược nhát gan so với "Diệp Phong" trước mắt này thì quả thực hoàn toàn chính là hai người!

Ầm ầm!

Ngay tại lúc tiểu Lan đang suy nghĩ bay tán loạn, không gian bỗng nhiên rung mạnh một trận!

Hô!

Kèm theo lấy sau khi không gian lắc lư một trận, tu vi của Diệp Trần đột nhiên tăng vọt, khí tức cũng càng ngày càng trở nên ngưng thực.

Hoắc!

Diệp Trần bỗng nhiên mở hai mắt ra, bên trong đôi mắt hiện lên vẻ vui mừng:

"Cuối cùng cũng đạt tới cảnh giới Đan Thành!"

Ở cái thế giới này, hoàn toàn rút khỏi sự tồn tại của các pháp tắc khác, chỉ có duy nhất một pháp tắc đó là Tạo Hóa pháp tắc, mà Diệp Trần ở trên lĩnh ngộ Tạo Hóa pháp tắc vốn là một chút cũng không hiểu, nếu không phải ba tháng qua được ma luyện trong thời thời khắc khắc sinh tử để hắn mơ hồ lĩnh ngộ được một chút da lông của Tạo Hóa pháp tắc thì lấy tư chất của cái thân thể này muốn tu luyện tới cảnh giới Đan Thành thì chỉ sợ ít nhất cũng phải mất thời gian tới mấy năm.

"Xem ra muốn hoàn toàn lĩnh hội được Tạo Hóa pháp tắc ta còn cần phải trải qua nhiều lần chiến đấu sinh tử nữa, chỉ có lúc đứng mấp mé ở giữa bờ vực sinh tử ta mới có thể có lĩnh ngộ đối với Tạo Hóa pháp tắc càng thêm rõ ràng..."

Sau khi Diệp Trần thấp giọng lẩm bẩm một lúc, khóe miệng bỗng nhiên hơi nhếch lên, tự nhủ:

"Thật đúng là nghĩ tới cái gì thì cái đó đến a!"


Tiếng nói này của hắn vừa mới rơi xuống:

Bá bá bá!

Ở trên trời cao đằng xa bỗng nhiên có mấy cái bóng người hiện lên, trong nháy mắt cũng đã đi tới trên sơn cốc.

Cùng lúc đó một giọng nói uy nghiêm tràn ngập sự tức giận vang lên quanh quẩn ở trong toàn bộ sơn cốc, giống như thần lôi cuồn cuộn ở trên không trung, toàn bộ sơn cốc đều bị chấn đến rung động:

"Tiểu súc sinh Diệp Phong! Ngươi nạp mạng đi cho lão tử!!"

Giọng nói này rõ ràng là xuất từ trong miệng của một ông lão có khí thế cực mạnh.

Tiểu Lan ở một bên nhìn thấy người nọ thì gương mặt xinh đẹp lập tức thay đổi lớn, sau đó thì mặt mũi hiện đầy vẻ lo lắng, nói:

"Thiếu gia, không nghĩ tới ngay cả gia chủ Diệp gia vậy mà cũng đích thân tới, nghe nói hắn nhưng là cường giả Phá Thần cảnh! Còn có tam đại trưởng lão cũng tới! Đây tuyệt đối không phải chúng ta có thể chống lại, ngài không cần để ý tới ta, nhanh trốn đi thôi a!"

Tiểu Lan gấp đến độ không được, dưới cái nhìn của nàng vị thiếu gia Diệp Phong này tuy rằng đã là xưa đâu bằng nay thế nhưng là mang đi so sánh với đại nhân vật như gia chủ Diệp gia thì còn kém hơn mười vạn tám ngàn dặm, lại thêm cao thủ khác của Diệp gia, căn bản không phải hai người bọn họ có thể chống lại!

Không đợi Diệp Trần mở miêng, trên bầu trời, gia chủ Diệp gia cười khặc khặc một tiếng, vẻ đùa cợt đầy mặt:

"Còn muốn chạy? Ngươi cảm thấy các ngươi còn chạy được sao?"

Nói đến đây, gia chủ Diệp gia có chút dừng lại, híp mắt lại, sau khi đánh giá Diệp Trần một phen mới chậm rãi nói ra:

"Tiểu súc sinh, không thể không nói, lão phu trước đó thật đúng là nhìn sai rồi!"

"Ngắn ngủi trong ba tháng, tưu một tên phế vật gần như không có tu vi tu luyện tới cảnh giới Đan Thành, hơn nữa còn liên tiếp gi ết chết mấy chục tên cao thủ của Diệp gia ta!"

"Nếu như lão phu không có đoán sai, trên tay ngươi chắc chắn nắm giữ một loại công pháp bí thuật dòng chính của Diệp gia? Bằng không mà nói, thực lực của ngươi không có khả năng tăng lên nhanh như vậy!"

"Nếu như ngươi ngoan ngoãn giao công pháp mà ngươi tu luyện ra, có lẽ lão phu sẽ nể tình ngươi cùng thuộc một mạch của Diệp gia tha cho ngươi một cái mạng, như thế nào?"


Diệp Trần một mực đang lẳng lặng nghe, âm thầm quan sát đến đối phương.

Tổng cộng có tới mười ba người, ngoại trừ vị chấp pháp của Diệp gia có cảnh giới Đạo Cơ ra thì còn có ba người có thực lực cũng ở trên hắn, cho dù không phải cảnh giới Đạo Cơ thì ít nhất cũng là cảnh giới Đan Thành, chín người còn lại cũng không đủ để tạo sự sợ hãi cho hắn.

Thế nhưng là lấy thực lực hôm nay của Diệp Trần đối phó một tên gia chủ Diệp gia có cảnh giới Phá Thần chỉ sợ cũng không có bất kỳ một chút phần thắng nào chứ đừng nói chi còn có cao thủ!

Hơn nữa, ngàoi đó ra, hắn còn phải phân tâm ra để bảo vệ tiểu Lan, đây gần như là rơi vào tình huống tuyệt vọng a!

Diệp Trần trầm ngâm sau một lát, chậm rãi nói:

"Được! Ta có thể giao cho ngươi công pháp tổ truyền của Diệp gia dòng chính, tuy nhiên trước tiên ngươi thả tiểu Lan rời khỏi, bằng không cho dù ta chết ngươi cũng đừng hòng đạt được!"

"Thật là có!"

Gia chủ Diệp gia nghe được lời này của Diệp Trần thì mặt mũi lập tức đầy vẻ vui mừng liến nói ngay:

"Được! Ta có thể đáp ứng ngươi!"

Tính mạng của một tiểu tỳ nữ, hắn há lại sẽ để ở trong lòng?

"Thiếu gia, ta..."

Hốc mắt tiểu Lan đỏ bừng, còn muốn từ chối thì Diệp Trần cố ý nghiêm sắc mặt:

"Nếu như ngươi còn coi ta là thiếu gia thì phải nghe mệnh lệnh của ta, đi nhanh lên! Đi càng xa càng tốt!"

P/S: Ta thích nào....chương 6....lắm người đọc mà ít kim phiếu nha.....

Tác giả P/S:: Đoạn kịch bản này, chỉ là một cái phó bản nhỏ, cũng không phải là...v.v.v.trọng sinh, sẽ không dừng lại quá lâu ~

...