Chương 484: Đánh bại


...


Sau khi Lôi Đinh nặc biến thân như là thoát thai hoán cốt, ngay cả lôi quang trên dưới quanh người đều biến thành một màu tím khủng khiếp!


Khí thế so với trước đó cao hơn không chỉ một cấp bậc mà thôi!


"Đây là...Thần Lôi Luyện Thể quyết của Lôi Hổ tộc!"


"Theo như lời đồn thì môn công pháp này cực kỳ khó luyện cần phải lấy lực lượng lôi đình ra để luyện thể, có thể nói là cửu tử nhất sinh!"


"Chỉ khi nào tu luyện thành công thì nhục thân sẽ trở nên vô cùng cường hãn, ở bên trong cùng cấp bậc, gần như không có người nào có thể phá vỡ phòng ngự của bọn hắn!"


"Không nghĩ tới Lôi Đinh Nặc này tuổi còn trẻ mà thế mà đã luyện tới cảnh giới đại thành! Không hổ là thiên tài đệ nhất Lôi Hổ tộc a!"


...


Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"

Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần

Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!

Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!


Nương theo tiếng cảm khái cảu mọi người, Lôi Đinh Nặc cũng đã xuất thủ.


Sưu!


Thân thể Lôi Đinh Nặc nhoáng một cái, người đã từ từ biến mất tại chỗ, trên không trung lưu lại từng vệt tàn ảnh, "Thật nhanh!"


"Mi mắt gần như đã không theo kịp!"


"Tốc độ nhanh như vậy lại thêm nhục thân cường đại như thế, trong nháy mắt có thể tiến sát người đối thủ trước mặt, nếu như đối phương không am hiểu phương thức cận chiến thì gần như chắc chắn sẽ thua không thể nghi ngờ!"


...


Quả nhiên, theo tiếng nghị luận vang lên, Lôi Dii Nặc trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách gần trăm mét, trực tiếp sáp sát tới trước mặt Diệp Trần.


"Tiểu tử! Nhận lấy cái chết!"


Oanh!


Một quyền trực tiếp của Lôi Đinh Nặc hướng trên đầu của thiếu niên trước mắt này hung hăng đập xuống.


Mà thiếu niên trước mắt này, dường như căn bản không kịp phản ứng, vẫn đứng ở tại chỗ không có nhúc nhích.


"Chết đi... Cái gì!"


Sau một khắc, Lôi Đinh Nặc nhìn thấy nắm đấm của mình rõ ràng đánh trúng đầu của đối phương, thế nhưng vậy mà lại xuyên thấu đi qua, "Là tàn ảnh! Hắn vậy mà...tránh đi rồi?"


Lôi Đinh Nặc vô cùng kinh hãi, trong nháy mắt cảm nhận được một cỗ khí lạnh, trực tiếp từ lòng bàn chân vọt lên tới đỉnh đầu!


Bởi vì hắn nhìn thấy tên thiếu niên Hồ tộc kia lúc này vậy mà không biết từ khi nào đã lạch mình ra ngoài đến hơn mười mét!


"Thật nhanh!"


"Tốc độ của cái tên này thế nào lại còn nhanh hơn so với Lôi Đinh Nặc sau khi biến thân?"


"Thật khó có thể tin nổi!"


...


Mọi người vốn còn tưởng rằng, sau khi tốc độ của Lôi Đinh Nặc tăng lên mấy lần, chắc là đủ để treo tiểu tử Hồ tộc trước mặt lên để đánh, nhưng không có nghĩ đến tốc độ của tên tiểu tử Hồ tộc này vậy mà còn nhanh hơn!


"Không có khả năng! Đây là không có khả năng! Tốc độ của ta ở bên trong những người có cùng cấp bậc hẳn là nhanh nhất! Ta làm sao sẽ thua ngươi!"


Lôi Đinh Nặc rống lớn một tiếng, dưới chân bỗng nhiên giẫm mạnh, lại hướng về phía Diệp Trần đánh tới!


Sưu sưu sưu!


Trong lúc nhất thời, toàn bộ trong sân quyết đấu, ánh chớp nổi lên bốn phía, hai đạo tàn ảnh ở trong sân lớn cứ nhấp nháy không ngừng.


Rầm rầm rầm!


Ở trong thời gian ngắn ngủi chỉ một cái chớp mắt, Lôi Đinh Nặc đã liên tiếp đánh ra mấy chục quyền, đáng tiếc từng quyền đều thất bại, ngay cả góc áo của Diệp Trần còn không thể chạm vào.


Thiên tài các tộc khác ở trong sân, ngoại trừ ba người trong đó ra, những người khác thậm chí ngay cả thân hình của hai người đều không nhìn thấy rõ, chỉ có thể mơ mơ hồ hồ nhìn thấy hai đạo tàn ảnh thì tất cả mọi người đều không thể không ứa ra mồ hôi lạnh!


Bọn họ không hoài nghi chút nào, đối mặt với Lôi Đinh Nặc có tốc độ kh ủng bố như thế, bọn họ khẳng định ngay cả một chiêu cũng không chống được!


Cuối cùng, sau khi rất nhiều người nhận ra được sự chênh lệch của mình với tứ đại thiên tài thì đã thi nhau chủ động rút lui ra khỏi sân, không còn khí thế cạnh tranh ba vị trí đầu như trước đó nữa.


Thời gian chỉ trong nháy mắt, ở trên sân quyết đấu rộng lớn, ngoại trừ còn hai người Diệp Trần và Lôi Đinh Nặc đang đuổi nhau ra thì chỉ còn lại có tam đại thiên tài khác cùng nổi danh với Lôi Đinh Nặc.


"Tiểu tử! Ngươi chỉ biết tránh thôi sao?"


Sau khi Lôi Đinh Nặc thất bại hơn một trăm quyền thì lập tức nhịn không được tức giận mắng to.


Hắn nhận ra, cho dù hắn sử dụng chiêu thức thay đổi như thế nào, đối phương vẫn có thể né tránh một cách dễ dàng.


Thậm chí nhiều lần, hắn rõ ràng đều đã đẩy đối phương vào trong góc thế mà đối phương vẫn còn có thể thuấn di dễ dàng tránh đi nắm đấm của hắn!


Điều này nói rõ cái gì?


Nói rõ tốc độ của đối phương nhanh hơn hắn nhiều!


"Tiểu tử! Nếu như ngươi là một thằng đàn ông thì đường đường chính chính đánh với ta một trận!"


Lôi Đinh Nặc đã sắp sụp đổ, nhịn không được bắt đầu mở miệng kích bác.


Cứ tiếp tục đánh như thế, đối phương cho dù không xuất thủ cũng có thể kéo cho hắn sụp đổ!


Lôi Đinh Nặc vốn cho rằng phép khích tướng của mình sẽ không có tác dụng gì, dù sao thì đối phương lúc này đã ở vào thế bất bại, mặc cho hắn công kích như thế nào cũng không gây được tổn thương cho đối phương một chút nào.


Trừ khi đối phương choáng váng, bằng không chắc chắn sẽ không từ bỏ ưu thế tốc độ của mình mà đi liều mạng với mình.


Tuy nhiên, kết quả lại nằm ngoài sự dự liệu của hắn.


Thiếu niên Hồ tộc kia vậy mà trực tiếp dừng lại, "Được! Như ý ngươi muốn!"


Nói xong, chẳng những không còn tránh né, ngược lại chủ động lao về phía hắn.


Lôi Đinh Nặc lập tức vui mừng như điên, "Đến hay lắm! Ăn một quyền của ta!"


Ầm ầm!


Nắm đấm to lớn của Lôi Đinh Nặc kia lại được lực lượng kh ủng bố của lôi đình bao khỏa xung quanh, giống như có thể xé rách không trung.


Nếu mà so sánh thì nắm đấm của Diệp Trần lại rất bình thường không có gì lạ cả, dường như không có một chút chân nguyeenn nào, chỉ thuần túy là sử dụng lực lượng của nhục thể!


Hóa ra ngay tại vừa rồi, hắn chợt phát hiện có mấy đạo lực lượng thần hồn không kém vậy mà đang lặng lẽ dò xét hắn!


Rất rõ ràng, đột nhiên hắn cái lực lượng mới xuất hiện này đã thu hút sự chú ý của cường giả Yêu giới!


Bây giờ còn không phải lúc bại lộ thân phận, cho nên Diệp Trần quả quyết lựa chọn không sử dụng lực lượng chân nguyên và thay vào đó là sử dụng thuần túy là lực lượng nhục thể, đi tiến hành chiến đấu với Lôi Đinh Nặc.


Nhưng mặc dù là như thế, nhục thân của Diệp Trần sớm đã trải qua nhiều lần gọt giũa thì làm sao Lôi Đinh Nặc có thể ngăn cản?


Oanh!


Không chút hồi hộp, sau khi nắm đấm của hai người va chạm vào nhau, nắm đấm như sấm sét của Lôi Đinh Nặc trong nháy mắt vỡ vụn ra.


Nắm đấm bình thường không có gì lạ của Diệp Trần lại giống như một cây trường thương đảo vào trong đậu hũ.


Ầm!


Lôi Đinh Nặc giống như cột điện trực tiếp bay ra ngoài, lăn ra khỏi sân thi đấu, sau khi điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi thì hôn mê đi.


"Cái gì!"


"Vậy mà lấy lực lượng nhục thể đánh bại Lôi Định Nặc sau khi biến thân!"


"Thân thể của người này đến cùng là được làm bằng cái gì?"


"Hơn nữa từ đầu tới cuối còn không có sử dụng chân nguyên, cũng chưa biến thân!"


"Đây cũng quá cường đại đi! Coi như Bát hoàng tử chỉ sợ..."


...


Toàn bộ sân thi đấu lập tức sôi trào, duy chỉ có Khoa Lạc Phu là có vẻ mặt bình thản, dường như không có điều gì ngoài ý muốn cả.


Nói đùa, lực lượng nhục thân của Diệp Trần mạnh bao nhiêu chỉ sợ không có người nào ở đây hiểu rõ hơn hắn!


Theo như hắn thấy thì Diệp Trần nếu như không phải là không muốn biểu hiện ra quá mức kinh người thì cái gọi là tứ đại thiên tài coi như cùng tiến lên cũng sẽ bọ một chiêu của Diệp Trần trong nháy mắt gi ết chết.


...


"Bây giờ còn lại bốn người mà danh ngạch thì chỉ có ba, làm sao đây?"


Đan Tiêu Man thiên tài của Hỏa Phượng tộc bỗng nhiên hướng về phía hai đại thiên tài khác, thấp giọng dò hỏi.


Âu La Sâm thiên tài của Tử Sư tộc lập tức cười lạnh, "Còn có thể làm sao chứ? Ba người chúng ta cùng tiến lên! Ta còn không tin một mình hắn có thể mạnh hơn, còn có thể đánh thắng được ba người chúng ta cùng nhau ra tay hay sao?"


Hai người còn lại thì hơi do dự một lát rồi thì cũng thi nhau gật đầu đáp ứng.


Cuối cùng ba người nhanh chóng tác ra, bao vây Diệp Trần một quyền đánh bại Lôi Đinh Nặc vào ở giữa.


Toàn bộ sân thi đấu lập tức xì xào bàn tán...


P/S: Ta thích nào...chương thứ 4 nhé


...