...
"Sát khí ở Cổ Thần Phế Khư. Cũng nói là đi Cổ Thần Phế Khư được sát khí xâm nhập, sẽ trợ giúp cho việc dung hợp Huyết Lạc Tinh. "
"Còn nói, giết chóc cũng giúp cho dung hợp Huyết Lạc Tinh. "
"Còn nói, dung hợp Huyết Lạc Tinh là yêu cầu hà khắc về thân thể! "
La Phong khẽ gật đầu, trong lòng hoàn toàn hiểu ra." Rất hiển nhiên, điên cuồng giết chóc và bị sát khí ở Cổ Thần Phế Khư xâm nhập, đều sẽ sinh ra một vài ảnh hưởng đặc thù thay đổi thân thể. Đề cao một mặt năng lực nào đó của thân thể, giúp nó có thể chịu được việc dung hợp Huyết Lạc Tinh! ".
Giết chóc?
Việc bản tôn người Địa Cầu nói là giết chóc nhiều, cũng chỉ là so với người thường mà thôi.
Nói nó giết không nhiều cũng đúng là không nhiều lắm. Bản tôn người Địa Cầu của mình thật ra giết chóc rất có hạn. Ngược lại việc giết chóc trong Mạng Vũ Trụ Giả Định không ít, nhưng những giết chóc này đều là trên mạng, không thay đổi gì tới thân thể.
"Ha ha"
"Ta đi Cổ Thần Phế Khư là muốn trở thành Huyết Vũ Giả. Thậm chí Hắc vũ giả. Cho nên lúc trước mới đi. Nhưng không ngờ ngay viên Huyết Lạc Tinh thứ hai đã không dung hợp thành công ", La Phong lắc đầu thở dài
Lúc này hắn nhắm mắt lại, ý thức nối vào Mạng Vũ Trụ Giả Định, tiến vào khu Thái Sơ, bắt đầu chăm chú tu luyện.
----- o O o -----
Trên đường.
- Số thiu thối thật, lại thua rồi.
Dư Xuân Dương đi trên đường chửi thầm.
- Anh, anh.
Một thanh âm vang lên.
- Hả?
Dư Xuân Dương quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy phía sau có một thanh niên mặc chiến giáp chạy tới, vẻ mặt kích động, không khỏi cười nói:
- A Tưởng, sao mừng như vậy. Chẳng lẽ tìm được thiếu gia Nạp Khả của chúng ta rồi?
- Không! Lão gia tìm thiếu gia khắp thiên hạ. Nhưng thiếu gia đã biến mất rồi, không biết đi đâu
Thanh niên mặc chiến giáp Dư Tưởng lắc đầu nói:
- Yến Cương thành loạn tới như vậy, với tính tình ngu ngốc của thiếu gia, không biết khi nào thì trêu vào người ta, có thể bị người ta giết cũng khó nói.
- Mẹ nó, ngươi dám trù thiếu gia bị giết à?
Dư Xuân Dương trừng mắt.
Mắt Dư Tưởng tích chợt láo liên, vội kéo Dư Xuân Dương đứng qua một bên, đồng thời dùng nguyên lực truyền âm nói:
- Anh, bên ngoài dán giải thưởng, ngươi thấy được?
- Treo giải thưởng gì. Ta vừa mới từ sòng bài ra. Nào thấy treo giải thưởng gì đâu.
Dư Xuân Dương lắc đầu.
- Ngươi theo ta.
Dư Tưởng vội kéo huynh trưởng mình.
- Đi đâu
- Ngươi theo ta đi.
Hai huynh đệ chẳng mấy chốc đã đi tới một chỗ treo giải thưởng trên đường. Mức giải thưởng thật sự hấp dẫn quá lớn. Cho dù bây giờ, vẫn có vô số người trên đường đều ngóng nhìn. Rất nhiều người còn thầm thì bàn tán về việc phát hiện ra hung thủ chỉ cần tin tức sẽ đạt được khoản thưởng cực lớn.
- Trăm vạn bảo tiền? Một ức bảo tiền?
Dư Xuân Dương trợn tròn mắt.
- Ngươi thấy rõ nội dung giải thưởng rồi chứ? Theo tranh vẽ hung thủ, thì hung thủ này sử dụng binh khí chiến giáp
Dư Tưởng bên cạnh truyền âm nói.
Dư Xuân Dương nhìn lại, nhất thời trợn tròn mắt, quay đầu nhìn huynh đệ mình, truyền âm nói:
- A Tưởng, việc này, việc này, chúng ta lúc theo thiếu gia đi khu rừng rậm hoang dã, gặp phải siêu đại cao thủ đó, không phải chính là dùng loại thuẫn bài này sao, cũng dùng chiến đao sao? Hơn nữa trong nháy mắt giết chết Thập Tam Phủ. Thập Tam Phủ chưa kịp hoàn thủ. Thập Tam Phủ là cấp Vân Tiêu đó. Đại cao thủ đó phỏng chừng chính là cấp Khu Vực!
- Đúng.
Dư Tưởng khẽ gật đầu, truyền âm nói:
- Yến Cương thành chúng ta khó gặp được một siêu cường giả cấp Khu Vực. Sử dụng thuẫn bài, binh khí cũng giống nhau. Sao lại trùng hợp như vậy? Vị Phong đại nhân này, thật là thật ghê gớm. Đến cả thần điện sứ giả cũng một đao giết thẳng, quá độc ác.
- Chúng ta?
Dư Xuân Dương mắt lóe sáng.
- Có đi không?
Dư Tưởng nhìn về phía ca ca mình.
- Đi…
Dư Xuân Dương hơi do dự.
- Ngươi không đi, ta đi
Dư Tưởng truyền âm nói:
- Đừng hối hận đó. Lão gia đối xử với chúng ta xem như không tệ, nhưng chúng ta vào Nạp gia còn không phải là vì tiền sao?
Dư Xuân Dương nghiến răng:
- Đi!
Sau đó, hai người nhanh chóng chạy về phía Phủ Thành Chủ.
Phủ Thành Chủ
Tư Ung ngồi trên vương tọa cung điện, nhìn xuống phía dưới
Phía dưới có ba người đứng cung kính.
- Các ngươi tra được rồi ư?
Tư Ung trầm giọng, tràn ngập uy áp vô hình
- Treo giải thưởng xong, đích xác tốt hơn rất nhiều. Lúc trước ba người các ngươi xem xét, cuối cùng cũng hai người là giả, còn có một… bây giờ tạm thời không thể xác định. Các ngươi bây giờ tin chắc rồi ư?…
- Bẩm Thế Giới chủ!
Một tướng quân quân đội trong mắt đầy vẻ vui mừng, kích động nói:
- Lần này nắm chắc hơn những lần trước nhiều! Chúng ta trước sau tìm được ba người tới mật báo… đều nói về cùng một người.
- Hả?
Trên đại điện, Tư Ung khẽ ngẩng đầu.
- Hắn tên là Phong! Căn cứ theo mật báo của ba người, tên Phong không lâu trước đây là gặp thiếu gia Nạp gia ở Yến Cương thành, Nạp Khả và đội bảo vệ, ở khu rừng rậm Thú Hoang ngoài thành. Trên đường từng gặp phải công kích của Thập Tam Phủ. Vị cao thủ thần bí Phong đó trong nháy mắt xuất đao, đồng thời hóa thành thành 13 thân ảnh. 13 đao xuất, lập tức đánh chết Thập Tam Phủ. Còn mười ba tên đó đến chết vẫn chưa kịp hoàn thủ!
- Thập Tam Phủ, tổ chức gì thế?
Tư Ung nhíu mày.
- Bẩm Thế Giới chủ, đây là một tổ chức có danh tiếng ở Yến Cương Lĩnh chúng ta. Thập Tam Phủ chính là mười ba vị cao thủ, trong đó có ba người là cấp Vân Tiêu! Mười người cấp Thiên Không.
Tướng quân cung kính nói:
- Hơn nữa chúng ta cũng đã hoàn toàn xác nhận về cái chết của Thập Tam Phủ. Chính là người nọ giết chết.
- Hả?
Tư Ung đứng bật dậy.
Tin tức này thật ghê gớm!
Trong nháy mắt hiện ra 13 huyễn thân, đánh chết 13 người, trong đó có ba người là cấp Vân Tiêu…
- Quy luật bản nguyên Không Gian?
Tư Ung mắt lóe sáng, trong lòng thầm khẳng định.
- Đúng. Video Mạc đặc sứ truyền về cho thấy vũ giả giáp đen, chính là tinh thông quy luật Không Gian, tốc độ nhanh kinh người
- Vũ khí gì?
Tư Ung truy vấn.
- Thuẫn bài, chiến đao, hình thức giống như đúc tranh vẽ.
Tên tướng quân nói vẻ cẩn thận.
- Rất tốt!
Tư Ung nhãn tình sáng ngời
- Đi, tra tin tức về tên Phong này.
- Dạ.
Lúc trước Nạp Bố do luyến tiếc gia sản, lựa chọn ở lại Yến Cương thành. Vì bị bỏ mất ký ức, do đó sau khi phát hiện nhi tử biến mất, hắn lo lắng vạn phần, phát động tất cả lực lượng liều mạng điên cuồng tìm nhi tử. Thậm chí việc treo giải thưởng hắn cũng hề ra ngoài nên không biết.
Đến khi hắn thấy thì mới bừng tỉnh.
Hắn cũng hoài nghi… hung thủ rất có thể là Phong đại nhân! Do đó lập tức muốn khống chế cả đội bảo vệ lúc trước.
Nhưng, ngoại trừ khống chế được bốn người, những người khác đều vắng mặt.
- Đưa đi!
- Toàn bộ đưa đi.
- Mau mau đi tìm. Đây là danh sách thành viên đội bảo vệ lúc trước, cố tìm cho được mấy người khác. Còn nữa, mau mau tìm Nạp Khả thiếu gia của Nạp gia.
Những binh lính quân đội ầm ầm tiến vào Nạp gia, bắt Nạp Bố đi, cũng bắt cả Lôi thúc
Nữ tử yêu mị mặc chế phục tím đứng ở ngoài hình phòng.
Xoảng, cửa hình phòng mở ra, tên tướng quân quân đội đi ra.
- Bái kiến đại nhân.
Tướng quân thấy nữ tử giật bắn người, vội cung kính hành nữ tử yêu mị
Đây là một trong tứ đại thuộc hạ mà Thế Giới chủ Tư Ung đưa tới, đạt tới cấp Khu Vực.
- Thẩm vấn gia chủ Nạp gia, thẩm vấn ra tin tức chuẩn xác về Phong chưa?
Nữ tử yêu mị hỏi.
- Không, hắn nói hắn không biết.
Tướng quân lắc đầu.
- Ta cẩn thận thẩm vấn rồi, nhưng lại phát hiện ra, tên gia chủ Nạp gia này hẳn là chỉ ngẫu nhiên quen biết Phong mà thôi, giao tình cũng không sâu
- Phế vật!
Yêu mị nữ tử gầm lên.
Tên tướng quân sắc mặt đỏ bừng, muốn nói gì đó rồi lại không dám nói.
- Biến đi, đem người của ngươi toàn bộ mang đi hết. Bên trong cứ giao cho ta.
Yêu mị nữ tử nói.
- Dạ.
Tên tướng quân nhất thời rút toàn bộ quân nhân bên trong hình phòng ra, chỉ còn lại có hai phạm nhân Nạp Bố và Lôi thúc.
Hình phòng
Hai người Nạp Bố, Lôi thúc, đều sắc mặt tái nhợt, trên người đầy thương thế, da thịt rách chằng chịt.
- Lão gia
Chúng ta gặp mặt Phong đại nhân, vốn tưởng một việc tốt. Không ngờ lại lưu lạc tới bước này. Rõ là… Rõ là…
- Lôi thúc lắc đầu thở dài
Nạp Bố cũng thở dài nói:
- Lôi Đông, lần này là Nạp gia ta liên lụy tới ngươi.
- Lão gia
Lôi thúc vừa muốn mở lời.
Nữ tử áo tím từ ngoài hình phòng vào trong, chỉ cần dáng đi yêu mị, đã làm Lôi thúc, Nạp Bố không khống chế được mình, ánh mắt như dán vào người nữ tử. Ánh mắt hai người dần dần trở nên mơ hồ.
- Đám ngu ngốc. Thẩm vấn lại sử dụng hình cụ. Thật ngu ngốc.
Nữ tử áo tím sắc mặt âm trầm, rồi lập tức bắt đầu hỏi
- Ngươi nói trước. Đem việc gặp Phong từ đầu tới đuôi nói cho ta một lần. Cũng đem một vài thứ mà các ngươi đoán… toàn bộ đều nói cho ta biết.
Lôi thúc nói một lần.
Nạp Bố cũng nói một lần.
Hai người Lôi thúc, Nạp Bố tại đã bị linh hồn bí pháp khống chế, đều đoán… hung thủ rất có thể là Phong.
Sau đợt thẩm vấn, nữ tử áo tím sắc mặt hơi khó coi.
Gió lạnh rét thấu xương, Tư Ung tóc dài màu xanh lam đứng trên hành lang.
- Sư phụ.
Nữ tử áo tím đi tới, cung kính hành lễ.
- Trông ngươi thì kết quả thẩm vấn tựa hồ không có kết quả tốt rồi
Tư Ung hướng mắt nhìn xa xa, quay lưng về phía nữ tử áo tím.
Nữ tử áo tím cúi đầu nói:
- Dạ. Ta thi triển linh hồn bí pháp, xác nhận hai người đó không nói láo. Nạp gia họ thật ra là chỉ giao tình bình thường với Phong. Nhưng, Phong, đối với thiếu gia Nạp gia là Nạp Khả có vẻ rất hảo cảm.
- Nạp Khả? Hắn ở đâu?
Tư Ung hỏi.
- Nạp Khả biến mất rồi.
Nữ tử áo tím thấp giọng nói:
- Hơn nữa chính mất tích ngay hôm thần điện đặc sứ bị giết, chúng ta không tra được bất kỳ tin tức gì về Phong. Đồng thời Nạp Khả cũng đột nhiên mất tích… đến cả cha hắn cũng căn bản không biết. Do đó luôn rất lo lắng tìm nhi tử, thậm chí tới mức không biết cả việc treo giải thưởng, nên có thể để mấy tên hộ vệ cáo mật
- Sự mất tích của Nạp Khả quá trùng hợp. Ta nhận định có liên quan với hung thủ.
- Bây giờ có hai khả năng.
- Một, Nạp Khả biết một vài tin tức về Phong, hung thủ lo lắng thân phận bị tiết lộ, do đó giết người diệt khẩu.
- Hai, Phong biết giết chết thần điện đặc sứ, rất lấy làm phiền phức, sợ tra được Nạp gia. Vì hắn có hảo cảm với Nạp Khả, do đó đưa Nạp Khả đi.
Nữ tử áo tím cung kính nói.
- Phong đâu?
Tư Ung thanh âm ẩn chứa vẻ tức giận
- Ta bây giờ không muốn biết việc gì khác. Ta chỉ muốn biết… hung thủ đang ở đâu. Ta muốn bắt hắn!
- Không biết, chúng ta không tra được tin tức gì.
Nữ tử áo tím lắc đầu.
Ầm!
Tư Ung tức giận vung quyền lên. Nắm tay đấm vào cột hành lang bên cạnh, nhất thời một sức mạnh cuồng bạo trong nháy mắt bộc phát, sóng xung kích từ cột nhà bung ra, đánh nó thành bụi bay tung tóe, nhất thời làm vô số kiến trúc bên cạnh bị đánh nát bấy. Rất nhiều người hầu, binh lính, hộ vệ trong nháy mắt đã bị đánh thành bùn. Một vài người có vận khí tốt thì gãy chân gãy tay.
Trong nháy mắt, cả Phủ Thành Chủ trong phạm vi vài km hóa thành một đống hoang tàn. Những tiếng kêu thảm thiết ầm ầm một khoảng.
- Khốn khiếp!
Tư Ung quay phắt đầu lại, vẻ mặt dữ tợn, khí tức cuồng bạo làm cả thiên địa rung động.
- Sư phụ, chúng ta xử trí Nạp gia như thế nào đây?
Nữ tử áo tím vẫn cung kính hỏi.
----- o O o -----
...