Chương 144: Pháo Laser, Ngắm Trúng


...

Cả người đều bịt chặt, chỉ là lộ ra mắt, mũi, miệng, Ngốc Thứu Lý Diệu đứng trên cánh đồng hoang vu tựa như một ma thần, những người khác đều bị hung uy của hắn chấn trụ.
Mùi máu tràn ngập.
"Không ngờ, La Phong đã trưởng thành mạnh tới như vậy. Nếu không phải có bộ đồ Hắc Thần, e rằng, ta cũng không nắm chắc đánh bại được hắn."
Ngốc Thứu Lý Diệu nheo mắt, hàn quang lóe ra "Bị ta hai lần đánh chính diện, hắn vẫn chưa chết, hơn nữa hắn biết sự lợi hại của bộ đồ Hắc Thần của ta, e rằng lần sau sẽ không dễ dàng cho ta tiếp cận nữa."
Ngốc Thứu Lý Diệu rất sốt ruột.
"Chỉ có một biện pháp!"
"Đuổi giết hắn, làm hắn không thể không bay lên không, một khi bay lên không… Hắn sẽ là cái bia cho pháo laser!" Trên mặt Ngốc Thứu Lý Diệu lộ ra nụ cười lạnh.
"Đúng, pháo laser!"
Ngốc Thứu Lý Diệu biến sắc. Hắn vừa rồi thấy phi đao La Phong tàn sát một hồi trong đám người, đã chết mất không ít người. Phải biết rằng pháo laser vũ khí đứng hàng đầu nhân loại bây giờ, như vậy công nghệ rất cao, không có nhân viên chuyên nghiệp thì cho dù có đủ các bộ phận tại đây, hắn cũng không có biện pháp lắp đặt thao tác.
- Khắc Lai Ân!
Lý Diệu đột nhiên quay đầu.
Xa xa một người da trắng râu quai nón vội chạy ào tới, cung kính nói:
- Lý tiên sinh.
- Tổ chuyên nghiệp mà ngươi đem theo chết sống ra sao?
Lý Diệu liền nói.
Khắc Lai Ân sắc mặt tái nhợt, cung kính trả lời:
- Tổ chúng ta kể cả ta tổng cộng có chín người, vừa rồi chết hai người, bị thương hai người.
- Có thể lắp ráp pháo laser hay không, hơn nữa phải thao tác nữa?
Lý Diệu truy vấn.
- À…
Khắc Lai Ân khẽ nhíu mày.
Lý Diệu không khỏi cảm thấy giật mình. Loại pháo laser cỡ lớn này là vũ khí mạnh nhất của nhân loại, có thể dễ dàng tiêu diệt quái thú cấp lãnh chúa, cũng có thể đánh trọng thương cả quái thú Vương cấp! Tự nhiên rất nhiều thứ tương đối phức tạp, bình thường đều phải có chuyên gia kỹ thuật, nhân viên chuyên môn cho từng bộ phận riêng, có đôi khi thiếu một người mấu chốt, cả pháo laser sẽ không lắp ráp được.
- Chỉ là việc lắp ráp…
Khắc Lai Ân hơi chần chờ.
- Ta hỏi ngươi, bây giờ ngươi có lắp ráp được không?
Lý Diệu nói trầm trầm.
Khắc Lai Ân thấy Lý Diệu giở vẻ mặt lạnh giá, không khỏi cảm thấy cả kinh, vội nghiến răng nói:
- Chúng ta bảy người hợp lực có thể thành công.
- Tốt lắm.
Lý Diệu gật đầu
- Lập tức lắp ráp.
- Tại đây à?
Khắc Lai Ân chấn động.
- Đúng, ở chỗ này!
Lý Diệu cười lạnh một tiếng
- Ta không có thời gian vận chuyển nó tới đỉnh núi. Ta tin rằng, tên La Phong mười thì tám chín sẽ không cam lòng, cuối cùng trộm bò lên đỉnh núi nhìn về phía chúng ta… Chỉ cần hắn thò đầu ra, pháo laser lắp đặt xong sẽ có thể ngắm trúng hắn, đánh gục hắn tại chỗ!
Lý Diệu hiểu rõ…
La Phong đã phát hiện ra tung tích họ, vậy nếu đem các bộ phận pháo laser lên tới đỉnh núi lắp ráp, rất có thể sẽ bị La Phong phát hiện. Vậy… với thủ đoạn của La Phong, mặc dù không thể đánh bại hắn Lý Diệu, nhưng năng lực quỷ dị của một tinh thần niệm sư rất dễ dàng có thể hủy diệt pháo laser.
Khắc Lai Ân gật đầu lia lịa -:
- Dạ!
Khắc Lai Ân vội chạy về phía tổ mình. Lý Diệu cũng đi tới chỗ đó xem xét những nhân viên chuyên nghiệp tiến hành mở hòm ra, đồng thời phân phó nói:
- Những người khác đều nhìn bốn phía cho ta, tuyệt đối cấm không cho quái thú tới quấy rầy phá hoại.
- Dạ!
Hơn mười người cùng hô tuân lệnh.
Đột nhiên thành viên tổ chuyên nghiệp ồ lên. Lý Diệu nghi hoặc nhìn lại.
- Lý tiên sinh, Lý tiên sinh.
Khắc Lai Ân hấp tấp chạy tới.
- Sao rồi?
Lý Diệu hỏi
- Lý tiên sinh, vừa rồi… Vừa rồi…
Khắc Lai Ân sắc mặt tái nhợt, người khẽ run lên.
- Nói!
Lý Diệu trừng mắt.
Khắc Lai Ân hắng giọng rồi nói:
- Vừa rồi lúc tên tinh thần niệm sư công kích, chung quanh có không ít người hấp tấp chạy trốn. Có người lúc hoảng loạn chạy né tránh phi đao, va vào làm lật một cái hòm. Thậm chí còn có một cái hòm… bị một thanh phi đao bay loạn, xuyên thấu qua luôn.
- Cái gì?
Lý Diệu sắc mặt đại biến.
Va vào làm lật hòm…
Tuy mấy linh kiện chủ chốt tinh xảo trong hòm đều có lót bảo vệ, cũng khó mà có thể sinh ra vấn đề gì. Nhưng một thanh phi đao xuyên qua hòm thì những linh kiện chủ chốt trong hòm e rằng tuyệt đối hỏng mất.
- Nhanh, mở cái hòm đó ra cho ta.
Lý Diệu vội đi tới.
Khắc Lai Ân cũng hấp tấp chạy tới. Lúc này, các tổ viên khác đều đứng một bên cái hòm, trông mặt rất khó chịu. Lý Diệu cũng thấy rõ, mặt bên cái hòm có một lỗ thủng, xuyên thẳng qua cả cái hòm, thậm chí mắt thường cũng có thể thấy một vài mảnh thủy tinh, hiển nhiên bên trong các linh kiện chủ chốt đã hư hao!
- Khốn khiếp, khốn khiếp!
Lý Diệu đỏ mắt lên.
Chỉ chút xíu mà xảy ra vấn đề lớn như vậy.
Kỳ thật Lý Diệu cũng không biết…
Lúc trước La Phong chỉ lo giết người, căn bản không để ý tới cái hòm. Nhưng lúc đó có ba thanh phi đao bị chiến thần trung cấp 'Bắc Nguyên Cương" ngăn cản đánh bay đi. Với tốc độ kinh người của thanh phi đao, lúc bị đánh bay, uy lực vẫn rất lớn. Nên có một thanh xuyên qua cái hòm.
- Lý tiên sinh, linh kiện chủ chốt trong hòm này là ra- đa dẫn đường, chắc không sao đâu
- Mở nó ra.
Lý Diệu gầm lên liếc mắt nhìn mấy nhân viên chuyên nghiệp.
Những nhân viên chuyên nghiệp này cũng biết…
Với tính tình ông chủ trước mắt, e rằng một khi pháo laser mà tổn hại không thể lắp ráp, đám nhân viên họ sẽ không hữu dụng, có thể chỉ có một kết quả - Bị hắn giết sạch! Lúc này những nhân viên chuyên nghiệp vội xé niêm, mở hòm.
- Rầm!
Hòm đã mở.
Khắc Lai Ân trừng mắt:
- Là nguồn năng lượng?
- Nguồn năng lượng?
Tất cả các nhân viên chuyên nghiệp cũng tròn mắt.
- Sao vậy?
Lý Diệu nhìn chằm chằm vào Khắc Lai Ân. Khắc Lai Ân cẩn thận nhìn cái hòm, vội kích động nói với Lý Diệu:
- Lý tiên sinh, vận khí chúng ta thật sự là tốt. Bên trong cái hòm bị đục thủng là nguồn năng lượng pháo laser. Mặc dù có hai đơn vị nguồn năng lượng hư hao, nhưng còn có một đơn vị nguồn năng lượng tốt, nói cách khác… nguồn năng lượng pháo laser, có thể phát động ba lần tần suất công kích cao nhất.
Lý Diệu thở phào một hơi.
May mà là nguồn năng lượng, có thể có ba công kích bậc nhất cũng coi như không tệ rồi. Ba lượt công kích này, mỗi lần đều có thể dễ dàng tiêu diệt chiến thần cực mạnh, quái thú cấp lãnh chúa mạnh nhất.
- Tiến hành lắp ráp.
Lý Diệu hạ lệnh.
- Dạ.
Tất cả thành viên chuyên nghiệp đều cảm thấy thoát nạn, lập tức nhanh chóng lắp ráp.
Trong Viên Hầu Sơn Mạch, trong cứ điểm La Phong.
Trong huyệt động u ám, La Phong đặt mông ngồi phệt trên mặt đất lưng dựa vách đá. Sắc mặt hơi nhợt nhạt
"Không tệ, xương không gãy." La Phong nhè nhẹ xoa xoa cánh tay trái, nhớ lại cảnh lúc trước, La Phong vẫn còn sợ hãi "Tên Ngốc Thứu Lý Diệu, thực lực bản thân là chiến thần cao cấp danh tiếng. Sức mạnh phỏng chừng phải bốn năm mươi vạn kg, hơn nữa phát lực thân thể gia tăng ba bốn lần, một đao tuyệt đối phải hơn trăm vạn kg!"
Một đao vừa rồi của Ngốc Thứu Lý Diệu, đã bị tinh thần niệm lực của mình quấy nhiễu, bổ vào thuẫn bài mình, vẫn làm cho mình gần gãy cả xương! Còn khi ở giữa không trung, Ngốc Thứu Lý Diệu dùng cánh tay dài ra, một đao bổ ra, cũng làm cho La Phong thổ huyết, hổ khẩu tay phải vỡ ra. Song một đao đó vì thông qua 'Bộ đồ Hắc Thần' kéo dài ra, nên sức mạnh phát ra chỉ được một nửa lúc mạnh nhất.
Hai đao này… Ngốc Thứu Lý Diệu chưa thể bộc phát ra lực công kích mạnh nhất.
Cho dù như thế, đã đánh cho La Phong tới mức không có lực hoàn thủ! "Tốc độ hắn nhanh hơn ta."
"Công kích hắn mạnh hơn ta."
"Phòng ngự của hắn cũng mạnh hơn ta rất nhiều."
"Còn ưu thế của ta là công kích quỷ dị hơn, chạy trốn dễ dàng hơn." La Phong cau mày "Bộ đồ Hắc Thần thật sự quá đặc thù, lại có thể dựa theo tâm ý người ta kéo dài khuếch trương ra, chẳng những có thể bao trùm toàn thân, lại có thể kéo dài hơn mười thước. Khi ở giữa không trung, ta rất dễ bị trúng chiêu."
Cuối cùng khi mình chạy trốn, tên Lý Diệu lại mưu toan dùng cánh tay tăng vọt, ôm chặt lấy mình, lúc đó mà không chạy được e rằng mình đã tiêu rồi.
"Lần sau khi chiến đấu với Lý Diệu, nhất định phải bảo trì khoảng cách trên hai mươi thước." La Phong thầm nghĩ,
Khi La Phong ở cứ điểm nghỉ ngơi, trên cánh đồng hoang vu, Lý Diệu triển lộ năng lực cường đại vô cùng, đánh cho một con 'Quái thú cấp lãnh chúa" thủ lĩnh bầy quái thú phải trốn vào đồng hoang. Nhất thời rốt cuộc không có bầy quái thú nào dám can đảm tới gây rối những nhân loại này nữa.
- Lý tiên sinh, toàn bộ đã lắp ráp xong!
Khắc Lai Ân hưng phấn nói.
- Hả?
Lý Diệu vội đi qua.
Trước mắt là một dụng cụ giống như 'Vệ tinh' cỡ lớn. Hai cánh dụng cụ dài đến gần mười thước, ở giữa là một trang bị ống tròn rất to, tựa như một cái tua bin. Ở hai bên ống tròn cỡ lớn, còn có hai ống tròn loại nhỏ.
- Tra được vị trí của La Phong chưa?
Lý Diệu hỏi.
- Tra được rồi.
Khắc Lai Ân chỉ vào màn hình ra-đa bên cạnh
- La Phong cách chúng ta năm km, ra- đa chúng ta có thể miễn cưỡng phát hiện ra hắn. Nhưng, ra- đa bình thường đều chỉ tìm những vật thể cỡ lớn, nhân thể dù sao cũng có kích cỡ nhỏ, một khi khoảng cách xa hơn… Cũng rất khó tập trung. Nếu như vậy, chỉ có thể thông qua laser mà tập trung thôi.
- Laser tập trung?
Lý Diệu nhíu mày.
- Ừm
Khắc Lai Ân gật đầu
- Dùng laser dẫn đường, ưu thế của nó là độ chính xác cực cao, có thể ngắm trúng một mục tiêu rất xa. Nhưng khuyết điểm của nó là… khoảng cách giữa nó và mục tiêu, không thể có vật trở ngại… tỷ như trước mắt bây giờ có một quả núi lớn ngăn cản, nên không thể sử dụng được laser tập trung.
- Đương nhiên bây giờ khoảng cách gần, không cần phải làm như vậy. Ra- đa hoàn toàn có thể tập trung vào mục tiêu.
Khắc Lai Ân, bây giờ có thể bắn chết hắn chứ?
- Lý Diệu truy vấn.
- Không thể.
Khắc Lai Ân lắc đầu nói:
- Mục tiêu bây giờ ở trong sơn mạch, trong một quả núi. Từ chỗ chúng ta tới mục tiêu có tới trên ba trăm mét đá! Laser muốn bắn thủng đá dày như vậy, uy lực coi như đã hao tổn chẳng còn gì.
Đá dày ba trăm thước…
Chính là một chiến thần dù lợi hại hơn nữa, dùng một quyền cũng không thể đánh xuyên một quả núi lớn ba trăm thước.
- Nhưng, chỉ cần hắn từ sơn mạch thò lên.
- Hoặc, chỉ cần độ dày đá giảm trong vòng mười thước, có thể bắn xuyên đá, bắn chết hắn.
Khắc Lai Ân tự tin.
- Tốt lắm.
Đôi mắt Lý Diệu lóe sáng
- Bám chắc La Phong, ta không tin. Với sự âm hiểm của tiểu tử này, khẳng định sẽ sử dụng ống nhòm nhìn lén chúng ta! Một khi mục tiêu nằm trong trạng thái có thể bắn được, bắn hắn chết ngay cho ta!
- Dạ.
Khắc Lai Ân cao giọng đáp.
Lý Diệu hướng mắt nhìn Viên Hầu Sơn Mạch xa xa, gương mặt hiện lên nụ cười gằn:
- Chết dưới pháo laser, cũng đáng đủ để ngươi tự hào rồi.
----- o O o -----

...