...
Chẳng những một vài người nhận truyền thừa Hồng Minh bọn La Phong nhìn thấy, đến cả người nhận truyền thừa của Bắc Cương Liên Minh và các đoàn thể thế lực khác chung quanh cũng đều nhìn qua. Họ đều nghi hoặc… Phệ Kính Vương rốt cuộc muốn làm gì?
Phệ Kính Vương mỉm cười tiếp tục đi về phía Hồng Minh Đoàn Thể. Tuy bị nhiều người nhận truyền thừa nhìn chằm chằm, nhưng vẫn mỉm cười, chẳng mấy chốc đã đi tới phạm vi Hồng Minh Đoàn Thể.
- Phệ Kính Vương, ngươi tới đây làm gì?
Một Vũ Trụ Tôn Giả trong Hồng Minh đứng lên.
- Ta tới để tìm Đao Hà Vương.
Phệ Kính Vương mở lời.
- Đao Hà Vương?
Mọi người nhận truyền thừa trên quảng trường lộ thiên đều chú ý tới động tĩnh nơi này. Ai nấy đều vô cùng hưng phấn. Nghe nói Phệ Kính Vương từng truy sát Đao Hà Vương, đánh cho đã phải đào vong tới mức chỉ có thể chạy trốn vào Cửu U Tuyền Qua. Bây giờ Phệ Kính Vương lại tìm đến Đao Hà Vương.
La Phong nhìn Phệ Kính Vương vẻ hứng khởi, cười mở lời:
- Phệ Kính Vương, tìm ta có việc gì?
- Ha ha ha… trên tám vạn năm qua không gặp.
Phệ Kính Vương nhìn La Phong, nhếch miệng cười nhe chiếc răng nanh.
- Vừa gặp được ngươi, ta đã cảm giác uy áp của ngươi rõ ràng mạnh hơn rồi. Sao… Đao Hà Vương, ngươi đã bước vào Bất Hủ rồi à?
Lời này khiến cho không ít người nhận truyền thừa chú ý.
- Ủa, uy áp Đao Hà Vương đích xác mạnh lên không ít.
- Nhưng muốn so với Phệ Kính Vương thì uy áp đó vẫn còn kém một bước dài.
- Phệ Kính Vương là sinh mạng đặc thù nghịch thiên, có thể so được với cả Vũ Trụ Tôn Giả. Đao Hà Vương dù sao cũng chỉ là một nhân loại, uy áp có kém một chút cũng là bình thường.
Những tiếng thảo luận vang lên.
La Phong không bị ảnh hưởng gì, chỉ khẽ gật đầu:
- Phệ Kính Vương ánh mắt ngươi đích xác rất chuẩn. Đúng, ta vừa bước vào Bất Hủ.
- Chúc mừng chúc mừng.
Phệ Kính Vương sang sảng cười lớn.
- Đao Hà Vương đầy truyền kỳ. Ngươi khi còn ở cấp Giới Chủ đã có thể đánh chết phong Vương cực hạn. Ngươi khi ở cấp Giới Chủ đã có thể chạy trốn khỏi tay ta. Ngươi mới là cấp Giới Chủ mà vẫn giữ được mạng khi bị Chiểu Thực Tôn Giả ám sát, thậm chí còn chiến đấu liên tục trên 62 vạn tràng, đánh bại rất nhiều người nhận truyền thừa…
Lời này nghe như khen, nhưng lại rất chói tai.
Ở đây, rất nhiều người nhận truyền thừa nghe xong đã cảm thấy không thoải mái. Vì thanh danh La Phong chính là đạp lên đầu họ! Nhưng họ cũng phải thừa nhận, La Phong rất lợi hại. Khi ở cấp Giới Chủ đã có thể làm được nhiều việc khó tin như vậy rồi.
- Ngươi là một Giới Chủ đầy truyền kỳ, rốt cục đã bước vào Bất Hủ rồi!
Phệ Kính Vương cảm thán nói:
- Ta cũng phải thừa nhận, lúc còn ở cấp Giới Chủ, ta không thể so đo với ngươi. Bây giờ biết ngươi đã bước vào Bất Hủ, ta rất cao hứng. Đặc biệt cao hứng.
- Cám ơn.
La Phong mở lời.
Phệ Kính Vương nhất thời nhếch miệng nhe chiếc răng khểnh nở nụ cười:
- Ngươi khi còn Giới Chủ đã có thể cường đại như vậy. Bây giờ ngươi đã bước vào Bất Hủ, khẳng định cường đại hơn nữa.
Trên quảng trường lộ thiên, rất nhiều người nhận truyền thừa mặc dù cảm thấy Phệ Kính Vương tán dương La Phong như vậy là rất quái dị, nhưng họ cũng phải thừa nhận, La Phong khi chiến đấu trong Vinh Diệu Thế Giới đã không dựa vào ngoại lực, mà vẫn có thể thắng nhiều như vậy. Như vậy bây giờ sức chiến đấu của La Phong khẳng định còn kinh người khi ở cấp Giới Chủ.
- Ta tới đây!
Phệ Kính Vương nhìn chằm chằm vào La Phong.
- Một là chúc mừng ngươi, hai là khiêu chiến ngươi!
- Đao Hà Vương ngươi là một đối thủ đáng cho Phệ Kính Vương ta khiêu chiến.
- Đao Hà Vương cũng có tư cách buộc ta phải toàn lực ứng phó.
- Ngươi chiến đấu sinh tử với ta. Đao Hà Vương, ngươi có dám không?
Phệ Kính Vương nhìn chằm chằm vào La Phong.
Yên tĩnh.
Trên quảng trường lộ thiên nhất thời yên lặng. Vô số người nhận truyền thừa kích động hưng phấn, nhưng không ai không nín thở, đều nhìn về phía La Phong.
- Chiến đấu sinh tử?
La Phong nhướng mày một cái.
- Chiến đấu ở đâu, chẳng lẽ là trong Vinh Diệu Thế Giới?
- Đương nhiên không phải.
Phệ Kính Vương liếm môi, trong con mắt kim sắc đầy chiến ý.
- Ta nói là chiến đấu trong đời thật cơ. Chúng ta có thể lựa chọn một chỗ để tiến hành chiến đấu trong Tổ Thần Bí Cảnh. Hơn nữa hứa hẹn tuyệt đối không có bang thủ. Chỉ là chiến đấu thuần túy giữa ngươi và ta, một đối một đối chiến sinh tử. Ngươi có dám không?
Phệ Kính Vương nhếch mép cười:
- Không cần tìm lý do. Chỉ cần nói cho ta biết, ngươi có dám không!
- Nếu sợ, có thể cự tuyệt.
- Nhưng ta cho rằng Đao Hà Vương ngươi là một thiên tài tuyệt thế danh truyền vũ trụ, hẳn là sẽ không làm ta thất vọng chứ?
Phệ Kính Vương nhìn chằm chằm vào La Phong.
- Cự tuyệt… Hay nhận?
Trên quảng trường lộ thiên đều yên tĩnh vô cùng. Mấy ngàn vạn người nhận truyền thừa đều cẩn thận quan khán lắng nghe.
Đao Hà Vương, thật ra là một truyền kỳ.
Chỉ là sau khi hắn trở thành Bất Hủ, có dám cùng Phệ Kính Vương, cũng là Bất Hủ đánh một trận không? Phệ Kính Vương mặc dù không có tính truyền kỳ, nhưng lại là một sinh mạng đặc thù đủ để chấn nhiếp vô số Bất Hủ cường đại.
Có dám nhận không?
Nếu La Phong sợ, không dám. Vậy những người nhận truyền thừa ở đây cũng sẽ giải thích được. Dù sao đối mặt với sinh mạng đặc thù cường đại khiêu chiến sinh tử, cũng có mấy ai dám nhận chứ? Nhưng mặc dù có thể giải thích được, nhưng chỉ cần La Phong cự tuyệt, vậy những quang vinh của hắn lúc trước sẽ bị ảnh hưởng, thanh danh sau này sẽ rất kém.
La Phong là Bất Hủ, Phệ Kính Vương cũng là Bất Hủ.
Cùng là Bất Hủ… La Phong nguyên lai vẫn sợ Phệ Kính Vương!
- Cự tuyệt hay nhận?
Phệ Kính Vương nhìn chằm chằm vào La Phong.
Vù!
La Phong đột nhiên đứng lên, nhìn Phệ Kính Vương trước mặt, nhếch miệng cười:
- Ngươi đã tự mình muốn chết, ta sao lại không để cho ngươi cơ hội?
Nhất thời mấy ngàn vạn người nhận truyền thừa trên trên quảng trường lộ thiên hơi sôi trào, ai nấy đều kích động.
- Ngươi nhận à?
Trong mắt Phệ Kính Vương tinh quang lóe ra, chiến ý ngập trời.
- Vớ vẩn!
La Phong quét mục quang nhìn quanh bốn phía
- Kịch chiến cùng cấp, La Phong ta tuyệt đối không bao giờ cự tuyệt!
Thanh âm vang dội, vang vọng cả quảng trường lộ thiên.
- Hả?
- Ngông cuồng!
- Kiêu ngạo!
Điều này làm cho vô số người nhận truyền thừa hơi khiếp sợ. Những lời này quá kiêu ngạo. Đến cả Trục Trùng Vương xa xa luôn lặng lẽ quan khán cũng lộ ra nụ cười nhếch mép.
- Trục Trùng Vương, hắn nói là khiêu chiến đồng cấp bậc là không cự tuyệt kìa.
Một thiếu niên mặc chiến giáp tím gần như trong suốt, thiếu niên nhìn như một thiếu nữ, rất khó phân biệt nam nữ, nhẹ giọng cười.
- Ngươi có thể nhẫn nhịn được à? Nếu ta vẫn còn là Bất Hủ, ta khẳng định sẽ ra tay giải quyết hắn.
- Tử Vũ Tôn Giả, ngươi là tôn giả, đừng xen vào những việc như thế này.
Trục Trùng Vương liếc nhìn thiếu niên giáp tím.
Thiếu niên giáp tím, tên là Tử Vũ Tôn Giả.
Cũng là một sinh mạng đặc thù nghịch thiên, hơn nữa cấp độ gien sinh mạng còn cao hơn Trục Trùng Vương! Năm đó trên Tử Kinh Đảo, hắn là một Bất Hủ hung tàn nhất. Lúc đó không ít Vũ Trụ Tôn Giả đã ngã xuống trong tay hắn. Sau này, khi hắn bước vào hàng ngũ Vũ Trụ Tôn Giả, càng trở thành một chiến lực cường đại của Tổ Thần Giáo.
- Huống chi đừng nói ta đi khiêu khích hắn. Chỉ cần qua được cửa Phệ Kính Vương, hắn cũng đã khổ sở rồi.
Trục Trùng Vương lắc đầu nói:
- Tên La Phong quá kiêu ngạo. Tuy nói hắn là thiên tài tuyệt thế, nhưng Phệ Kính Vương cũng là sinh mạng đặc thù. Cấp độ gien sinh mạng 2000 lần, đại biểu cho chênh lệch vô cùng khổng lồ.
- Ừm.
Tử Vũ Tôn Giả gật đầu.
Với tư cách là một sinh mạng đặc thù, họ có tự tin của họ.
- Ha ha… Rất tốt.
Phệ Kính Vương nhất thời cười to.
- Ta phát tin nhắn cho ngươi, định ra một tọa độ hư không trong không gian vũ trụ, gần chỗ truyền tống Tổ Thần Bí Cảnh.
- Có thể.
La Phong gật đầu.
- Thời gian.
La Phong hỏi tiếp.
- Càng nhanh càng tốt, nhưng cũng phải cho ngươi một chút thời gian chuẩn bị chứ. Một buổi sau, sẽ báo tọa độ địa điểm sau.
Phệ Kính Vương càng thêm hưng phấn.
- Được.
La Phong gật đầu.
- Ha ha ha…
Phệ Kính Vương nhếch miệng cười to, nụ cười có vẻ rất dữ tợn, nhìn La Phong.
- Đao Hà Vương, không ngờ ngươi có can đảm như vậy. Ha ha ha…
- Hy vọng sau khi chiến đấu, ngươi vẫn còn cười được.
La Phong mỉm cười nói.
- Rất có cá tính.
Phệ Kính Vương nhếch miệng cười.
- Nhưng chết cũng rất nhanh đó.
Vèo!
Phệ Kính Vương hư không tiêu thất.
La Phong liếc nhìn chung quanh, cũng chú ý tới Trục Trùng Vương và thiếu niên yêu dị đang nhìn chăm chú xa xa, vẫn chỉ mỉm cười, rồi sau đó hư không tiêu thất.
Một cơn lốc!
Một cơn lốc nhất thời dấy lên. Trên một ức người nhận truyền thừa Tổ Thần Giáo đều sôi trào. Cho dù hai Vũ Trụ Tôn Giả chính thức chiến đấu cũng không đến mức làm cho mọi người kích động như vậy. Vì cấp Bất Hủ mà có chiến lực Vũ Trụ Tôn Giả thật ra còn quí hơn Vũ Trụ Tôn Giả nhiều.
Phệ Kính Vương là một sinh mạng đặc thù nghịch thiên! Có chiến lực Vũ Trụ Tôn Giả!
Đao Hà Vương, siêu thiên tài tộc nhân loại, danh truyền vũ trụ, bây giờ đã bước vào Bất Hủ!
Hai người sinh tử chiến…
Tin tức này sẽ mang đến chấn động như thế nào chứ. Cơ hồ trong nháy mắt đã thông qua những người nhận truyền thừa, truyền tới vô số tộc quần vũ trụ! Các đại siêu thế lực vũ trụ đều được biết trước tiên, như tộc nhân loại, cũng thông qua người nhận truyền thừa của tộc nhân loại mà nhanh chóng biết được chuyện này.
- Cái gì? Đao Hà Vương La Phong và Phệ Kính Vương kia sắp sinh tử chiến? Tiến hành sinh tử chiến trong Tổ Thần Bí Cảnh à?
- Nói đùa gì vậy!
- Phệ Kính Vương là sinh mạng đặc thù cường đại, có chiến lực Vũ Trụ Tôn Giả. Bình thường Vũ Trụ Tôn Giả cũng rất có thể thua dưới tay hắn. Đao Hà Vương thật sự quá lỗ mãng!
- Đao Hà Vương có thiên phú phân thân thuật, sẽ không chết đâu.
- Không chết, nhưng nếu hắn bị đánh chết, chí bảo không phải sẽ bị cướp đi à? Chí bảo của hắn là do tộc nhân loại ta ban cho hắn. Nếu bị ngoại tộc Phệ Kính Vương cướp đi, sẽ là tổn thất của tộc nhân loại chúng ta.
- Lỗ mãng.
- Tự đại.
- Cuồng vọng.
Vốn những Vũ Trụ Tôn Giả nhân loại khá bất mãn về việc La Phong ở sườn núi Lôi Đình Đảo, bây giờ càng cảm thấy thiên tài tuyệt thế này quá tự tin mà nóng đầu rồi!
Họ cũng đích xác gặp qua rất nhiều thiên tài tuyệt thế quá tự tin mà trở thành tự đại. Chỉ khi chính thức ngã đau thì những siêu thiên tài đó mới có thể thanh tỉnh.
- Qua chiến dịch này hắn sẽ thanh tỉnh.
- Chỉ tiếc để làm cho hắn thanh tỉnh, rất có khả năng sẽ phải trả giá bằng chí bảo!
La Phong vẫn đang ở trong chỗ ở của mình trên Tử Kinh Đảo.
- Tên Phệ Kính Vương thật là tự tin.
La Phong nhẹ giọng cười nói.
Thiên Trận Vương bên cạnh cung kính nói:
- Chủ nhân. Lần này Hỗn Độn Thành Chủ cho chủ nhân ở sườn núi Lôi Đình Đảo, cũng bằng với việc đem chủ nhân đặt trên chiếc ghế lửa!
- Ta đương nhiên hiểu chứ.
La Phong gật đầu.
- Do đó ta mới muốn mượn tên Phệ Kính Vương để làm cho ngọn lửa này nóng thêm một chút. Vàng thật không sợ lửa mà. Lửa càng vượng, sẽ thể hiện ta là vàng thật.
- Sắp tới giờ rồi.
La Phong đứng dậy.
- Chúc chủ nhân chiến thắng trở về.
Thiên Trận Vương cung kính nói.
- Chuẩn bị tiệc mừng. Sau khi chiến thắng, ta muốn mời Thiên Vũ Vương, Sát Mạn Vương và cả sư phụ tới dự tiệc.
La Phong cười ha ha, sải bước thẳng ra ngoài. Sau đó liền thuấn di tới quảng trường trước Cung Điện Đảo Chủ ở Tử Kinh Đảo, xuyên qua màn nước suối phun, truyền tống thẳng tới Vùng Bí Cảnh.
----- o O o -----
...