Chương 71


...

Edit + Beta: Súp Lơ

Câu trả lời dành cho câu hỏi này của lão Chu là “Nghe hay lắm đấy”. Nói thật, nếu nghe không ổn thật thì không bao giờ ông dùng họ của hai người để đặt, phải tôn trọng nhân vật dưới ngòi bút của mình.

Tài khoản Weibo của biên kịch không thể tên thật cũng không có tích chứng thực, chỉ có những người thường xuyên quan tâm đến giới điện ảnh mới biết, phần lớn fan của Đường Giai Nhân là người hâm mộ yêu thích phim điện ảnh nên cực kỳ chú ý đến vấn đề trong giới. Họ biết Weibo của lão Chu, đang mắng hăng trong trận chiến thì ông ấy xuất hiện.

Weibo lão Chu không online hằng năm, nội dung đăng lên Weibo thường là tổng kết những cuốn sách mà mình tâm đắc, đăng một vài bài ca ngợi quê hương đất nước vào những ngày trọng đạo như ngày thành lập Đảng, ngày quốc khánh. Hoặc khi phim của mình chính thức ra rạp sẽ chia sẻ lại tài khoản Weibo của bộ phim để tuyên truyền, chỉ cần vào xem Weibo thôi là thấy ngay khí chất của con người biết chữ, dùng nghề viết kiếm ăn.

Bài đăng mới trên Weibo của ông đúng là khiến người ta phải ngạc nhiên.

[Nghe hay!]

[Ôn Tống a, lấy hai họ này có ý gì đây [đỡ kính mắt]]

[Này không phải họ của Tống Nghiên và vợ anh ấy à….?]

[A a a a a a lão Chu, đây không phải sự trùng hợp đúng khoonb @Tống Nghiên @Ôn Lệ Litchi]

Weibo này của lão Chu hoàn toàn không viết bất cứ nội dung gì liên quan đến phim cho nên ngay đến cả các diễn viên điện ảnh cũng không biết.

Ôn Lệ đã chuẩn bị tinh thần sau khi công bố cô nhận được tài nguyên ngon này sẽ dẫn đến những phản ứng khen chê khác nhau của cộng động mạng. Trước khi đoàn làm phim thông báo đội hình diễn viên, bên phía chị Đan đã chuẩn bị xong hết mọi thứ chỉ là không nghĩ tới sẽ có blogger đăng bài tung tin đồn nói Đường Giai Nhân đi thử vai và nhận được vai diễn, tin Tống Nghiên tham gia đã có người loan tin từ lâu cho nên mới có chuyện CP mười năm ‘Đường Tống’ phá băng, xuất hiện nhiều lời bàn tán nói nối lại tình xưa.

Vì bản thân cô biết kết quả thử vai nên không suy nghĩ gì nhiều nhưng các fan CP không viết. Kể cả Tống Nghiên sẽ hợp tác với một nghệ sĩ nữ khác đóng Băng Thành thì bọn họ cũng sẽ không có phản ứng lớn vậy, vì nó là chuyên hợp tác bình thường khi làm nghề diễn viên thôi. Không thể nào bắt Tống Nghiên không được hợp tác với nghệ sĩ nữ khác sau khi kết hôn. Nhưng Đường Giai Nhân thì khác, cô ấy và Tống Nghiên là CP hót nhất trên màn ảnh lớn vào mười năm trước, khi đó trên các diễn đàn đâu đâu cũng là tin tức và bài đăng liên quan, các bài chia sẻ về CP ‘Đường Tống’, cả cộng đồng mạng bàn tán sôi nổi, ship CP vai diễn rồi dần dần ship CP người thật tình cảm thật ngoài đời.

Hợp tác thì hợp tác, nó chẳng có gì để nói nhưng Tống Nghiên đã kết hôn rồi, CP người thật cùng vợ mình tham gia chương trình truyền hình nổi như cồn, là đôi đứng đầu trong giới CP lúc này. Bây giờ mười năm trôi đi chưa từng hợp tác thêm lần nào mà các fan CP ‘Đường Tống’ cứ thích ra ngoài nói chuyện tìm cảm giác tồn tại, khiến người ta phải chán ghét.

Mà ‘Đường Tống’ lại chạm vào nòng súng trên miệng của Bút Ký Tên, thế nó mới gây ra trận phong ba này.

Lúc Ôn Lệ nhìn thấy bài đăng trên Weibo của lão Chu, vừa ngạc nhiên vừa thấy khó tin.

Cô có tài có đức gì chứ.

“Xem ra ông ấy rất thích em.” Lục Đan nói, “Đừng làm biên kịch thất vọng.”

Ôn Lệ nào dám phụ lòng ông ấy, nếu không được lão Chu thích hơn thì cô đã không có duyên phận với vai diễn này, vì thế quyết đoán ấn follow biên kịch Chu.

Tống Nghiên và lão Chu đã thân thiết và follow nhau từ trước, không bao lâu sau lão Chu cũng theo dõi lại cô.

Hành động theo dõi nhau lần này của hai người đã gián tiếp thừa nhận rất nhiều suy đoán của cư dân mạng.

[Báo!!!! Biên kịch Băng Thành đăng Weibo]

0L: [Trước đấy mấy fan CP của gì đó tranh cãi kinh lắm mà, còn ở đây không? Mấy từ cuối của biên kịch, người có đầu óc đều nhìn ra được bài Weibo kia có ý gì, tầng dưới đến]

2L: [Ngoài việc kêu Ôn Lệ trâu bò, còn nói gì được nữa?]

………

110: [Tầng trên thím dịu dàng quá, để tôi đến cho, đợt sóng lần này không biết fan Đường Giai Nhân thấy mất mặt đủ chưa, thần tượng nhà mấy người đóng phim điện ảnh thì đóng đi, cứ một hai phải lôi CP mười năm trước ra để tìm cảm giác tồn tại làm chi. Tống Nghiên kết hôn mấy năm rồi mà cứ ship hai người đó làm gì không biết, sợ người khác không biết mình có bệnh nặng hay gì? Cho dù đã từng quen nhau thật thì sao? Đừng đánh thức hãy để cho quá khứ ngủ yên đi nhé? Cãi nhau tay đôi với fan CP nhà người ta không được nên chạy đến cãi nhau với fan only, không dám mắng Tống Nghiên nên quay sang mắng Ôn Lệ, giờ thì hay rồi, cãi chẳng được gì, tài nguyên cũng là của vợ hợp pháp người ta đó, cười chết]

………

230: [Lệ Chi ở đây, Tam Lực rất nỗ lực không chịu thua vì các fan sự nghiệp!! Fan sự nghiệp rất hài lòng!! Mẹ yêu con!!]

321L: [Muốn nói nữa không? @Fan Đường Giai Nhân]

………

350L: [Ôn Lệ có thể lấy được tài nguyên này, nếu không phải nhờ chồng giúp đỡ thì tao không tin, dựa vào sự nghiệp của chồng mà vẫn còn mặt mũi rêu rao thổi phồng?]

………

455L: [Trước kia sau khi kết hôn thì cười nhạo cô ấy lấy một diễn viên giỏi hàng đầu trong giới phim điện ảnh làm chồng mà vẫn loanh quanh chơi trong mảng phim thần tượng. Giờ ăn được miếng bánh lớn như này thì lại nói cô ấy dựa vào chồng mới có được. Này nói nghe nè, đến đàn ông nghèo xác còn có thể dựa vào việc lấy phú bà để thay đổi cuộc đời thì việc dựa vào người chồng tài giỏi của mình để chuyển hình lấy tài nguyên có vấn đề gì không? Làm ơn đi, vợ chồng vốn có và vì lợi ích tốt đẹp chung mà]

………

477L: [Người từng xem phim của đạo Cừu đều biết ông ấy chưa bao giờ dùng lưu lượng, Ôn Lệ có thể lấy được tài nguyên như vách đá treo leo này chưa hẳn đã dựa vào Tống Nghiên hết]

………

501L: [Thôi đừng lúc nào cũng mang diễn xuất của cô ấy trong các bộ phim truyền hình ra để chế cười nhạo nữa. Phim điện ảnh và truyền hình cách nhau một bức tường lớn, ảnh đế ảnh hậu hạ phàm xuống quay phim truyền hình còn bị lật xe nữa là. Trước đấy từng xem Ôn Lệ trong chương trình về diễn xuất ấy, cô ấy có năng lực, năng lực diễn sẽ không kéo bộ phim xuống, giọng cũng tốt, chỉ cần gặp được ekip làm việc tốt thì chắc chắn sẽ thay đổi lớn]

Không chỉ trên diễn đàn, đầu tiên mấy blogger mang tin đăng lại trên Weibo, sau đó có mấy tài khoản V lớn về mảng phim đăng lại.

Không bao lâu sau, một blogger rất ít khi đưa tin sai đăng bài, một phát ấn định thông tin này.

Giải Trí Anh Ba: “Miếng bánh ngon đỉnh của chóp. Bộ phim điện ảnh Băng Thành :

Công ty sản xuất: Điện ảnh Hoa Nhuận, đạo diễn Cừu Bình, biên kịch Chu Quần Chi

Diễn viên chính: Lương Hiền Hoa, Mao Linh, Tống Nghiên, Ôn Lệ.”

[? Dã tâm của Hoa Nhuận lớn ghê nhở, đội hình này gần như đã kéo tất cả các fan thuộc câc tầng lớp, có độ tuổi khác nhau lại một chỗ]

[Ui ui ui ui bộ phim này tuyệt vời]

[Đội hình diễn viên, tôi muốn nói là đây là đội hình có diễn viên đóng nam chính xuất sắc nhất]

[Ôn Lệ quá giỏi, tài nguyên nghịch thiên, ảnh đế lưu lượng top 1]

[Trừ Ôn Lệ ra toàn bộ lưu lượng tiểu hoa đều có phim đang chuẩn bị được chiếu hoặc đang phát sóng. Có người nói rằng là nguyên của cô ở mức trên cao, kết quả người ta đột phá chạy đi đóng phim điện ảnh luôn rồi. Thế mới nói fan nhà nào đấy đừng tự tin quá, để hiện thực biến hóa khôn lường dạy các bạn làm người [ăn dưa]]

[Không ngờ ngay cả Đường Giai Nhân đã cố ý về nước để thử vai mà kết quả bị Ôn Lệ đoạt được, thảm [che mặt khóc]]

Ôn Lệ lấy được tài nguyên phim điện ảnh tốt như này khiến nhiều blogger chuyên về mảng phim phải thảo luận và bàn tán khá nhiều về chuyện này. Ngày đó trước khi tài khoản Weibo của Băng Thành thông báo đội hình diễn viên chính thức, trên mạng đã lan truyền đủ loại tin tức, ồn ào ầm ĩ liên tục.

Phim Băng Thành: “Đã để đợi lâu! Tinh thần chiến đấu vì tổ quốc, chúng tôi chắc chắn dù chết muôn lần cũng không từ chối, dùng máu tươi để bảo vệ dân tộc không thiệt hại, vì đời sau mà xây dựng đất nước yên bình ấm no. @Andy Lương Hiền Hoa @Mao Linh @Tống Nghiên @Ôn Lệ Litchi”

Đi kèm với bài thông báo này là ảnh tạo hình của các diễn viên.

Từ đội hình diễn viên đến nhà sản xuất, không khác gì tin đã được nhả ra. Nhất là ảnh tạo hình của Tống Nghiên và Ôn Lệ, phía bên phải ghi rõ tên của hai nhân vật mà đạo diễn Chu đã đặt cho hai vai diễn của mình khi đăng lên Weibo.

Trong bức ảnh, Tống Nghiên chải tóc vuốt ngược, lông mày cao thẳng, mắt sáng như sao, trên người mặc bộ vest màu trắng kiểu cũ, còn Ôn Lệ mặc bộ sườn xám tối màu, trang điểm theo kiểu thời xưa rực rỡ như hoa hồng, đường hoàng xinh đẹp.

Không gì ngoài đẹp trai và xinh đẹp.

Tống Nghiên vai ‘Ôn Đình Phong’

Ôn Lệ vai ‘Tống Loan Loan’

Đằng trước còn hai phiên một và hai là hai vị ảnh đế ảnh hậu, fan không tiện khống bình dưới bài thông báo của bộ phim. Đợi thần tượng nhà mình chia sẻ bài viết này về tường nhà xong, nhóm fan đang kích động sẽ không phải kìm nén.

Vì trong ảnh tạo hình chỉ để một người nên bên dưới khu bình luận trên Weibo do các fan only chịu trách nhiệm khống bình, các fan đang chúc mừng thần tượng nhà mình lấy được vai diễn tốt, nhất là các fan sự nghiệp của Ôn Lệ.

[Tam Lực vì các mẹ mà không bao giờ chịu thua]

[Mong chờ Tam Lực]

[Fan sự nghiệp quá hãnh diện a a a a a a a a a]

Nhóm fan CP cũng có super topic là sân nhà của bọn họ.

[#Muối hợp tác# Mọi người ơi mọi người ơi chúng ta đợi được rồi! Bọn họ hợp tác rồi! Bọn họ hợp tác thật rồi!! [Khóc]]

[#Muối hợp tác# Có cao thủ nào photoshop ghép hình riêng của hai người họ thành một tấm đứng chung được không!!! Thưởng lớn!!!]

[#Muối hợp tác# Ghép lại được sẽ thành một kiệt tác lớn!!! Tôi may mắn biết bao khi được làm fan của đôi này chứ!! Mỹ Nhân Tam Lực chiều fan hết sức!!!]

[#Muối hợp tác# Trong lòng tôi hợp tác cổ trang top 1, hợp tác dân quốc tóp 2, giấc mơ của tôi đã thực hiện được một nửa rồi]

[#Muối hợp tác# Phải nói biên kịch bộ phim là người nhà của chúng ta ấy nhỉ? Quá ghê quá ghê, lấy luôn họ của Tam Lực và Mỹ Nhân, hai cái tên Ôn Đình Phòng và Tống Loan Loan này nghe sao lãng mạn quá, tuyệt vời [khóc]]

Còn có fan đăng lại bức ảnh chụp dân quốc từ đã lâu, lúc trước bức ảnh chụp này được phát tán rộng rãi trên mạng xong còn lên hotsearch ầm ầm. Không ai nghĩ sẽ có một ngày bức ảnh đó sẽ trở thành sự thật.

Đại fan vừa ra tay đăng tấm hình đã photoshop ghép hai bọn họ đứng chung.

Mỹ Nhân Thảo Tam Lực: [[#Muối hợp tác# Ánh trăng giữa mùa hè x Hoa hồng thấm rượu [hình ảnh]]

[Đại thần Thảo yyds! Ảnh dân quốc của Mỹ Nhân và Tam Lực get!]

[Dứt khoát cho đại thần một icon quỳ [quỳ xuống]]

[Đại thần mười điểm môn ngữ văn]

Thông báo chính thức từ đoàn phim gây ra một trận huyên náo lớn. Liên quan đến việc Ôn Lệ nhận được tài nguyên đóng phim điện ảnh đỉnh cao đã có rất nhiều đánh giá khen và chê khác nhau. Có người nói Cừu Bình sa đọa lựa chọn lưu lượng để ăn tiền lãi, hoặc nhà tư bản mắt mù nên chọn Ôn Lệ, đợi sang năm sau khi phim chiếu chắc chắn sẽ trở thành thảm họa. Còn có người nói Tống Nghiên yêu quá mù quáng vì cô vợ mà hủy hoại một bộ phim tốt, và nhiều hơn là những sự bất bình không hài lòng đến từ các diễn viên thanh y khác.

Weibo Đường Giai Nhân vẫn rất im ắng, tuy ở trong nước có khá nhiều fan phim điện ảnh nhưng bên nước ngoài mới là môi trường phát triển sự nghiệp chính của cô ấy. Không như các app mạng xã hội nước ngoài, cô ấy ít khi đăng Weibo, có nhiều cư dân mạng không hề hứng thú với tài nguyên hay sự nghiệp của nghệ sĩ, cái bọn họ quan tâm chỉ là mấy chuyện tình cảm linh tinh xung quanh.

[Tống Nghiên và Đường Giai Nhân không có gì không có gì không có gì, lần nào phỏng vấn nhắc đến Tống Nghiên cũng làm sáng tỏ rõ ràng. Nói đi nói lại nhiều lắm rồi, mấy người nào đấy có thể im lặng chút đi được không? Ít tin mấy cái tin tẩy não đi ok?]

[Tống Nghiên chỉ từng công khai chuyện tình cảm một lần duy nhất, đối phương là vợ anh ấy, sao không thể nghĩ mối tình đầu của anh ấy là người vợ bây giờ?]

[Từng xem Thế Gian sẽ biết mối tình đầu của Tống Nghiên là ở thời cấp ba, không phải Ôn Lệ cũng không thể nào là Đường Giai Nhân]

[Thời điểm quay Máy Bay Giấy không phải đúng lúc Tống Nghiên đang học cấp ba à?]

[Khi đó anh ấy tạm nghỉ học để đi đóng phim ấy, đến năm thứ hai tham gia kỳ thi vào học viện hý kịch]

[Nói là Ôn Lệ thì giả quá, Ôn Lệ học bên nước ngoài, lúc Máy Bay Giấy được chiếu còn đang làm thực tập sinh bên nước ngoài đấy, mối tình đầu thế nào được]

[Ở trong giải trí hỗn loạn này rồi cứ xoắn xuýt mãi mối tình đầu để làm gì? Đến chính bản thân Ôn Lệ khéo còn không biết mình từng yêu đương bao nhiêu lần nữa là, ở đấy mà mong chờ hỏi về mối tình đầu của Tống Nghiên?]

Ôn Lệ nằm trên giường nghịch điện thoại, dùng nick phụ lướt Weibo. Vốn cô đang hóng hớt chuyện của Tống Nghiên, nếm mùi thấy ngon ngon, kết quả bị cái bình luận kia làm cho cạn lời.

Cô quyết định phải giải thích cho bản thân để làm sáng tỏ mọi chuyện, vì thế cô trả lời bạn cư dân mạng này: [Mấy chuyện xấu trước kia của Ôn Lệ và mấy nghệ sĩ nam khác chỉ vì công việc nên lăng xê CP thôi, không phải thật.]

Cư dân mạng trả lời: [Fan của gà tiểu học đừng đến đây đôi co, cũng chỉ có mấy người mới tin thần tượng nhà mình một lòng một dạ trong tình cảm]

“…….”

Thật lòng giải thích cho mình mà còn bị mắng ngược lại, mệt quá.

Ôn Lệ có khuôn mặt rất dễ dụ dỗ người khác vào tròng, cô đây rất vô tội. Ban đầu nhiều bạn khác giới đến với cô vì khuôn mặt đẹp, sau đó mới xét đến tính tình. Tính đến ngày hôm nay ngoại trừ Bách Sâm thì bên cạnh cô chẳng còn người bạn thân khác giới nào nữa.

Nếu cô và Bách Sâm không phải thanh mai trúc mã, lại có quan hệ là vợ/chồng chưa cưới trước của nhau thì đoán chắc rằng Bách Sâm đã không chịu nổi cô và quyết định tuyệt giao lâu rồi.

Nhưng mà cũng phải trách cô thích bắt bẻ. Từ nhỏ đến lớn trong lòng cô chỉ thừa nhận có Bách Sâm và Tống Nghiên là bạn khác phái nhưng cô và Bách Sâm thuộc dang quen thân. Rất khó để phát triển đến loại tình yêu nam nữ đó, với Tống Nghiên thì cô không thân, càng không xuất hiện mối quan hệ đó được.

Cô trở mình một cái, mắt nhìn chằm chằm trần nhà bắt đầu suy nghĩ miên man.

Đều tại mấy cư dân mạng đó, làm hại cô bắt đầu để ý đến mấy chuyện cũ của Tống Nghiên.

Trước đó cô cũng nghĩ nhiều về mối quan hệ giữa Đường Giai Nhân và Tống Nghiên nhưng anh đã giải thích cho cô nghe. Giữa hai người họ không có gì, Ôn Lệ sẽ không tiếp tục nghĩ nữa.

Vậy trước khi quen Đường Giai Nhân thì sao?

Có hay không?

Ôn Lệ vắt hết óc suy nghĩ mà không thể nghĩ được.

Giờ Tống Nghiên vẫn chưa về nhà, hôm nay mấy ông lão nhiều kinh nghiệm sống đã về hưu lại hẹn anh đi uống trà. Dáng vẻ Tống Nghiên sáng sủa đàng hoàng, mấy ông cụ từng trong thời chiến rất thích anh, mỗi khi gặp anh đều muốn nói cho anh nghe rất rất nhiều chuyện cũ. Được cái Tống Nghiên cũng vui vẻ ngồi nghe, chắc là hôm nay mấy cụ vui mừng nói hăng say nên giữ Tống Nghiên ở lại đó đến tận giờ này.

Mà bây giờ cô gọi điện cho anh thì không tiện, chẳng may bị mấy ông cụ hiểu nhầm là cô thúc giục Tống Nghiên mau về nhà thì sẽ không vui.

Cầm điện thoại trượt lên trượt xuống trên màn hình mãi, cuối cùng ngón tay dừng lại chỗ tên Bách Sâm.

Cô nghĩ một lúc rồi quyết định gọi.

Sau khi điện thoại được nhận, âm thanh bên chỗ Bách Sâm khá ồn ào, hiển nhiên người này đang sống cuộc sống về đêm, giọng của anh ấy trước giờ thiên về kiểu không đứng đắn, cà lơ phất phơ hỏi cô.

“Nha đầu, tìm anh có việc gì thế?”

“Anh tìm chỗ nào đó không ồn nghe điện thoại, em có việc riêng muốn hỏi anh.”

“Được.” Sau đó Ôn Lệ nghe thấy tiếng Bách Sâm nói với người khác trong điện thoại, “Tôi đi ra ngoài nghe điện thoại, tình nhân nhỏ cái rắm, ông đây độc thân mấy trăm năm, em gái tôi.”

Ôn Lệ đợi nửa ngày, cuối cùng bên chỗ Bách Sâm cũng yên tĩnh lại.

“Ngoài việc riêng về phương diện tình cảm của anh thì những cái khác tùy em hỏi.”

“Em không hứng thú với tình sử của anh, em thèm vào.” Ôn Lệ chọc ngoáy mấy câu trước rồi mới vào chuyện chính, “Em muốn hỏi tình sử của Tống Nghiên.”

“Cậu ta có gì tốt mà hỏi.” Bách Sâm cười hai tiếng, phân tâm nói, “Con số khoonh.”

Ôn Lệ khiếp sợ, giọng khi nói như thể cô đang quá bất ngờ: “Anh ấy cong thật ạ?! Lại còn là ‘không’?! Thành một đôi với anh à? Ôi má dáng vẻ anh giống ‘không’ mà không ngờ lại là ‘một’!”

“…..Không, một, hai, ba, bốn, năm!” Bách Sâm vừa tức giận vừa buồn cười, “Em, nha đầu em nghĩ cái gì trong đầu mỗi ngày đấy? Còn nữa, dáng vẻ ai giống ‘không’? Cho dù anh là cong đi nữa thì cũng là đại mãnh 1, o k?”

(*) Chỗ này mình giải thích chút, ‘Không’ ý chỉ thụ, mà ‘Một’ ý chỉ công nhé.

Ôn Lệ nhận ra suy nghĩ của mình khá hoang đường, xấu hổ sờ sờ mũi, à một tiếng.

“Không biết là ‘không’ thật không? Có khi nào anh ấy yêu giấu không nói cho anh biết không?”

Bách Sâm xùy một tiếng: “Hai bọn anh một ngày hai mươi tư tiếng trừ những lúc tắm rửa đi vệ sinh thì ở cùng một chỗ với nhau. Anh từng theo đuổi bao nhiêu cô cậu ta là người biết rõ nhất, em nghĩ cậu ta yêu đương mà có thể giấu anh chắc?”

“Vậy —–”

Nghe giọng điệu chắc nịch của Bách Sâm, ngược lại Ôn Lệ không biết nên nói gì.

“Sao? Không hài lòng về câu trả lời của anh? Hay để anh tự biên soạn một câu chuyện tình nào đấy của cậu ta xong kể cho em nghe nhé?”

“Bịa cái gì mà bịa? Chỉ là em lên mạng thấy mọi người đang suy đoán về mối tình đầu của anh ấy nên mới đoán thử và thăm dò chút thôi.”

Bách Sâm cạn lời không còn gì để nói: “Có phải em nhàn rỗi quá nên mới nghĩ linh tinh không? Đi nghe mấy người trên mạng đoán? Em hỏi thẳng cậu ta là xong.”

Ôn Lệ thở dài nói: “Em từng nói chuyện với anh ấy rồi nhưng mỗi lần nói chuyện với người đó như đang chơi trò đoán đố ý, em nghe mà không hiểu nổi.”

“Không có chỉ số thông minh cao còn nói người ta nói chuyện vòng vèo.” Bách Sâm nói cô xong lại không nể tình cười nhạo thằng bạn, “Nhưng mà không thể trách em được, A Nghiên vốn là người ít nói, nếu không đi theo con đường làm diễn viên này thì chắc dây thanh quản của cậu ta đã bị thoái hóa từ lâu.”

Ôn Lệ cũng hùa theo nói xấu: “Đúng vậy, lúc học cấp ba anh ấy nói với em chẳng được mấy câu, cộng tất cả lại mà không qua nổi —–”, cô tùy tiện tìm một con số qua loa, “Năm mười câu.”

“Thế đấy, cậu ta là người vậy đấy, còn mối tình đầu? Cậu ta có thể thích người nào đấy thì đúng là kỳ tích của thế giới này, mấy người trên mạng không biết nên nói bừa, em quen biết cậu ta từ lúc học cấp ba, em tin không?”

Ôn Lệ gật đầu, nhất thời lòng tự tin trong người bành trướng, bắt đầu thổi phồng tự luyến: “May mà gặp được em, nếu không chắc anh ấy phải sống một mình cô đơn hết quãng đời còn lại. Nhờ em đã cứu vớt anh ấy.”

Bách Sâm ở đầu bên kia cười như gà trống gáy liên tục.

“Đúng đúng đúng, em nên bảo cậu ta trao cho em cái cờ thưởng, trên đó viết ‘Cảm ơn cô Ôn đã cứu anh thoát khỏi cảnh cô độc lẻ loi’”

Ôn Lệ mở loa ngoài, cười đến mức khuôn mặt vùi sâu vào trong gối, bả vai run bần bật.

Bách Sâm uống rượu vào, không chút do dự nói xấu anh em mình, hai người càng nói càng hăng.

Lúc Tống Nghiên về đến nhà, đèn trong phòng khách đã tắt hết, anh đoán Ôn Lệ đã đi ngủ nên đi thẳng vào phòng ngủ.

Mới vừa mở cửa phòng đã nghe thấy tiếng cười thay phiên nhau vang lên.

Ôn Lệ nằm sấp trên giường, đôi chân trắng nõn giơ lên đung đưa qua lại, như đồ chơi con vịt nhỏ treo trên không trung đang lắc lưu.

Ôn Lệ vẫn đang cười nhạo Tống Nghiên cùng Bách Sâm mà không hề hay biết tình cảnh nguy hiểm trước mắt. Mãi đến khi tự nhiên có một bóng người bao trùm trên người, mũi ngửi thấy mùi hương mát lạnh từ trên người anh, Tống Nghiên chống hai tay trên người cô, mặt không chút thay đổi nói: “Hai vợ/chồng chưa cưới cũ nói chuyện với nhau vui vẻ nhỉ.”

————

...