...
Chỉ cần không phải người mù là có thể nhìn ra được người đang bị vây quanh bởi một đống người trong bức ảnh là ai, Tống Nghiên và Ôn Lệ mặc hai bộ đồ búp bê một lớn một nhỏ, đang ôm cái đầu hồ ly, đứng trước mặt hai người là anh cảnh sát mặc bộ đồng phục màu lam, hai anh trai quay phim nhìn nhau với gương mặt thăm dò, hai cái ống kính của hai máy quay cũng đối mặt với nhau, nó không chỉ cùng loại mà được sản xuất ra cùng một nơi, của cùng một thương hiệu.
356L: [Hình ảnh]
357L: [Tôi sẽ không bị người của phòng quan hệ tìm đến tận cửa chứ?]
358L: [Không được, hơi sợ, trình viết đơn của tôi không tốt lắm]
….
Antifan đồng thời câm miệng.
400L: [Ha ha ha ha ha ha ha cười chết antifan cứ tưởng đó là tin đồn do bên kia bịa đặt để tìm cảm giác tồn tại, nào ngờ đâu nó là thật]
455L: [Chủ thớt chậm rồi, các tài khoản blogger đang dọn đường cho leo lên bảng hotsearch]
505L: [Ha ha ha ha ha ha khi cuộc đời bạn sống quá lâu thì quả thực cái gì cũng có thể nhìn thấy, được thấy hai nghệ sĩ hàng đầu xuất hiện trong mấy tin tức xã hội kiểu ngớ ngẩn này]
625L: [Xin lỗi chủ thớt, tôi là fan người qua đường của Tống Nghiên, vẫn luôn thích hình tượng hờ hững lạnh nhạt cao sang như quý công tử của anh ấy, lúc này tâm trạng đang hơi phức tạp, khó mà tiếp nhận được hình tượng con người mới này của anh ấy……]
701L: [Tâm trạng phức tạp y như lầu trên, tôi không thích tính cách của Ôn Lệ lắm nhưng tôi ngấm được khuôn mặt cao quý và quyến rũ của cô ấy a a a a a, tại sao lại có khuôn mặt ngốc nghếch kia cơ chứ! Mịa!]
Đa số những lời bình luận ở dưới bài đăng là của người qua đường, còn lại chủ yếu là những fan tập hợp từ bên Weibo.
Ôn Lệ đang cầm điện thoại nhưng không muốn xem nữa.
Vì có chuyện xảy ra giữa chừng nên dù bọn họ được ngồi xe đi thì vẫn là đôi đến địa điểm muộn nhất trong bốn đôi.
Sau khi đến khách sạn đoàn tụ cùng mọi người, Tề Tư Hàm chạy đến hỏi: “Cô Ôn, sao hai người đi xe mà vẫn đến muộn hơn cả em và Nghiêm Chuẩn giúp nhau đẩy xe mua sắm đi bộ đến thế?”
Ôn Lệ trả lời khó nhọc: “Chuyện này hơi rắc rối, dùng một hai câu không thể giải thích rõ ràng được.”
Nhưng mà coi như trong cái rủi có cái may, rõ ràng chuyện xảy ra ngoài ý muốn lần này là do kế hoạch của tổ chương trình cho nên bọn họ không nỡ để hai người phải ăn cơm hộp như quy định trước đó, sau khi nhận được sự đồng ý của đạo diễn, hai người được ăn một bữa cơm trưa thịnh soạn.
Ngoài ra ba đôi khách quý còn lại vì không mang theo điện thoại nên hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra, mà đôi nào đấy trong lúc ăn vô cùng im lặng, không khí xung quanh bốn phía nặng nề đè ép.
Chương trình sắp xếp buổi tối mọi người ở trong phòng khách sạn livestream để làm công ích, buổi chiều không ghi hình, hành trình của mọi người tự do, có thể lựa chọn ở khách sạn nghỉ ngơi hoặc ra ngoài đi chơi ngắm cảnh.
Ôn Lệ không hề nghĩ ngợi, dứt khoát chọn cái trước.
Giờ chỉ cần cô đi ra ngoài rồi xuất hiện dưới ánh mặt trời thôi là đã nổi da gà khắp người.
Trước đó trong phòng khách sạn cũng được lắp đặt thiết bị thu âm và máy quay nhưng mà các mọi người có thể lựa chọn tắt đi như mọi khi, đương nhiên Ôn Lệ làm theo lẽ thường, không cho chương trình chút cơ hội nhỏ nhoi nào để nghe lén cô và Tống Nghiên nói chuyện riêng, vừa mới vào phòng đã tắt hết toàn bộ.
Đi dạo bên ngoài trời nắng suốt cả buổi sáng, còn mặc thêm bộ trang phục vừa nặng vừa dày như thế, Ôn Lệ ngồi trong phòng hưởng thụ gió mát từ điều hòa, sau khi bình tĩnh lại mới cẩn thận cầm điện thoại lên vào Weibo xem.
Mấy cái hotsearch chói lọi đằng trước dính đến cô tất.
Ekip chương trình hành động rất nhanh, sau khi một số thông tin bị rò rỉ ra ngoài, không bao lâu sau đã dùng nick Weibo chính để đăng bài thông báo rồi giải thích và xin lỗi trên Weibo, nói về chuyện trong quá trình ghi hình bị cảnh sát bắt, vì những sai lầm và sự sơ ý của kế hoạch, nó hoàn toàn nằm ngoài dự tính, đồng thời tỏ vẻ nhất định lần sau sẽ chú ý hơn.
Tuy rằng thái độ nhận lỗi tốt và rất chân thành nhưng vẫn có người cảm thấy lần này chương trình phạm lỗi khá lớn, phá hoại trật tự công cộng thì không đến mức nhưng làm chậm trễ công việc của nhân viên nhà nước đang thi hành thì đúng là sự thật.
Đúng vậy, dư luận luôn có hai mặt.
Mấy loại kiểu [Ừ thì ekip chương trình không biết xe ba bánh đi trên đường lớn thì không được để người ngồi trên đó nhưng chẳng nhẽ Tống Nghiên và Ôn Lệ không biết chuyện đó? Hàng năm kiếm được bao nhiêu tiền mà không biết chút kiến thức cơ bản đó? Đúng là chả cần có gì vẫn làm được nghệ sĩ như thường, cười chết mất thôi], [Nói gì thì nói hai người đều tốt nghiệp bằng cấp chính quy nhỉ, kể cả học trường trung học phổ thông hay học trường nghệ thuật biểu diễn thì vẫn phải học văn hóa cơ mà, đấy còn chưa kể Tống Nghiên cầm được bằng thạc sĩ nhé, không lẽ hai người đi mua bằng?]. Mấy câu như vậy không thiếu.
Những người lựa chọn làm nghệ sĩ, họ luôn đứng dưới ánh đèn rạng rỡ nên chỉ cần một cơn gió thổi ngang qua khiến ngọn cỏ lay động cũng sẽ trở thành bia ngắm của những người tự xưng là ‘Người của chính nghĩa’, đương nhiên một mình họ không thể giải quyết mà đây là lúc cần đến bộ phận quan hệ xã hội.
Một lúc sau, chương trình giao thông cũng dùng nick chính thông báo trên Weibo.
“Dù không phải trả phí cho việc lên hình nhưng có thể cùng @Thế Gian Có Người hợp tác, nó như trong giấc mơ vậy đó!!! Cảnh sát Đường cho rằng đó đúng là ‘việc tai nạn ngoài ý muốn’ tuyệt vời, mời mọi người tối nay vào lúc 19:30 bật kênh giao thông đài Dung Thành, có sự tham gia của hai diễn viên tạm thời ‘Vợ chồng Muối’ đóng vai như ‘Tài liệu dạy mẫu’, hơn nữa còn không cần thù lao đóng, @Tống Nghiên và @Ôn Lệ Litchi hợp tác với cảnh sát Đường tới chỉ mọi người một số kiến thức giao thông!! Hy vọng tất cả mọi người có thể nhớ luật khi tham gia giao thông, đi đường an toàn ~~[yêu mọi người~~]”
Sau đó đăng thêm mấy bức ảnh để tuyên truyền.
Bài Weibo này vừa được đăng, mấy người lấy cớ nhằm ụp nồi lên mấy người nghệ sĩ không nói được gì nữa.
Đến bản thân nhân viên nhà nước còn không cảm thấy phiền lòng thì thôi, thậm chí còn cho rằng nhờ hai ngôi sao lớn sẽ khiến nhiều người chú ý đến việc chấp hành an toàn giao thông hơn.
Vậy nên mấy ‘anh hùng chính nghĩa’ phải ngậm hết miệng lại.
Lẽ ra chuyện đến đây coi như đã được giải quyết tốt đẹp, nhưng hotsearch thì vẫn lên đều.
Trong đó có một cái là #Chưa bao giờ tôi thấy chịu đựng và chờ đợi thời gian khó khăn đến vậy#
Bấm vào đó, một tài khoản Weibo không có chứng thực đăng.
[#Chưa bao giờ tôi thấy chịu đựng và chờ đợi thời gian khó khăn đến vậy# Cho nên mới nói chẳng có gì là vô lý khi rất nhiều ghét việc bị leak ảnh hay thông tin ra ngoài, khi mà bạn đang rất thích và cực kỳ mong chờ thì mịa nó phim vẫn đang trong giai đoạn khó sinh aaaa, giờ tôi và em gái mình hệt như hai người đàn ông đang ở ngoài phòng sinh đợi vợ mình sinh em bé ở trong mổ [mỉm cười]]
Ôn Lệ thề cô không mong chờ đến tối chút nào, rời khỏi hotsearch với tâm trạng phức tạp.
Thôi dù có khó khăn đến đâu cũng chỉ có mấy tiếng thôi mà, cái gì đến thì vẫn phải đến.
Vừa nãy Tống Nghiên nhận được điện thoại của người đại diện nên đi sang phòng bên cạnh nghe, từ nãy đến giờ vẫn chưa đi ra.
Ôn Lệ bò xuống giường, rón ra rón rén đi tới nghe lén.
Lỗ tai dán sát vào cửa nghe loáng thoáng được tiếng của Tống Nghiên.
Đầu tiên anh rất bất lực nói: “Em làm gì có hình tượng mà sụp đổ?”
Tiếp là giọng nói nghe có vẻ khá ngạc nhiên: “Lạnh lùng? Em xây dựng hình tượng đó từ khi nào?”
Ôn Lệ nghĩ thầm anh không cần phải xây, vốn bản thân anh đã thế rồi, việc gì phải nói đến xây hay không xây.
Cuối cùng là mấy tiếng cười đứt quãng.
“Đáng yêu? Fan nói?”
“Chắc bị Ôn Lệ ảnh hưởng, cô ấy lây bệnh đáng yêu của mình sang cho em.”
Ở ngoài cửa, Ôn Lệ ngốc luôn.
Đợi Tống Nghiên nói chuyện điện thoại xong, lúc anh đi ra từ phòng bên cạnh đúng lúc nhìn thấy Ôn Lệ đang cuống quít chạy trốn.
Cô bay một phát nhảy thẳng lên giường, nhanh nhẹn kéo chăn lên chùm người mình kín mít, sau đó giả vờ giả vịt phát ra mấy tiếng ngáy giả đến không thể giả hơn.
Ở chung đã lâu, anh bị lây một số tính cách khá đặc biệt của cô, nhưng kiểu đặc biệt đến mức chẳng khác nào những cô gái trẻ tuổi trẻ con thì anh không học được.
Ví dụ như khi xấu hổ cô chỉ biết đi trốn chứ không bao giờ dám đối mặt ấy, một người đàn ông chính trực như Tống Nghiên không thể học được.
—
Livestream buổi tối vẫn diễn ra vào đúng tám giờ, sau khi xác nhận các vị trí ánh sáng ổn định và tốt, nhân viên bắt đầu mở phòng.
Mỗi lần phát trực tiếp sẽ có rất nhiều bình luận trôi dày đặc trên màn hình trước mặt, mọi người không còn bị dọa sợ nữa vì đã trải qua mấy lần và đã có kinh nghiệm hơn trong việc này.
Hôm nay mấy bình luận trôi mở đầu khi bắt đầu livestream không giống mấy câu thường thấy như [Đến đây], [Tam Lực Mỹ Nhân em đến đây], hôm nay trên sóng comment mọi người bình luận giống nhau hết.
[Đi xem chương trình giao thông đi]
Chương trình giao thông phát sóng lúc bảy rưỡi, chương trình của bọn họ là những số đặc biệt nên rất ngắn nên chỉ có hai mươi phút, kênh giao thông của đài vệ tinh địa phương nên những người ở tỉnh ngoài không xem được, suy nghĩ vì muốn để mọi người kể cả người ở tỉnh ngoài có thể xem được, mỗi tập phát sóng của bọn họ được chiếu đồng thời ở trên kênh đài truyền hình và nền tảng internet, bây giờ đã phát sóng xong từ lâu rồi.
Nhân viên Thế Gian tìm được trang web chiếu video, mở tập mới nhất do chương trình vừa mới tải lên còn đang rất nóng hổi và hot.
Ôn Lệ không biết tại sao khán giả cứ thích xem hai người reaction chính bọn họ nữa.
Sau bài học của đợt reaction lần trước, Ôn Lệ biết sẽ rất xấu hổ nên hôm nay đã chuẩn bị tâm lý vững vàng.
Chương trình giao thông chiếu hai mươi phút, sóng comment vừa được mở đã có nhiều bình luận chật kín màn hình.
“Mới ● Trấn Trạm Bảo ●”
“Toàn bộ hành trình năng lượng cao”
“Kinh/điển/mãi/lưu/truyền”
“Chào mừng mọi người đến xem Ghi chép quá trình vợ chồng hồ ly trải qua nguy hiểm ”
Ôn Lệ ngồi bên cạnh để ý sóng comment vội vàng cảm ơn những người tặng quà: “Cảm ơn [Chúc mừng vợ chồng Muối đạt được danh hiệu pháp chế già* tặng năm mươi cái tàu biển xa hoa], này ai là pháp chế già? Mau đi đổi ID của cậu ngay cho tôi.”
(*) Từ gốc là (法制咖) đề cập đến những người nổi tiếng đã được báo cáo hoặc đưa vào bản tin vì họ đã vi phạm luật và quy định nào đó.
“Cảm ơn [Ok, pháp chế già]……tôi tuyên bố bạn đã bị hủy tư cách fan.”
Video đang chiếu đến đoạn cảnh sát ngăn hai con hồ ly đi xe ba bánh lại, một hồ ly ba một hồ ly mẹ đứng xếp hàng theo hàng ngang, con hồ ly mẹ còn dịch sát vào người hồ ly ba cọ cọ.
[Vợ chồng hồ ly rất đáng yêu ha ha ha ha ha ha ha]
[Tam Lực: Chồng ơi em sợ qwq]
[Cô vợ nhỏ của tổng tài hồ ly bá đạo]
Trong video cảnh sát đang hỏi Tống Nghiên đây có phải vợ anh không, Ôn Lệ nhảy ra nói “Tôi là vợ anh ấy”, theo như những gì Ôn Lệ đang nói cô không muốn cảnh sát đổ hết mọi lỗi và trách nhiệm lên người Tống Nghiên, biểu hiện của đồng đội tốt đích thực.
Nhưng còn cả khán giả đang xem.
[Chết tiệt, vậy mà tôi cũng ăn đường được luôn ớ mọi người, có phải đầu óc tôi có vấn đề không]
[Không chỉ mỗi vị phía trước đâu ạ, em đang chuẩn bị đăng ký đến bệnh viện khám]
[Phát đường trong chương trình giao thông, đúng là chị Ôn Tam Lực]
[Thế Gian Có Người: Cho nên tình yêu sẽ biến mất đúng không?]
“Cảm ơn [Mong ekip chương trình Thế Gian Có Người nghĩ lại xem tại sao chương trình của mình còn không ngọt bằng một chương trình an toàn giao thông] đã tặng mười lăm cái tàu biển xa hoa.” Ôn Lệ ngẩng đầu nhìn mấy nhân viên, “Mời nghĩ lại xem.”
Nhân viên: “?”
Làm phiền trước tiên cô nghĩ lại chính mình đi, ok?
Phần sau của video là đoạn nhân viên chương trình đến cứu bọn cô, sau mấy câu trao đổi thì vẻ mặt anh cảnh sát đầy tò mò yêu cầu hai con hồ ly tháo cái đầu kia xuống.
Ôn Lệ nói “Vẻ ngoài rất xấu”, sóng comment liên tục trôi qua những câu [Thử nghe mấy lời này xem, xem có phải đang nói tiếng người không?], [Chị sống được đến ngày hôm nay là vì đã nhận được tất cả sự nhân từ của loài người], cuối cùng không còn cách nào khác, bọn họ chỉ có thể tháo cái đầu đó xuống.
Dùng mắt thường có thể thấy cô đang rất xấu hổ, Ôn Lệ không nhịn được đưa móng vuốt lớn đầy lông xù xù lên chắn trước mặt.
Xung quanh hét ầm cả lên.
“Cảnh sát Đường bắt được hai ngôi sao!!!!”
“Cứu mạng”
“Thế/Giới/Danh/Họa”
[Trên phần phụ đề còn cố ý ghi hai diễn viên nổi tiếng này là thầy Tống và vợ anh Ôn Lệ, ở dưới còn lấy lại mấy thông tin tra được ở trên baidu ha ha ha ha ha ha ha ha ha]
Tất cả bình luận trôi trong lúc đang phát trực tiếp đều thả [Ha ha ha ha], spam đủ loại quà khác nhau, cuối cùng sau khi xem xong hai mươi phút này, Ôn Lệ cắn môi nhìn chằm chằm vào máy quay trước mặt: “Xem xong rồi, vừa lòng chưa?”
[Vừa lòng vừa lòng]
[Mong chờ biểu hiện lần sau của chị]
[Di dân không? Hay bọn em góp tiền cho chị nhé?]
“Di cái gì mà di.” Ôn Lệ căng da đầu nói, mang theo ý đồ chuyển sự chú ý của mọi người sang cho Tống Nghiên, “Người như thầy Tống đây còn chưa nói muốn đi di dân nữa là, hôm nay hình tượng của anh ấy hoàn toàn tiêu rồi, dù sao tôi cũng vậy thôi, bất chấp tất cả đi.”
[? Cô gái, cô đang kiêu ngạo gì thế?]
[Chị bất chấp tất cả nhưng người mất mặt là fan]
[Bạn cùng phòng của tôi biết tôi là fan của Ôn Lệ, buổi chiều hôm nay cứ cười tôi suốt xong còn nói thần tượng của mày đi xe ba bánh bị cảnh sát bắt, đang muốn thoát fan thôi lại nghĩ quay đầu lại]
Tống Nghiên bị cue, ngước mí mắt lên nhìn cô, ngữ khí lạnh nhạt: “Hình tượng chúng ta bị sụp đổ, trách ai?”
[Mỹ Nhân anh còn biết hình tượng của mình toang rồi ha ha ha ha ha ha ha ha]
[Hễ là người bình thường dù lạnh lùng hay kiêu ngạo đến đâu đi nữa thì chỉ cần tham gia chương trình thực tế sẽ bị sụp đổ hình tượng cả thôi, Tống Nghiên anh ra mắt mười năm rồi mà không hiểu chuyện ấy ạ!!!]
[Ánh trăng sáng trong giới sa vào pháp luật trở thành pháp chế già, nguyên nhân trong đó khiến người khác phải tan nát cõi lòng]
Bỗng nhiên Ôn Lệ nhỏ giọng tự trách: “Là lỗi của tôi, toi không nên đề nghị mặc bộ đồ cồng kềnh đó” sau cô nghĩ đến chuyện gì đó, lớn tiếng cãi lại, “Nếu không phải do vận may của anh kém rút dính xe ba bánh thì tôi cũng sẽ không đề nghị mặc bồ đồ ấy, cho nên đầu sỏ gây tội vẫn là anh.”
Tống Nghiên ung dung hỏi lại: “Tức là em muốn ngồi xe đẩy mua sắm?”
Tống Nghiên và Ôn Lệ cãi nhau, gia đình các fan và fan CP ở trong sóng comment thi nhau nói.
[Hai đứa trẻ con cãi nhau]
[Tức v~, đang cãi nhau chuyện gì đấy ông đây nghe không hiểu tứccccc]
[@Thế Gian Có Người, yêu cầu mấy người ngay trong tối nay đừng ngủ nữa hoàn thành phàn hậu kỳ xong phát sóng luôn ngay mai đi, được không]
Nhân viên lập tức lên tiếng nhắc nhở: “Cô Ôn, chương trình vẫn chưa phát sóng đừng để lộ mấy thông tin khác.”
Ôn Lệ im lặng, đành phải đổi cách khác để ám chỉ với các fan đang xem: “Đợi chương trình chiếu rồi mọi người sẽ biết, một cây làm chẳng nên non, đúng tôi là người đưa ra ý kiến nhưng thầy Tống không thoát được việc có liên quan đâu, dù sao tôi có khả năng chịu đựng rất tốt, đến lúc đó để xem một mình thầy Tống của mọi người xấu hổ trên hotsearch thế nào.”
Nói xong cô còn bĩu môi, trưng ra khuôn mặt như thiếu đòn nghểnh cằm lên cao.
Tống Nghiên nghe xong những lời này, cắn chặt răng, vừa tức giận vừa buồn cười, giơ tay véo véo mặt cô: “Đứng nhìn một mình anh xấu hổ? Em phải vợ anh không?”
[??? Mấy chị em ơi, tui đang nằm mơ hả]
[Ây lúc nào hai người định phát đường có thể thông báo trước một tiếng để người ta chuẩn bị được không, vừa nãy tim em suýt ngừng đập nè]
[Ối giời ơi véo mặt!!!!!!]
[Đừng véo mặt hay gì nữa cho hai miệng chạm vào nhau luôn đi, chẳng lẽ làm người trưởng thành rồi mà chỉ có thể duy trì tình trạng này ư]
Bây giờ vẫn đang livestream, bình thường khi riêng tư xoa nắn các kiểu còn chưa tính, Ôn Lệ ôm chỗ bị véo ở trên mặt muốn mắng anh nhưng ngại vì có mấy trăm nghìn ánh mắt đang theo dõi bọn họ, những lời đến bên miệng lại không nói ra.
Tim cô đập hơi nhanh, quyết không để ý Tống Nghiên nữa mà ra vẻ bình tĩnh chuyển ánh mắt sang khu bình luận phát trực tiếp, chuẩn bị nói cảm ơn những bạn đã tặng quà: “Cảm ơn [Hôn một cái ông đây xem, ông sẽ tặng năm trăm cái tàu ngầm’ tặng 20 cái tàu ngầm…..đang nằm mơ à.”
Dù cô nói mấy lời không phù hợp với hình tượng đó nhưng các fan trong sóng comment không thèm so đo với cô.
[Mọi người trong nhà đừng ép buộc hay cưỡng ép chị ấy nữa, chúng ta ra đẩy hotsearch để nhân dân cả nước nhìn thấy Muối của chúng ta có tiếp xúc thân mật!!]
[Để cho nhân dân cả nước thấy cô gái Tam Lực vừa mới xấu hổ!]
[Tặng cô ấy hotsearch mất mặt xấu hổ!]
[Mỹ Nhân yên tâm, trước nay bọn em xử lý mọi việc rất công bằng, sẽ không có chuyện để một mình anh chịu bẽ mặt đâu]
Tống Nghiên: “…….”
Ôn Lệ: “?”
————-
...