Chương 237: Lợi dụ


...

Người của Thái Vũ môn cũng rất kinh ngạc, bọn họ cũng không nghĩ tới Trầm Tường dĩ nhiên dùng loại thủ đoạn này giải quyết, điều này làm cho bọn họ khá là thất vọng, đồng thời âm thầm đau lòng, hai hạt Trúc Cơ đan liền tiện nghi loại tiểu nhân này như vậy.

- Trầm Tường, Lý gia là Lý gia, La gia chúng ta không nhận.

Một người trung niên nhất thời hô, hắn mê tít mắt cực kỳ, hắn không nghĩ tới Lý Xương kia dĩ nhiên lên tiếng nhanh như vậy, hơn nữa da mặt dầy như thế, chiếm được hai hạt Trúc Cơ đan.

Những người kia dồn dập theo kêu to lên.

Trầm Tường khẽ mỉm cười, lại móc ra bốn hạt Trúc Cơ đan, bốn hạt Trúc Cơ đan nàyvừa xuất hiện, người phía dưới liền thất chủy bát thiệt thừa nhận đệ tử gia tộc mình có sai trước, cướp giật Trầm Tường.

Người đến có khoảng năm sáu mươi gì đó, Trầm Tường đương nhiên sẽ không đều cho bọn hắn Trúc Cơ đan, chỉ nhìn thấy Trầm Tường cười nói:

- Cảm tạ các vị có thể cho ta thanh bạch.

Nói xong, hắn thu Trúc Cơ đan lại.

Những người kia trợn tròn mắt, lúc này bọn họ mới nghĩ đến trước đó Trầm Tường không có biểu thị qua muốn đem bốn hạt Trúc Cơ đan cho bọn hắn, mà bọn họ bởi vì nóng ruột lo lắng bị những người khác giành trước, đều vội vàng thừa nhận là mình sai.

Trầm Tường nhếch miệng cười nói:

- Yên tâm, ta sẽ không để cho các vị cứ như vậy tay không trở về, bây giờ ta dùng bốn hạt Trúc Cơ đan treo giải thưởng cái gọi là Lý Xương kia, chỉ cần giết chết hắn, ta liền cho hắn bốn hạt Trúc Cơ đan!

Bốn hạt Trúc Cơ đan, là giá trị 2,3 triệu tinh thạch, đem ra treo giải thưởng một Chân Võ Cảnh, tính toán là rất bạo tay, coi như là những đại môn phái treo giải thưởng Trầm Tường cũng chỉ có như thế.

Lý Xương nghe được câu này, liền biến sắc, lập tức cảnh giác lên, trong lòng thầm mắng Trầm Tường, những người khác đều gắt gao nhìn Lý Xương chằm chằm, đang cân nhắc nên động thủ hay không!

Trầm Tường treo giải thưởng ngạch thì có hơn mười triệu tinh thạch, nhưng hiện tại không có ai dám động thủ với hắn, đó là bởi vì Trầm Tường ở trước cửa Thái Vũ môn, nếu như Trầm Tường ở bên ngoài, những người này đã sớm cùng nhau tiến lên.

- Lý Xương là của ta!

Một lão giả lạnh lùng nói, lấy ra một thanh đao dài, mặt trên trường đao tràn ra từng trận hàn khí, rất nhiều người đều không khỏi tản ra.

- Vương Lộ, ngươi dám?

Lý Xương hơi run run, quát to, đồng thời chậm rãi lùi về sau.

Trong lòng Trầm Tường cười thầm, hắn biết những người này đều là đến từ cùng một nơi, hơn nữa đều là đại gia tộc, chỉ cần là đại gia tộc, trong bọn họ ít nhiều gì cũng sẽ có một chút mâu thuẫn, thậm chí hận không thể tìm cơ hội giết chết đối phương.

Đan trưởng lão cùng Vũ Khai Minh than thở biện pháp của Trầm Tường, chỉ là hiện tại Trầm Tường đã dùng sáu hạt Trúc Cơ đan, đây cũng là cái được không đủ bù đắp cái mất a.

- Có gì không dám, Lý gia các ngươi vốn là có cừu oán cùng Vương gia chúng ta, giết ngươi thì thế nào!

Vương Lộ lệ cười nói, thân hình lóe lên, lấy một bộ pháp phi thường quỷ dị đi tới bên cạnh Lý Xương kia, trường đao trong tay phất lên từng trận hàn khí, mạnh mẽ mà xuống.

Trong phút chốc, một trận gió lạnh thổi tới bốn phương tám hướng, khiến người ta không khỏi rùng mình, Trầm Tường nhìn ra Vương Lộ này là Chân Võ Cảnh tam đoạn, mà Lý Xương kia là Chân Võ Cảnh nhị đoạn, thực lực cách xa! Chẳng trách Lý Xương đầy mặt kinh hoảng.

Trong chớp mắt, Lý Xương đã bị bổ trúng ba đao, nhưng đều không có chảy máu, bởi vì vết thương của hắn đều bị đóng băng, may là trước đại môn của Thái Vũ môn có một địa phương rất lớn, có thể cho hắn thi triển thân thủ.

Dưới tình huống bình thường, nhị đoạn đối mặt tam đoạn, thực lực cách biệt rất lớn, tam đoạn có thể ép nhị đoạn tới không cách nào hoàn thủ, lúc này Lý Xương chỉ có thể né tránh, ngay cả chạy trốn cũng trốn không thoát.

Đương nhiên, nếu như là loại biến thái như Trầm Tường đối mặt Chân Võ Cảnh tam đoạn phổ thông, như vậy vị trí sẽ thay đổi, nếu như Trầm Tường lại dùng Thanh Long đồ ma đao cùng Huyền Vũ kim cương giáp, đây cơ hồ có thể thuấn sát Chân Võ Cảnh tam đoạn phổ thông.

- Vương Lộ, Lý Xương ta chết cũng không buông tha ngươi!

Lý Xương oán độc rống lên, không để ý trường đao kia, ngưng tụ lực lượng, một quyền đánh ra, trường đao đâm tới, đồng thời nắm đấm của hắn cũng đánh vào trên đan điền Vương Lộ, tuôn ra một trận sóng khí, chấn động đến mức mặt đất run lên, mà lồng ngực của Lý Xương cũng bị trường đao xuyên thấu.

Vương Lộ không nghĩ tới Lý Xương ở trước khi chết dĩ nhiên dùng hết lực lượng, tàn nhẫn đánh hắn một quyền, hắn lùi về sau vài bước, khóe miệng tràn ra máu tươi, Lý Xương bị hàn khí xuyên thủng thân thể, tất cả huyết dịch trong cơ thể đều bị hàn khí đóng băng, đã chết.

Vương Lộ bả rút đao ra, từ chỗ Lý Xương tìm ra hai hạt Trúc Cơ đan, sau đó che bụng, âm lãnh nở nụ cười, tuy rằng hắn bị thương không nhẹ, nhưng cũng kiếm bộn rồi, nếu như Trầm Tường cho hắn bốn hạt Trúc Cơ đan nữa, hắn đã có sáu hạt, hắn cảm thấy giết chết Lý Xương rất giá trị!

Thấy một màn hãi hùng khiếp vía này, tuy rằng trong lòng những người khác thở dài vì một Chân Võ Cảnh võ giả vẫn lạc, nhưng càng nhiều chính là đố kị. Bởi vì Vương Lộ chiếm được sáu hạt Trúc Cơ đan, nếu dùng tốt, chí ít có thể nuôi dưỡng được ba đệ tử Chân Võ Cảnh, bọn họ chỉ hận thực lực mình không bằng Vương Lộ, bằng không đã sớm ra tay rồi.

Mới vừa rồi còn cùng chung mối thù thảo phạt Trầm Tường, nhưng bây giờ chỉ là vì Trúc Cơ đan liền nổi lên nội chiến, hung tàn giết chết đối phương, có thể thấy được ở trong mắt những gia tộc này, lợi ích mới là trọng yếu nhất!

Vương Lộ đi tới trước mặt Trầm Tường, nói:

- Ta giết chết Lý Xương, giải thưởng đâu?

Trầm Tường lấy ra bốn hạt Trúc Cơ đan, trầm ngâm một chút, nói :

- Trước khi ta cho ngươi, ta phải hỏi ngươi một vấn đề! Ngươi nhất định phải thành thật trả lời ta, bằng không ta không cho ngươi!

Vương Lộ hơi nhướng mày, trên khuôn mặt hơi phẫn nộ, hắn nói một cách lạnh lùng:

- Ngươi hỏi đi!

- Có phải ngươi đã sớm biết những Chân Võ Cảnh này cướp giật đồ vật của ta mới bị ta phế bỏ hay không?

Trầm Tường nhìn gần Vương Lộ.

- Không phải!

Vương Lộ suy nghĩ một chút, đáp.

Trầm Tường cười lạnh:

- Như vậy hiện tại ngươi có truy cứu sự tình ta phế bỏ đệ tử Vương gia các ngươi nữa hay không?

- Không truy cứu, ngươi đến cùng có cho Trúc Cơ đan hay không, chẳng lẽ ngươi muốn đổi ý hay sao?

Trong lòng Vương Lộ căm tức không ngớt.

- Đừng nóng vội, ta sẽ cho ngươi, ta chỉ là muốn mình rất thuần khiết! Ta hỏi lại ngươi, trước ngươi cùng Lý Xương đều là gọi lợi hại nhất, tại sao hiện tại không truy cứu? Nói như vậy, trước ngươi là nói xấu ta?

Trầm Tường hỏi.

- Không sai, trước đó đúng là chúng ta nói xấu ngươi, nhưng sau đó. . .

- Được rồi!

...