...
– Còn có trữ vật giới chỉ?
Lục Thiếu Du đi tới trước trữ vật giới chỉ, cầm lên xem. Trữ vật giới chỉ này chưa nhận chủ, nhỏ máu nhận chủ có thể trực tiếp kiểm tra nó.
Lục Thiếu Du nhỏ máu nhận chủ, hắn nhìn vào trong trữ vật giới chỉ, kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm. Trong trữ vật giới chỉ mới là báu vật thật sự Phi Linh Môn để lại, trong phòng đá chỉ là số lẻ. Trữ vật giới chỉ không chứa nhiều đồ nhưng mỗi món có giá trị siêu phàm.
Trong trữ vật giới chỉ có năm trăm viên đan dược tứ phẩm sơ giai, ba trăm viên đan dược tứ phẩm trung giai, một trăm viên đan dược tứ phẩm hậu giai. Giá tiền tám trăm viên đan dược đã đến mức khủng bố.
Đan dược tứ phẩm sơ giai có giá mười vạn kim tệ, giá đan dược tứ phẩm trung giai là hai mươi vạn kim tệ, nâng cao gấp đôi. Đến tứ phẩm hậu giai thì giá tiền ít nhất là bốn mươi gần năm mươi vạn kim tệ. Phẩm cấp càng cao thì giá tiền tăng theo cấp số nhân.
Ngoài ra trong trữ vật giới chỉ có một trăm viên đan dược ngũ phẩm sơ giai, năm mươi viên đan dược ngũ phẩm trung giai, mười viên đan dược ngũ phẩm hậu giai.
Giá đan dược ngũ phẩm sơ giai là từ tám mươi đến một trăm vạn, giá đan dược ngũ phẩm trung giai, hậu giai càng cao hơn.
Trong trữ vật giới chỉ có mười viên đan dược lục phẩm, toàn bộ là lục phẩm sơ giai nhưng giá trị vẫn rất khủng.
Trong trữ vật giới chỉ còn mấy chục ngọc giản. Ba mươi ngọc giản Vũ kỹ hoàng cấp trung giai, mười ngọc giản Vũ kỹ hoàng cấp cao giai. Giá trị không thể đo lường, bởi vì đây đều là thứ vô giá, không ai bán Vũ kỹ đẳng cấp cỡ này cả.
– Còn có linh kỹ...
Trong trữ vật giới chỉ có mười mấy khối ngọc giản là linh kỹ, đẳng cấp tinh cấp trung giai, cao giai, có một khối ngọc giản linh kỹ hoàng cấp sơ giai.
Linh kỹ vốn thưa thớt, Phi Linh Môn để lại mười mấy khối ngọc giản linh kỹ đã là không dễ dàng.
Trừ mấy thứ này ra trong trữ vật giới chỉ không có vật gì khác, nhưng chúng nó quý giá hơn tất cả báu vật trong phòng đá này.
Chỉ giây lát Lục Thiếu Du giấu đi vẻ mặt ngạc nhiên, lặng lẽ cất trữ vật giới chỉ, chỉ có trong lòng vẫn còn rất ngạc nhiên.
Lục Thiếu Du nhìn nhóm Trần Tân Kiệt, Thường Lỗi, Hồ Nam Sinh, ra lệnh:
– Để lại mọi thứ như cũ. Tất cả thứ đã thấy không cho phép nói với ai khác, nếu không giết không tha!
Nếu thứ trong phòng đá bị lộ ra ngoài Phi Linh Môn sẽ gặp tai họa ngập đầu.
Trong Phi Linh Môn quy định không đến phút cuối cùng không được mở mật thất ra chắc vì sợ đệ tử không giữ nổi số tài sản này. Tùy tiện mở mật thất, lộ tiếng gió thì Phi Linh Môn sẽ bị vô số thế lực bao vây tiễu trừ.
Chu Ngọc Hậu, Trịnh Anh Trần Tân Kiệt, Thường Lỗi, Hồ Nam Sinh đồng thanh kêu lên:
– Tuân lệnh chưởng môn!
Bọn họ biết rõ hậu quả, mấy thứ này đủ khiến thế lực hạng nhất trong Cổ vực ra tay.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh truyền âm cho Lục Thiếu Du:
– Tiểu tử, trong trữ vật giới chỉ đó mới là thứ đáng giá đúng không?
Lục Thiếu Du gật đầu, cười cười, hắn không giấu Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh. Trong trữ vật giới chỉ đúng là thứ đáng giá nhất, đồ tốt toàn chứa trong này.
Suốt một ngày bảy người sửa sang lại đồ trong mật thất. Phân loại Vũ kỹ các hệ, có hai trăm phần Vũ kỹ hoàng cấp sơ giai, đa số là Vũ kỹ giống y như đúc, toàn là vật sao chép.
Ngọc giản Vũ kỹ là một loại tồn tại đặc biệt, tu luyện giả có được ngọc giản tu luyện thì tin tức bên trong sẽ biến mất, ngọc giản bị phế bỏ. Đây là cách các đại thế lực phòng ngừa Vũ kỹ truyền ra ngoài, không ai muốn Vũ kỹ trong môn phái mình bị truyền đi khắp nơi.
Các Vũ kỹ Phi Linh Môn được cường giả sao chép vào ngọc giản, tu luyện giả có thể lấy được tin tức trong ngọc giản, nhưng muốn chép lại Vũ kỹ vào ngọc giản không dễ gì. Cường giả không thể sản xuất hàng loạt và sao chép, nên giá tiền Vũ kỹ mới cao khủng khiếp.
Thông thường giá ngọc giản hoàng cấp sơ giai là trăm vạn kim tệ trở lên, tuy nhiên lúc muốn mua thì cần ít nhất ba trăm vạn kim tệ. Bởi vì Vũ kỹ đến đẳng cấp hoàng cấp đã là vô giá, không ai nỡ đem ra bán cả.
– Mấy vị trưởng lão, mỗi người chọn lựa một bộ Vũ kỹ hoàng cấp đê giai và hai bộ Vũ kỹ tinh cấp cao giai đi. Mỗi người được năm viên đan dược sơ giai tứ phẩm, các vị hãy giữ kỹ.
Lục Thiếu Du móc ra nắm đan dược, toàn là đan dược tứ phẩm sơ giai trong trữ vật giới chỉ. Mỗi viên đan dược giá trị mười vạn kim tệ trở lên, mỗi người năm viên tổng cộng hơn năm mươi vạn kim tệ.
Đám người Trần Tân Kiệt, Thường Lỗi, Hồ Nam Sinh mừng như điên cầm lấy đan dược, cảm ơn:
– Đa tạ chưởng môn!
Bọn họ vội vàng đi chọn lựa Vũ kỹ. Một bộ Vũ kỹ hoàng cấp sơ giai, hai bộ Vũ kỹ tinh cấp cao giai cộng thêm năm viên đan dược tứ phẩm, đối với trưởng lão tiểu môn tiểu phái bọn họ thật như trong mơ.
Lục Thiếu Du giao hai viên đan dược trị thương lục phẩm sơ giai cho Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh:
– Đông lão, cái này không nhiều nhặn gì, Đông lão cần trị thương, ta xin đưa cho người, mong đừng chê.
Có mười viên đan dược lục phẩm sơ giai, trong đó bốn viên đan dược trị thương, Lục Thiếu Du đưa hai viên cho Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.
Lục Thiếu Du biết hiện tại Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh là cường giả Linh Suất cửu trọng, nếu là đan dược lục phẩm hậu giai còn được lão chú trọng chứ đan dược lục phẩm sơ giai thì không là gì. Tu vi của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh dễ dàng luyện ra đan dược lục phẩm hậu giai.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh mỉm cười nói:
– Ha ha ha, ngươi có lòng, đây đúng là vật ta đang cần, sẽ tăng tốc độ lành vết thương của ta.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không từ chối, dứt khoát cầm đan dược trong tay Lục Thiếu Du. Đan dược lục phẩm mỗi viên bán giá trên trời, nếu Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh luyện chế sẽ phải tốn nhiều công sức, còn cần chuẩn bị tài liệu. Tuy rằng Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không khó luyện chế ra đan dược lục phẩm sơ giai nhưng dược liệu dùng để luyện chế không dễ chuẩn bị, đều là giá trị không nhỏ.
– Ta muốn Vũ kỹ thổ hệ hoàng cấp sơ giai, Hám Địa Chưởng này!
– Ta muốn Vũ kỹ hỏa hệ hoàng cấp sơ giai Liệt Diễm Toàn Đao này!
Chu Ngọc Hậu, Trịnh Anh, Trần Tân Kiệt, Thường Lỗi, Hồ Nam Sinh đều tìm được Vũ kỹ của mình. Vũ kỹ hoàng cấp sơ giai có sức hấp dẫn rất lớn với bọn họ.
Mọi người vui vẻ chọn lựa xong Vũ kỹ, Lục Thiếu Du không giấu diếm trực tiếp thu mấy thứ khác vào trữ vật giới chỉ, đặt trong phòng đá không an toàn. Có trữ vật giới chỉ, mang kho báu theo bên mình là bảo đảm nhất.
Thu toàn bộ đồ trong mật thất làm trữ vật giới chỉ của Lục Thiếu Du chật kín, không còn dư chỗ để chứa thứ khác.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh ngạc nhiên nhìn trữ vật giới chỉ trên ngón tay Lục Thiếu Du. Xem không gian, tác dụng kỳ lạ trong đó thì trữ vật giới chỉ này không phải vật tầm thường, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh thầm đoán tiểu tử này không đơn giản như bề ngoài, hắn có giấu bí mật gì đó.
...